Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Y Phục Thù!

Chương 217




Chương 217

Ông Thái không nương tay chút nào, đám người bên kia cũng đang cố gắng đánh bại ông ta.

Nhìn thấy ông Thái dũng cảm đối mặt với kẻ thù như vậy, Mục Y Nhân không thể không nói:

“Có vẻ như Thái tiên sinh khá mạnh mẽ, có lẽ ông ấy sẽ đánh bại được bọn người kia!”

Lăng Việt liếc nhìn.

“Em nghĩ nhiều quá rồi!”

“Không thể nào?”

Mục Y Nhân không khỏi nhíu mày, trên mặt tràn đầy vẻ không tin.

Như đã nói, một khi chuyên gia ra tay, sẽ biết có hay là không.

Từ ánh mắt của Mục Y Nhân, trong chốc lát đã có thể thấy Thái Trường Viễn đã chiếm thế thượng phong, nhưng Lăng Việt lại có thể thấy một cách rõ ràng!

Thái Trường Viễn thừa sức, nhưng không đủ lực!

Sở dĩ ngay từ đầu ông ta đã tung ra đòn tấn công quyết liệt là vì muốn hạ gục đối thủ một cách nhanh chóng.

Nếu trận đấu không tính theo thời gian, Thái Trường Viễn chắc chắn sẽ thua.

Quả nhiên sau hai phút, Thái Trường Viễn dần dần trở nên yếu ớt, chỉ lộ ra một sơ hở đã bị đối thủ đá bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

“Ông nội!”

Thái tiểu thư lập tức tiến lên đỡ ông nội dậy, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự lo lắng.

Bốn thanh niên khạc nhổ một cái.

“Xương của lão già này vẫn còn cứng lắm, đấm ổng mà suýt gãy cả tay!”

“Ông Nội, người không sao chứ?”

Đôi mắt Thái tiểu thư rơi hàng nước mắt, cực kì đau lòng.

Thái lão gia nhịn không được mà thở dài.

“Ông không sao, chỉ là già rồi, chân tay không được tốt!”

Ông ta nói xong, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một cái.

“Các người đã thắng, tôi đánh không lại các người, Thái lão gia tôi tính thế này, đây là công thức thực đơn hoàng gia, các người cầm lấy, mau cút đi!”

Thái lão gia ném ra một quyển công thức mang phong cách cổ xưa, mấy người bọn họ nhặt quyển sổ lên, sau đó lật hai tranh sách ra rồi cười ha hả.

“Lão già, coi như ông có chút đầu óc. Nhưng mà… Còn cần làm phiền ông, đi theo chúng ta một chuyến.”

Thái lão gia sắc mặt lập tức thay đổi.

“Tôi đã giao công thức thực đơn hoàng gia rồi, các người còn muốn gì nữa?”

“Thái lão gia, công thức độc quyền của ông đã giao ra, nhưng ông cũng đưa tay nghề ra, nếu như đặt ông ở bên ngoài, ông sẽ truyền lại cho mười người, sau đó mọi người sẽ biết món ăn trong công thức này. Công thức cung đình này, giá trị là gì?”

“Các người! Các người thật là kinh người quá đáng!”