Thần Y Trở Lại

Chương 5566: Lẽ nào thần lò tự bay đi?”




Người đàn ông khôi ngô này thoạt nhìn chỉ như thanh niên mới ngoài 20 tuổi, nhưng thật ra chính là Trương Ngạo Nhiên - thượng tông chủ của Ngạo Thế Đan Tông, còn cậu thiếu niên chính là con trai cưng của ông ấy, cũng là một thiên tài luyện đan.



Đột nhiên có một người phụ nữ xinh đẹp, cao quý đi tới rồi cười nói: “Ngạo Nhiên, có một đệ tử ở hạ tông đã lừa bên nhà ngoại của tôi mấy nghìn tỷ, đúng là chẳng ra làm sao cả!”



Đây chính là phu nhân của Trương Ngạo Nhiên, cũng là mẹ của cậu thiếu niên.





Trương Ngạo Nhiên tỏ vẻ bất ngờ hỏi: “Những mấy nghìn tỷ cơ à? Chuyện là thế nào?”



Trương phu nhân: “Ngạo Nhiên, nghe nói đệ tử kia đã chơi xấu nên đã thắng cháu tôi trong lúc cược đá ẩn”.





Trương Ngạo Nhiên là một người rất thông minh, tuy Trương phu nhân nói là vậy, nhưng ông ấy vẫn có thể đoán ra được lý do: “Thế à? Chứ không phải cháu bà tính kế hại người ta trước hả?”



Trương phu nhân cười nói: “Ngạo Nhiên, dẫu sao cũng là cháu bên nhà ngoại tôi. Ngày xưa, ông có thể ngồi lên được vị trí này cũng nhờ nhà tôi hết sức ủng hộ còn gì”.



Trương Ngạo Nhiên trầm mặc một lát rồi hỏi: “Thế đệ tử kia tên gì?”



Trương phu nhân: “Tôi chưa hỏi, nhưng chắc không phải nhân vật quan trọng gì đâu”.



Trương Ngạo Nhiên gật đầu: “Được rồi, bà bảo các trưởng lão xử lý đi, tôi còn phải hỗ trợ con trai luyện thêm vài lò đan dược nữa”.



Song, ông ấy vừa nói dứt câu thì có người hớt hải chạy vào báo: “Thượng tông chủ, không hay rồi!”



Trương Ngạo Nhiên trầm giọng hỏi: “Có chuyện gì mà hấp tấp thế, nói đi!”



Người kia vừa hoảng vừa sợ: “Tông chủ, năm thần lò biến mất rồi”.



“Cái gì?”, Trương Ngạo Nhiên đứng bật dậy. Năm thần lò rất huyền diệu, nếu không luyện được đan dược ở bên trong thì không thể lấy chúng đi được. Lẽ nào, đã có người luyện hoá được tất cả đan dược rồi?

Trương Ngạo Nhiên hỏi: “Trước khi thần lò biến mất, có ai vào trong không?”







Người kia đáp: “Thưa thượng tông chủ, có một người vào ạ. Nhưng người đó vào xong là ra ngay rồi bảo là bỏ cuộc, sau đó đệ tử gác điện vào xem thì thần lò vẫn ở đó”.







Trương Ngạo Nhiên lẩm bẩm: “Thế thì lạ thật! Lẽ nào thần lò tự bay đi?”







Phía khác, cũng có rất nhiều cao thủ của nhà họ Hồng đến Trân Viên. Hồng Cự và một ông lão xuất hiện, Hồng Cự vừa về đã thấy đá ẩn của mình đã biến mất cả, còn nhóm Ngô Bình thì cũng chẳng thấy đâu.







Gã giậm chân nói: “Ông ơi, tên đó đi rồi”.







Ông lão có cái đầu nhọn, đôi lông mày dài màu vàng, lão ta hừ lạnh nói: “Nó không chạy thoát được đâu, cho người đi kiểm tra đi! Dù nó có chạy lên trời thì ông cũng phải đuổi theo để tính sổ vụ này”.







Hiện giờ, Ngô Bình và ba cô gái đẹp đã đến Thần Châu.







Thần Châu là vùng phúc địa của Tiên Giới Nguyên Sử, một nơi tương tự như Động Thiên Thanh Linh, nhưng quy mô lại lớn hơn rất nhiều.