Mấy chục khối huyền thiết được nộp lên. Lam thái thủ cùng Liêu hội trưởng cùng nhau đến phòng nghị sự, ở đó còn có vài người trong hiệp hội Phương Sĩ.
“Xem ra đại hội dã luyện lần này, kỹ thuật của các thợ rèn cũng rất không tầm thường. Có chừng mấy nhóm luyện chế ra huyền thiết lục thành, còn có một khối thất thành, và một khối bát thành.” Lúc nhìn thấy khối huyền thiết thất thành kia, Liêu hội trưởng đương nhiên cho là do Diệp Lăng Nguyệt luyện chế được.
Mặc dù mặt ngoài khối huyền thiết lồi lõm hơi nhiều, nhưng tiểu nha đầu kia có thể trong thời gian ngắn hoàn thành nhiệm vụ luyện chế ra huyền thiết thất thành mà Diệp Hoàng Thành chưa làm xong ở những phút cuối cùng như vậy, cũng đã là rất không dễ dàng.
“Hội trưởng, khối huyền thiết bát thành này chất lượng rất không tồi, có thể dùng để chế tạo vũ khí cho quân đội dùng.” Lam thái thủ nhắc đến người thợ rèn dung hợp tinh thần lực chế tạo được huyền thiết bát thành.
“Người thợ rèn đó so ra cũng là một người thực lực không tệ, tu vi tinh thần lực của hắn chắc cỡ ba đỉnh ấn.” Liêu hội trưởng suy đoán, vì sao một người có năng lực tương đương Phương Sĩ ba đỉnh ấn, nhưng ngay cả tư cách làm một Phương Sĩ cũng không có.
Tiếp tục nhìn đến mấy khối huyền thiết khác, Liêu hội trưởng cùng Lam thái thủ cơ hồ đều đã nhận định đại hội dã luyện lần này, vị đại sư luyện chế được khối huyền thiết kia là hạng nhất.
Nhưng vào lúc này, có một màn ánh sáng dìu dịu, đâm vào mắt Liêu hội trưởng đến đau buốt.
“Đây là...?” Liêu hội trưởng mở to mắt nhìn cho rõ một khối huyền thiết kia, theo bản năng lại nháy mắt mấy cái. Hắn không có nhìn lầm chứ, khối huyền thiết kia lại là...
Trong lúc đám người ở cùng Liêu hội trưởng giám định huyền thiết, các nhóm thợ rèn khác đều đã xuống lầu.
Diệp Hoàng Thành sau khi nghỉ dưỡng ngắn đã cùng Diệp Hoàng Hiên ngồi chung một chỗ. Hai huynh đệ Diệp gia nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt đi xuống, đều vội vàng bước đến.
“Lăng Nguyệt, ngươi luyện chế ra huyền thiết thất thành đúng không?” Diệp Hoàng Thành mặt đầy hy vọng.
Diệp Lăng Nguyệt không trả lời, chỉ lắc đầu một cái.
Diệp Hoàng Thành cảm thán một tiếng, đều do hắn, ở thời khắc mấu chốt quyết định lại không chịu đựng nổi.
“Vô dụng, coi như là các ngươi luyện chế ra huyền thiết thất thành cũng không thắng nổi tên thợ rèn kia. Bọn chúng luyện chế ra huyền thiết bát thành cực kỳ hiếm thấy.” Tống Nghiễm Nghĩa cùng thợ rèn của hắn mặt đầy đắc ý đi tới.
Huyền thiết bát thành, nghe nói Sơn Hải bang giúp thợ rèn luyện chế huyền thiết chất lượng cao như vậy. Những thợ rèn còn lại nhất thời mất hết ý chí, trong bọn họ, người tốt nhất cũng chỉ là luyện chế ra huyền thiết thất thành mà thôi.
Những thợ rèn cùng trong Sơn Hải bang nghe nói có người luyện chế ra huyền thiết bát thành thì cũng nhận định hắn cầm chắc phần thắng, rối rít tiến lên chúc mừng.
Ngay cả tên thợ rèn kia vẻ mặt cũng đầy đắc ý, nghe những lời tâng bốc, người cứ lâng lâng như lên trời.
“Thôi, Diệp gia chúng ta không có cách nào luyện chế ra huyền thiết bát thành, lần này chúng ta thua.” Diệp Hoàng Hiên thấy tứ ca tự trách không thôi, liền ở bên cạnh trấn an.
“Kết quả còn chưa tuyên bố, chúng ta chờ một chút hãy nói.” Diệp Lăng Nguyệt vừa nói, Liêu hội trưởng cùng Lam thái thủ đã từ trong phòng nghị sự đi ra.
Thấy Liêu hội trưởng, Tống Nghiễm Nghĩa bận rộn cúi người gật đầu, đi lên phía trước, chờ Liêu hội trưởng công bố kết quả.
“Liêu hội trưởng, kết quả cuộc so tài như thế nào, nói ra đi?”
“Các ngươi có thể luyện chế ra huyền thiết bát thành, điều này thật đúng là làm cho lão phu không ngờ tới.” Liêu hội trưởng gật đầu tán thưởng.
