Thần Y Trở Lại

Chương 292






Chương 293

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Cũng chưa chắc. Thế này đi, cháu sẽ đi gặp ông cụ xem có hỏi ra được chuyện gì không”.

Đường Tử Di thở dài nói: “Đành vậy thôi”.

Sơn trang Vân Đỉnh có một toà nhà nhỏ, là nơi ở của gia đình Đường Minh Huy. Họ về đó, Đường Tử Di đi pha trà cho Ngô Bình với vẻ buồn rầu.

Ngô Bình an ủi cô ấy: “Đừng lo, nếu Đường Minh Vũ dám ra tay với nhà cô, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu”.

Đường Tử Di cảm kích nói: “Anh, em không biết phải cảm ơn anh sao nữa”.

Ngô Bình: “Chúng ta là bạn mà, đừng khách sáo!”

Đường Minh Huy cũng đang ngây người, như nhớ lại chuyện gì đó, ông ấy chợt nói với Ngô Bình: “Ngô Bình, chú nhớ ra chuyện này”.

“Dạ, chú nói đi”, Ngô Bình nói.

Đường Minh Huy sắp xếp lại suy nghĩ rồi nói: “Khoảng nửa năm trước, có một lần bố chú uống say đã nói với chú một câu rất lạ. Khi ấy, chú không để tâm, chỉ nghĩ là lời say rượu thôi”.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Ông cụ đã nói gì ạ?”

Đường Minh Huy đáp: “Bố chú bảo nhà họ Đường có thể trỗi dậy được như ngày hôm nay là vì được một cao nhân chỉ dẫn. Cao nhân đó như thần tiên vậy, pháp lực rất cao cường”.

“Vị cao nhân đó ở cạnh bố chú nửa năm. Trong nửa năm đó, nhà họ Đường đã phất lên nhanh chóng và huy hoàng đến tận hôm nay. Nhưng trước lúc đi, vị cao nhân đó đã nói sẽ có một ngày, ông ấy cử một người tới. Người này thay mặt cho ông ấy nên bố chú phải nghe lời tuyệt đối, không thì sẽ tan cửa nát nhà”.

Nói đến đây, ông ấy nhìn Ngô Bình: “Ngô Bình, cháu nói xem chuyện này có phải là thật không? Hay vì người đó đã xuất hiện rồi, nên bố chú mới thay đổi tính cách như thế?”

Ngô Bình cũng thấy hơi khó tin, sự giàu có như ngày hôm nay của nhà họ Đường lại nhờ vào chỉ dẫn của một cao nhân ư?

Anh suy nghĩ rồi nói: “Chắc chỉ là lời nói lúc say thôi ạ”.

Đường Minh Huy thở dài nói: “Ban nãy, chú với Đường Minh Vũ đánh nhau, bố chú cũng không cản, thế mới lạ chứ!”

Đúng lúc này, đột nhiên quản gia đi vào rồi nói: “Cậu Ngô, ông chủ có lời mời ạ”.

Đường Tử Di ngạc nhiên hỏi: “Ông tôi thấy khó chịu ở đâu à?”

“Vâng nên cụ mới mời cậu Ngô qua”, quản gia đáp.


Ông lão mời Ngô Bình ngồi rồi nói: “Cậu Ngô, tôi nghe quản gia nói cậu là tông sư cảnh giới Thần ư?”

Ngô Bình đã lỡ chém gió vậy tồi nên đành nói: “Có thể coi vậy ạ”.

Ông lão sáng mắt lên nói: “Bảo sao y thuật của cậu giỏi vậy, tôi đây khâm phục”.

Ông lão ngập ngừng một lát, như đang do dự, sau đó mới nói tiếp: “Cậu Ngô, tôi muốn thỉnh giáo cậu một chuyện, trên đời này có thần tiên hay không?”