Thần Y Trở Lại

Chương 5846: “Xin lỗi chủ tịch, chúng tôi sai rồi”.




Người này hừ lạnh một tiếng, vươn tay nắm lấy máy quay, đập mạnh nó xuống đất.



Châu Mẫn tức giận: “Các anh thật quá đáng!”



“Quá đáng sao? Đây mới là quá đáng!”. Nói rồi, người này lại vươn tay tát một cái khiến Châu Mẫn ngã ra đất.





Người của các nền tảng truyền thông lớn nhỏ khác lần lượt lùi lại, nhưng máy quay trong tay bọn họ không hề tắt, quay lại toàn bộ mọi thứ.



Một người thuộc cơ quan tư pháp đứng ra, lạnh lùng nói: “Hành vi của các anh đã vi phạm pháp luật, tôi khuyên các anh lập tức dừng ngay hành vi vi phạm pháp luật!”





“Bốp!”



Người đàn ông cao lớn kia lại tát một cái, lạnh lùng nói: “Chúng tôi chính là luật!”



Rất nhiều người đều đang quay sóng trực tiếp, cảnh này khiến không ít người sững sờ, sau đó rất nhiều bình luận xuất hiện, công kích kẻ đấm đánh người này.



Hiện trường hỗn loạn, hai bên đánh nhau, nhưng người của bên truyền thông và các cơ quan đều không phải đối thủ, bị đánh phải lùi về sau.



Trong lúc hỗn hoạn, Ngô Bình âm thầm ra tay, đám kẻ hung hăng bên ban tổ chức đều ngã xuống đất, ai ai cũng sùi bọt mép, bất động nằm đó.



Chuyện này nhanh chóng hot trên mạng, càng lan càng lớn, trong tỉnh và thành phố lần lượt gọi điện đến, cuộc thi cược ngọc buộc phải ngừng.



Lúc này, trong một tòa nhà năm tầng ở Đổ Thạch Thành, tám người phụ trách đang đứng bên trong, sắc mặt ai cũng khó coi. Trong đó, có hai người cúi thấp đầu, không ngừng lau mồ hôi lạnh.



“Các anh to gan lắm, dám giở trò với miếng ngọc trị giá mấy trăm triệu, ai cho các người cái gan đó?”. Một người trung niên tức giận quát lớn.



Thì ra, hai người phụ trách này khi biết được Ngô Bình và mấy người Hàn Băng Nghiên mua được nguyên liệu có trị giá mấy trăm triệu thì lập tức nổi lòng tham. Bọn họ biết nhóm Ngô Bình đều là học sinh, dễ bắt nạt, vì vậy mới treo đầu dê bán thịt chó, đổi ngọc của ba người Ngô Bình thành viên đá bình thường, sau đó giữ lấy mấy khối ngọc kia làm của riêng.



Chuyện như vậy không phải bọn họ chưa từng làm, cho nên cũng không có áp lực tâm lý. Nếu mấy người Ngô Bình dám làm lớn chuyện thì cứ cử người qua, bắt rồi đánh bọn họ một trận, sau đó đe dọa vài câu là xong chuyện. Dù sao, bọn họ đều là người có quyền có thế, hắc bạch đều biết, người bình thường ai dám gây chuyện?







Nhưng bọn họ không ngờ, Ngô Bình không phải người bình thường, chỉ trong thời gian ngắn ngủi dã điều động một lượng lớn người từ truyền thông và cơ quan chức năng điều tra chuyện này.







“Xin lỗi chủ tịch, chúng tôi sai rồi”. Một người trong đó lập tức xin lỗi.







Chủ tịch lạnh lùng nói: “Chuyện đã lớn như vậy, bây giờ cổ phiếu tập đoàn cũng rớt xuống tám phần trăm. Tám phần trăm, là mấy chục tỷ đấy! Hai tên khốn các anh, vì mấy trăm triệu, mà khiến tập đoàn tổn thất mấy chục tỷ, đáng chết!”







Một thành viên nữ lên tiếng: “Chuyện đã như vậy, cũng không cách nào giải quyết, chỉ có thể đẩy hai người này ra, sau đó tuyên bố thanh minh, chuyện này là hành vi cá nhân của bọn họ, ban tổ chức cuộc thi cược ngọc cũng không biết chuyện”.







Người trung niên thở dài: “Tạm thời chỉ có thể như vậy thôi. Nhưng, chỉ xin lỗi không thì sợ là sẽ không khiến mọi người vừa lòng.







Thành viên nữ nói: “Vậy thì lại bồi thường một trăm triệu cho đối phương, đồng thời cho phép đối phương chọn một nguyên liệu từ Cửu Ngũ Các”.







Người trung niên có chút xót tiền, ngọc từ Cửu Ngũ Các rẻ nhất cũng trên trăm triệu. Nhưng so với cổ phiếu và danh dự tập đoàn thì ông ta không thể không làm như vậy.