Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 7




Editor: Quế Nhi

Phía trước có tiệm thuốc, trấn trên kia bán thuốc lớn nhất.

Diệp Lăng Nguyệt trước tiên ghé vào tiệm tạp hóa, mua đỉnh nón lá đội lên, lại vào tiệm dược liệu.

Bên trong tiệm dược liệu, đủ loại dược thảo, bày la liệt, giá cả tự nhiên cũng rất hết sức xa xỉ.

Thấy vào cửa người mang nón lá, một bộ dáng vẻ thần thần bí bí, tiểu nhị trong tiệm dược liệu xa xa thấy.

“Ta muốn bán Tụ Nguyên Thảo.” Diệp Lăng Nguyệt đi lên phía trước, nàng tận lực hạ thấp giọng, để cho người suy đoán không ra số tuổi thật của nàng.

Tụ Nguyên Thảo có thể ngưng tụ thiên địa nguyên khí, đối với Luyện Thể tam trọng dưới đây võ giả rất mới có lợi.

Thu Phong trấn trong gia đình một ít gia đình giàu có, cũng sẽ ở sân, trong trồng mấy bụi cây Tụ Nguyên Thảo.

Diệp Lăng Nguyệt lấy ra Tụ Nguyên Thảo, có chừng hơn mười bụi cây, mỗi một bụi cây đều là nàng trước khi ra cửa mới vừa hái xuống.

“Nơi này không thu lại dược thảo không biết rõ nguồn gốc.” Tiểu nhị cũng không thèm nhìn tới Tụ Nguyên Thảo, khô cừn mà trả lời một câu.

Diệp Lăng Nguyệt cũng nhìn ra vẻ mặt khinh thường tiểu nhị, nàng mới không bán Tụ Nguyên Thảo cho người không biết hàng.

“Khách nhân, xin dừng bước.” Chưởng quỹ tiệm dược liệu đi nhanh tới, hắn cầm lên Tụ Nguyên Thảo Diệp Lăng Nguyệt, nhìn kỹ một lần.

Nhánh cao ngất, phiến lá rậm rạp, ngay cả mặt trên phiến lá một con sâu cũng không có.

Chưởng quỹ càng xem càng kinh hỉ, tiểu nhị đáng chết, thiếu chút nữa thì để cho một khách quý cưỡng chế di dời.

Chưởng quỹ tiệm dược liệu nhãn lực, như thế nào lại không nhìn ra, những thứ này không đơn giản là Tụ Nguyên Thảo.

Diệp Lăng Nguyệt từ Hồng Mông Thiên lấy ra Tụ Nguyên Thảo, kém cỏi nhất đều là ba năm sinh Tụ Nguyên Thảo, có mấy bụi, quá mức thậm chí đã đạt tới năm năm sinh.

Chưởng quỹ ở Thu Phong trấn mở vài chục năm tiệm dược liệu, cũng là một người linh luyện, âm thầm quan sát Diệp Lăng Nguyệt, thấy nàng mang nón lá, biết đối phương có tâm giấu giếm thân phận, cũng sẽ không hỏi nhiều.

“Cô nương, mới vừa có nhiều mạo phạm, những thứ Tụ Nguyên Thảo này chúng ta muốn. Ba năm sinh, một trăm đồng một gốc, năm năm sinh, hai trăm đồng một gốc, mười năm năm trăm đồng, mười lăm năm trở lên 800 đồng. Sau này cô nương nếu là có Tụ Nguyên Thảo, tất cả đều giống như cái giá tiền này thu mua, niên đại (năm,tuổi thọ) càng cao, giá cả càng cao.” Tiệm dược liệu chưởng quỹ mặt đầy khẩn thiết.

Tính toán, một nhóm Tụ Nguyên Thảo này liền có thể bán ra mấy ngàn đồng tiền, tương đương thành ngân lượng đại khái tương đương với một lượng hay nhiều ngân, BắcTrang một tháng lương tháng cũng bất quá mười lượng ngân.

Sau khi nhận lấy ngân lượng, Diệp Lăng Nguyệt trong lòng một trận vui vẻ, trong không gian nàng Tụ Nguyên Thảo cách mỗi mấy ngày liền có thể dài ra một mảng nhỏ, trừ đi tinh luyện, qua một tháng, có thể bán ra trên trăm khối Tụ Nguyên Thảo, đây thật là một vốn bốn lời khi mua bán.

“Chưởng quỹ, ta còn muốn hỏi ngươi một chuyện, trong cửa hàng các ngươi có bán ra đan dược ngũ phẩm?” Diệp Lăng Nguyệt hỏi.

“Đan dược ngũ phẩm? Cô nương, ngươi thật thích nói giỡn, chúng ta loại địa phương nhỏ này, lấy ở đâu đan dược ngũ phẩm, cái loại này đan dược chỉ có huyện thành cũng không nhất định có bán ra, một viên phải là vạn lượng hoàng kim.” chưởng quỹ lắc đầu một cái.

Mấy chục ngàn lượng hoàng kim?

Một lượng hoàng kim là mười lượng bạc trắng, một lượng ngân tương đương với một ngàn đồng tiền, đó là muốn bao nhiêu bụi cây Tụ Nguyên Thảo, Diệp Lăng Nguyệt không khỏi chắt lưỡi.

