Chương 763
Hoshi bực tức phồng má, lẩm bẩm phản bác: “Tôi là ninja thượng đẳng đấy nhé”.
Ngô Bình nhìn cô ta: “Ninja thượng đẳng? Đúng vậy, tu vi của cô có lẽ cũng đạt đến cảnh giới Thần. Nhưng đứng trước cao thủ thật sự, cô sẽ không tiếp nổi dù chỉ một chiêu”.
Lạc Mộng Trần giật mình, bèn nói: “Anh Ngô Bình à, anh có thể chỉ điểm cho bọn họ không? Nhẫn thuật của họ được học ở bên ngoài, từ một vị nhẫn thánh của Koga”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ một lúc mới đáp: “Cũng được”.
Anh bảo Hoshi và Miyo đến nơi rộng rãi hơn, đoạn cất lời: “Tôi sẽ dạy một bộ đoàn thể thuật cho các cô, luyện trước xem sao nhé”.
Lạc Mộng Trần cười hỏi: “Tôi học được không, anh Ngô Bình?”
“Được, luyện cùng nhau đi”.
Anh thực hiện một động tác rồi bảo ba cô gái học theo. Chỉ vậy thôi đã đủ để nhìn ra ngộ tính của họ. Lạc Mộng Trần không hổ là hậu nhân của Lạc Trường Sinh, nắm bắt được điểm cốt yếu rất nhanh.
Hoshi cũng học khá nhanh, tốc độ gần như tương đương với Lạc Mộng Trần.
Miyo chậm hơn một chút, nhưng biểu hiện cũng rất tốt.
Ba cô gái thực hiện cùng một động tác, họ đều rất xinh đẹp, mỗi người mỗi vẻ. Để anh không ảnh hưởng đến việc hít thở, Hoshi và Miyo tháo hết mặt nạ ra, để lộ gương mặt đẹp tuyệt trần.
Nên biết rằng hai cô gái này đã được Lạc Trường Sinh tuyển chọn từ năm năm tuổi, không những phải xinh đẹp mà còn phải thông minh và có thể chịu khổ. Cuối cùng, Hoshi và Miyo đã bộc lộ tài năng nổi bật trong ba trăm cô gái, trở thành người thân cận của Lạc Mộng Trần.
Hoshi có ánh mắt dịu dàng, gương mặt tròn, mái tóc dài, vẻ ngoài đoan trang thanh tú, mang nét đẹp cổ điển của phương Đông. Nhưng vóc dáng của Hoshi rất nóng bỏng, vòng một còn đẫy đà hơn Miyo, đôi chân thì thon dài săn chắc.
Miyo để tóc ngắn, mặt trái xoan, toát ra vẻ lạnh lùng, ánh mắt sắc bén. Vóc dáng của Miyo không bằng Hoshi, nhưng dung mạo không hề thua kém, sở hữu một khí chất hoàn toàn khác. Nhìn tổng thể, hai cô gái đều có điểm mạnh riêng, không phân cao thấp.
So ra, Lạc Mộng Trần dường như là tập hợp ưu điểm của hai cô gái ấy. Không chỉ sở hữu thân hình gợi cảm, Lạc Mộng Trần còn có vẻ ngoài cực kỳ xinh đẹp.
Ba cô nàng xinh đẹp đứng ngay trước mặt, Ngô Bình vui vẻ thưởng thức, tâm trạng tốt vô cùng. Anh chuyên tâm dạy đoàn thể thuật cho họ.
Luyện liên tục đến tám giờ tối, Ngô Bình định bảo họ ăn cơm thì Lâm Bạch đột nhiên xuất hiện, thì thầm vài câu vào tai anh.
Ngô Bình nhướng mày: “Chắc chắn chứ?”
Lâm Bạch gật đầu: “Chủ nhiệm à, làm sao đây?”
Ngô Bình suy nghĩ một chút rồi nói: “Đi xem thôi!”