Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Y Trở Lại

Chương 749






Chương 751

Ngô Mi ló đầu vào, cười hì hì: “Chị Chu ơi, bữa sáng chuẩn bị xong rồi”.

Chu Nhược Tuyết nhận ra Ngô Mi, bèn đáp: “Ngô Mi à, cả nhà cứ ăn đi, chị còn phải đi làm”.

Ngô Mi cười nói: “Còn sớm mà chị. Mẹ em đã đặc biệt sai người làm nấu bữa sáng cho chị đấy ạ. Chị xuống ăn nhé”.

“Ừ, được”.

Cô ấy vội vàng chải đầu rửa mặt, thay đồ rồi xuống nhà dùng bữa.

Cả nhà Ngô Bình đã có mặt trong phòng ăn. Chu Nhược Tuyết rất ngại, hơi cúi mặt.

Ngô Bình bảo cô ấy ngồi cạnh mình, đoạn giới thiệu: “Mẹ, đây là Chu Nhược Tuyết, mọi người đã gặp nhau rồi. Nhà cô ấy đang sửa chữa nên sẽ ở đây một thời gian”.

Trương Lệ cười nói: “Ừ. Nhà mình nhiều phòng, càng đông người càng vui”.

Ông bà ngoại cũng tươi cười nhìn Chu Nhược Tuyết, không ngớt lời khen cô ấy xinh đẹp.

Bữa sáng rất phong phú, tám món ăn kèm, đủ loại đồ ngọt. Chu Nhược Tuyết ăn được một lúc đã thấy no. Dù sao cũng chỉ mới đến đây ở, cô ấy chưa quen lắm, chào tạm biệt mọi người rồi vội vã đi làm.

Ra đến cửa, cô ấy chẳng thấy ô tô đâu cả, vừa ngoái đầu sang thì thấy Cương Tử đang rửa xe giúp mình. Xem ra xe vừa mới được rửa xong.

Cương Tử nói: “Cảnh sát Chu, tôi rửa xe giúp cô rồi, chờ thêm nửa phút nữa là xong xuôi”.

Chu Nhược Tuyết đáp: “Cảm ơn anh nhé. Thật ra không cần rửa đâu”.

Cương Tử cười toe: “Không sao, tôi rảnh mà”.

Rửa xe xong, Cương Tử đưa lại chìa khoá cho cô ấy. Chu Nhược Tuyết đạp ga, chiếc xe rời khỏi số Ba Đông Hồ.

Ngô Bình vừa vươn vai vừa đi vào sân, nói với Cương Tử: “Đừng làm nữa, Cương Tử, qua đây đứng tấn đi”. Anh vừa sáng tạo ra cách đứng tấn mới nên muốn tìm người thực hành. Cương Tử là một sự lựa chọn rất phù hợp.

Cương Tử vâng dạ rồi ngoan ngoãn chạy đến đứng tấn. Cậu ta vừa nhìn Ngô Bình vừa hỏi: “Cậu chủ à, hơn ba mươi triệu ấy, khi nào tôi mới trả được đây?”

Hôm qua cậu ta chạy đến tỉnh lỵ, mua căn biệt thự mà Ngô Bình đã nói, giá ba mươi hai triệu. Tất nhiên, Ngô Bình là người trả tiền.

Ngô Bình đáp: “Không cần vội thế, cứ trả từ từ. À phải, trong này có mười triệu là tiền mừng cưới mà tôi cho cậu. Đến khi cậu và Tân Nguyệt lấy nhau, cứ sinh một đứa con thì tôi cho cậu mười triệu. Nếu cậu sinh ba đứa thì tôi cho cậu thêm tám triệu”.

Cương Tử ngớ người, ngạc nhiên nhìn Ngô Bình: “Sao cậu chủ muốn tôi sinh nhiều con thế?”

Hoàng Tử Cường bước đến với điếu thuốc ngậm trong miệng: “Ngốc ạ, ý cậu chủ là muốn tặng nhà miễn phí đấy”.

Cương Tử cảm động vô cùng: “Cậu chủ à, cậu giúp tôi xây dựng hình tượng giàu có như vậy, có khi nào Tân Nguyệt thấy tôi giàu nên mới ưng tôi không?”

Ngô Bình nhìn cậu ta như nhìn một kẻ ngốc, hỏi lại: “Cậu và Tân Nguyệt có quen biết nhau trước khi xem mắt chưa?”