Thần Y Trở Lại

Chương 5967: "Giờ tôi đang là đệ tử của Liên Sơn Tông".




"Thân phận trong sạch, tư chất tốt và còn phải có số kiếp. Nghe nói, cái bộ thi sát hạch kia là do Tiên Giới đưa ra, cực kỳ chính xác".



"Bất cứ ai cũng có thể tham gia vào kỳ sát hạch ấy à?'



"Cậu nghĩ sao vậy! Người bình thường dù có tư chất cao đến đâu cũng không thể nào có được cơ hội ấy. Thế nên, cậu phải thi vào 'đại học Thần Kinh' với tôi trước đã".



Ngô Bình có chút khó hiểu: "Tại sao phải tiến vào đại học Thần Kinh?"





Diệp Ngưng Băng: "Đại học Thần Kinh tựa như bước sàng lọc đầu tiên. Nếu cả nó mà cậu cũng không thi đậu thì càng không thể tham gia sát hạch".



Ngô Bình: "Sau nghỉ hè là có dự định riêng, sang năm mới định thi đại học".





Diệp Ngưng Băng bĩu môi: "Những người thông minh như chúng ta, cần gì phải lãng phí thời gian cơ chứ? Cậu tham gia kỳ thi đại học năm nay luôn đi".



Ngô Bình ngẫm lại thì cảm thấy có lý: "Vậy cũng được. Tôi nghe nói điều kiện tuyển sinh của đại học Thần Kinh rất khó, mỗi năm chỉ tuyển một ngàn người. Thường chỉ có người đứng đầu thành phố mới có cơ hội, còn phải có được sự giới thiệu của cơ quan địa phương".



Diệp Ngưng Băng nói: "Độ khó là rất cao, nhưng chắc điều này cũng không làm khó được cậu mà nhỉ?"

Ngô Bình: "Ừ, để tôi thử xem".



Lúc này, Lâm Tôn xuất hiện trên sân nhưng cũng không có tham gia mà chỉ đứng cạnh nhìn.



Ngô Bình thấy Lâm Tôn thì hỏi: "Chuyện lần trước, Lâm Tôn cũng tham gia?"



Con ngươi Diệp Ngưng Băng lập lòe: "Sao cậu biết?"



Ngô Bình: "Các cô đều là người có Túc Tuệ, Lâm Tôn rõ ràng cũng thế. Các cô lại học chung trường nên rất có thể là cùng một đám".



Diệp Ngưng Băng thở dài: "Đúng vậy. Thực ra chuyện ngày hôm đó, Lâm Tôn cũng tham gia. Song, cuối cùng cậu ta lại không đến".



"Tại sao?", Ngô Bình hỏi.



Diệp Ngưng Băng: "Lâm Tôn kia có lai lịch rất lớn, có lẽ trong lòng cậu ta đã có dự cảm nên dừng chân trước trước vực thẳm".



Ngô Bình: "Cậu ta không đến, chứng tỏ vẫn may mắn chán".







Diệp Ngưng Băng cười: "Đúng vậy, nhưng giờ cậu ta cũng rất thảm".







Ngô Bình: "Hử, cậu ta thảm ư?"







Diệp Ngưng Băng: "Trận bóng rổ kia khiến cậu ta mất đi thân phận đệ tử tinh anh hạng nhất, tụt xuống hạng hai. Tài nguyên của hạng hai ít hơn hạng nhất cả mười lần, cậu nói cậu ta có thảm không?"







Ngô Bình hơi bất ngờ: "Chỉ vì một trận thi đấu bóng rổ mà cậu ta đã mất đi thân phận đệ tử tinh anh hạng nhất?"







Diệp Ngưng Băng: "Cậu ta thua, chứng tỏ bị người ta đánh bại. Là một đệ tử tinh anh hạng nhất mà lại bị người không tên tuổi đánh bại, cho thấy cậu ta kém hơn cậu ở nhiều mặt".







Cô ta ngừng một lát rồi lại nói: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thế lực đứng sau Lâm Tôn chắc chắn sẽ nghĩ cách lôi kéo cậu".







Ngô Bình: "Giờ tôi đang là đệ tử của Liên Sơn Tông".