Nghe lời Liêu hội trưởng nói, Tống Nghiễm Nghĩa đã có tám chín phần khẳng định hạng nhất không phải là hắn và thợ rèn của hắn thì còn ai. Vừa nghĩ tới đạt được hạng nhất, có thể được Sơn Hải bang giúp một tay, còn có thể gia nhập hiệp hội Phương Sĩ của Ly Thành, Tống Nghiễm Nghĩa cũng không khỏi dương dương tự đắc đứng lên.
“Các vị, kết quả đại hội dã luyện lần này đã có. Sau đây lão phu xin công bố ba thứ hạng cao nhất.” Liêu hội trưởng chắp hai tay, trấn tĩnh mọi người.
Mặc dù đã biết không có hy vọng gì đoạt giải, huynh đệ Diệp gia trong lòng cũng vẫn tự an ủi mình, biết đâu có thể được trong ba thứ hạng đầu cũng không tệ.
“Đầu tiên công bố là hạng ba, lò rèn Trương thị, hai vị sư phó, kỹ thuật tinh xảo, chế tạo ra huyền thiết thất thành, đạt được hạng ba.” Vừa nói, Liêu hội trưởng vừa lấy ra một khối huyền thiết thất thành to bằng đầu nắm tay.
Khối huyền thiết thất thành kia được luyện chế ra hình dáng là nửa vòng tròn, trừ mặt ngoài có hơi lồi lõm, chất lượng bên trong, đúng là huyền thiết thất thành.
Hai huynh đệ của Trương thị lò rèn vui mừng đứng dậy, đi lên.
Hạng ba cũng đã chế tạo ra huyền thiết thất thành?
Huynh đệ Diệp gia trong lòng nhất thời lộp bộp một tiếng.
Vậy bọn họ huyền thiết lục thành, há chẳng phải là ngay cả hạng ba cũng không chen vào được sao!
“Diệp gia lần này, ngay cả hạng ba cũng vào không được, xem bọn hắn sau này làm sao còn đặt chân ở Ly Thành, rác rưởi chính là rác rưởi, chỉ xứng ở những nơi nhỏ như Thu Phong trấn thôi.” Tống Nghiễm Nghĩa tận lực lớn tiếng nói.
Bọn họ vốn còn tưởng rằng, Diệp gia ít nhất cũng có thể cầm được hạng ba, không nghĩ tới, hạng ba lại thuộc về huynh đệ Trương thị, lực lượng mới xuất hiện, nhưng dù gì đây cũng là chuyện tốt. Diệp gia thua càng thảm, bọn họ lại càng mừng.
“Tiếp theo, công bố hạng nhì, hạng nhì là nhóm thợ rèn của Tống gia, luyện chế được một khối huyền thiết bát thành có chất lượng và bề ngoài đều rất xuất chúng.” Vừa nói, Liêu hội trưởng bỗng nhiên dừng lại.
Đứng hạng nhì đại hội luyện kim, luyện chế được cũng là huyền thiết tám phần?
Kết quả này khiến cho Liên đại sư cùng Tống Nghiễm Nghĩa có chút chưng hửng, không nghĩ tới còn có người tài giấu mình, không biết thợ rèn nhà nào còn có thể chế tạo ra huyền thiết bát thành.
Các sư môn còn lại chỉ có thể lắc đầu than thở, tiêu chuẩn đại hội dã luyện lần này cũng quá cao đi.
Tống Nghiễm Nghĩa cùng thợ rèn của hắn vẫn vô cùng có lòng tin là khối huyền thiết bát thành của bọn họ, tuyệt đối là huyền thiết bát thành xuất sắc nhất.
Nhưng khi Liêu hội trưởng lấy ra khối huyền thiết bát thành đạt được hạng nhì, Liên đại sư cùng Tống Nghiễm Nghĩa, con ngươi thiếu chút nữa rơi ra ngoài.
Làm sao có thể, khối huyền thiết kia, chính là khối huyền thiết bọn họ đã làm.
“Chuyện này, không thể nào!” Thợ rèn nghẹn ngào nói.
Khối huyền thiết Liêu hội trưởng cầm trong tay xác thực chính là thứ hắn đã luyện chế được, khối huyền thiết bát thành hình vuông.
Liên đại sư chỉ có thể khẽ cắn răng, trong lòng hoàn toàn không chấp nhận sự thật này.
“Không đúng cái gì?” Thiếu bang chủ Sơn Hải bang - Sa Chiến thấp giọng chửi đổng một câu.
Nhưng dù sao hắn cũng muốn xem xem, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại đoạt được danh hiệu đệ nhất.
Cùng lắm, chờ đến khi trận đấu vừa kết thúc, hắn sẽ bắt người đi. Sau này chuyên để rèn vũ khí cho Sơn Hải bang.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi Liêu hội trưởng tuyên bố người cuối cùng được hạng nhất.
“Ta và thái thú cùng với những vị còn lại trong hiệp hội Phương Sĩ bàn bạc nhất trí, nhận định đại hội dã luyện của Ly Thành lần này, cuối cùng người thắng cuộc là... Diệp gia Thu Phong trấn.”
Lời nói của Liêu hội trưởng vừa dứt. Liên đại sư cùng Tống Nghiễm Nghĩa trừng mắt. Huynh đệ Diệp gia và mọi người đều chấn động, cảm thấy khó tin chuyện vừa nghe thấy.
Cái gì, bọn họ không nghe lầm chứ, Diệp gia hạng nhất?