Theo Diệp Lăng Nguyệt biết, Diệp gia cả năm thu nhập cũng bất quá vạn lượng hoàng kim, hơn nữa từ Thu Phong trấn đến huyện thành đường xá xa xôi, Diệp Lăng Nguyệt chỉ có thể là tạm thời buông xuống ý nghĩa mua đan dược ngũ phẩm, rời đi tiệm bán thuốc.

“Chưởng quỹ, không phải là Tụ Nguyên Thảo mà, sao có thể bán được ra cao như vậy giá cả, ” Tiệm dươc liệu tiểu nhị không nhịn được hỏi.

“Chết tiểu tử ngươi biết cái gì, ” chưởng quỹ gõ một cái trên đầu tiểu nhị, “Bình thường Tụ Nguyên Thảo chỉ có thể dùng để trồng ở sân nhà, ba năm trở lên Tụ Nguyên Thảo có thể thì bất đồng, một khi đưa đến những người trong tay trong huyện thành, luyện thành nhất phẩm Linh Dịch, thậm chí là linh đan, vậy thì hơn mấy chục lần giá nô lệ a.”

Chưởng quỹ Tiệm dược liệu liền vội vàng sai người đem Tụ Nguyên Thảo đưa về huyện thành.

Diệp Lăng Nguyệt sau khi có bạc, ở trong chợ đi loanh quanh, muốn mua nhiều chút hạt giống thảo dược, đáng tiếc không có thu hoạch.

Trở lại Bắc Trang, Diệp Lăng Nguyệt để cho Lưu mụ chuẩn bị một thùng nước nóng.

Nàng ở Võ Đường lúc ra một thân mồ hôi, cởi ra quần áo, Diệp Lăng Nguyệt lấy ra một cái bình, bên trong sớm chứa tinh luyện Tụ Nguyên Dịch.

Tụ Nguyên Thảo liền tụ tập trong thiên địa nguyên khí, sau khi tinh luyện Tụ Nguyên Dịch có thể trực tiếp dùng để đúc luyện thân thể.

Chất lỏng màu xanh biếc tản mát ra một cổ mùi thơm đặc thù, nhỏ vào trong thùng nước tắm ở trên mặt nước rạo rực ra từng mảnh màu xanh lá cây, Diệp Lăng Nguyệt ngâm ở trong đó, nhắm mắt lại.

Trong cơ thể nàng viên kia đan dược dược liệu đã tiêu hao không sai biệt lắm, đã nhiều ngày, trong đan điền Nguyên Lực đã dừng lại trên diện diện tăng lên.

Sau Tinh luyện Tụ Nguyên Dịch, có thể trợ giúp thân thể nàng tốt hơn hấp thu thiên địa nguyên khí.

Chất lỏng màu xanh biếc, rót vào thân thể Diệp Lăng Nguyệt, vô số nhìn không thấy nguyên khí, hướng về bên trong thân thể Diệp Lăng Nguyệt.

Xương cốt cùng bắp thịt, cũng phát ra thanh âm vui thích, trong cơ thể rõ ràng cũng thoáng mấy phần rắn chắc.

Thẳng đến khi thùng tắm toàn bộ hấp thu xong Tụ Nguyên Dịch, Diệp Lăng Nguyệt mới đứng dậy.

Thời gian nửa tháng nhoáng lên liền đã qua, trong mấy ngày nay, Diệp Lăng Nguyệt từ đầu đến cuối giữ vững tu luyện, mỗi lần tập luyện xong, sẽ dùng Tụ Nguyên Dịch tắm rửa.

Ngắn ngủi thời gian trong nửa tháng, thân thể nàng phát sinh biến hóa kinh người, vốn là thân thể gầy yếu, liền như ngày xuân nảy mầm như cây liễu vậy, cao gầy rất nhiều.

Da thịt cũng biến thành tựa như xác trứng gà, óng ánh trong suốt, trước tiểu ngốc nữ bị người ta bắt nạt giờ đây tưởng như hai người.

Một ngày này, Diệp Lăng Nguyệt như thường, dùng Tụ Nguyên Dịch tắm rửa.

Trải qua nửa tháng, Diệp Lăng Nguyệt mỗi lần sử dụng Tụ Nguyên Dịch đo cũng gia tăng không ít, mấy ngày gần đây, nàng một lần thậm chí phải dùng một chai Tụ Nguyên Dịch.

Tiêu hao đắn đo

Chỗ tốt là, để cho Diệp Lăng Nguyệt Nguyên Lực nguyên lực tăng trưởng rất nhanh.

Điều có hại thì trong Hồng Mông Thiên mọc ra Tụ Nguyên Thảo cũng sắp dùng không đủ, càng không cần phải nói, cầm đi tiệm dược liệu để bán ra.

Đau lòng, đem một cái bình Tụ Nguyên Dịch rót vào thùng nước tắm, Diệp Lăng Nguyệt nhắm mắt.

Theo số lượng lớn Tụ Nguyên Dịch tiến vào trong người nàng, bên trong đan điền, giống như một cây đuốc ở chạy toán loạn.

Hỏa lao ra đan điền, lan tràn ra toàn thân, chợt Diệp Lăng Nguyệt mở mắt ra.

“Luyện Thể Đệ Tam Trọng!” Diệp Lăng Nguyệt nhảy lên một cái, tròng mắt đen chớp động vẻ hưng phấn, nàng lại đột phá.