Thị vệ trưởng đó nghe xong thì ngập ngừng một lúc, cuối cùng vẫn không chống lại được tác dụng của "Hoặc Tâm Cổ".
“Thiên Canh Trúc là đặc sản của Thiên Canh Điện. Nó ẩn chứa Hỏa Chi Linh dồi dào, là nguyên liệu tuyệt hảo mà chư giới dùng để luyện khí luyện đan, có thể tăng cấp mồi lửa tinh thần của phương sĩ.”
"Ngoại trừ cái đó ra thì sao?"
Về điểm này, Diệp Lăng Nguyệt đã biết lâu rồi.
Nhưng Diệp Lăng Nguyệt không cho rằng chỉ vì có thể tăng phẩm cấp mồi lửa tinh thần mà Thiên Canh Trúc lại đáng để nhiều chiến sĩ Thiên Canh bảo vệ như vậy.
Người thị vệ trưởng kia trở nên do dự, rất rõ ràng là hắn có biết gì đó nhưng tiềm thức lại khiến hắn không chịu nói ra.
Diệp Lăng Nguyệt nhướng mày lên, dưới tay lại gõ Hoặc Tâm Cổ mấy cái.
Thị vệ trưởng tiếp tục nói.
"Một tác dụng khác của Thiên Canh Trúc là có thể dùng để luyện chế binh khí, chỉ cần thêm Thiên Canh Trúc vào trong khoáng thạch thì có thể tăng phẩm cấp của linh khí được luyện chế ra. Nếu có phương sĩ cấp Phương Tiên thì còn có thể dùng Thiên Canh Trúc ngàn năm luyện chế ra Tiễn Diệt Thần bắn chết Thần Tôn. Nhưng Thiên Canh Trúc ngàn năm cực kỳ hiếm thấy, người có cấp Phương Tiên dù là ở Thần Giới thì cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay."
Tiễn Diệt Thần mà ngay cả Thần Tôn cũng có thể bắn chết?
Diệp Lăng Nguyệt cả kinh, từ sau khi hàng phục Hỗn Nguyên Lão Tổ, Diệp Lăng Nguyệt cũng biết sơ một ít về chuyện của Thần Giới.
Ví dụ như phía trên Chủ Thần chính là Thần Tôn, Thần Tôn Bắc Cảnh mà trước đó điện chủ Thiên Canh đề cập đến khi nói chuyện với Hỗn Nguyên Lão Tổ chính là một người trong số đó.
Chỉ có điều điện chủ Thiên Khôi chỉ là một Thứ Chủ Thần nhỏ bé còn chưa bằng cả Chủ Thần, chẳng lẽ hắn còn muốn dùng Thiên Canh Trúc để đối phó với người có cấp Thần Tôn ư?
Diệp Lăng Nguyệt trầm ngâm, có trăm vấn đề không hiểu rõ, nhưng ngay lập tức nàng lại nhớ đến Nghệ Thần Phá Hư Cung của mình.
Sau khi nàng có được linh bảo cấp Thiên là Nghệ Thần Phá Hư Cung, số lần sử dụng không nhiều, ngoài nguyên nhân do cá nhân nàng không thích dùng cung tiễn ra thì một nguyên nhân rất quan trọng khác là vì nàng vẫn luôn chưa tìm được nguyên liệu luyện chế Nghệ Thần Phá Hư Tiễn thích hợp.
Nghệ Thần Phá Hư Tiễn trước đây, nàng chỉ có được ba cây thì cũng đã dùng hết rồi.
Mà sau đó Diệp Lăng Nguyệt đã dùng các loại nguyên liệu nhưng đều không có uy lực lớn bằng Nghệ Thần Phá Hư Tiễn. Thời gian trôi qua, Nghệ Thần Phá Hư Cung đã bị Diệp Lăng Nguyệt cất đi không dùng đến.
Không ngờ rằng Thiên Canh Trúc lại còn có tác dụng như thế.
Chỉ đáng tiếc, cần phải là phương sĩ cấp Phương Tiên mới có thể luyện chế ra, hơn nữa còn phải là Thiên Canh Trúc ngàn năm.
Vùng Thiên Canh Trúc mà Diệp Lăng Nguyệt nhìn thấy trước đó, nhiều nhất cũng chỉ có tuổi trúc mấy trăm năm.
Song Diệp Lăng Nguyệt nghĩ lại, Tiễn Diệt Thần tạm thời không có cách nào luyện chế, nhưng không có nghĩa là nàng không thể luyện chế tiễn có hơi kém một chút.
Không cần bắn chết Thần Tôn, nhưng chỉ cần có thể lợi dụng trình độ luyện khí cấp Phương Tôn của nàng hiện giờ, dù chỉ có thể luyện chế ra tiễn bắn chết kẻ địch cấp Chủ Thần thì Tiễn Diệt Thần này cũng đủ để làm một món sát khí lớn của nàng rồi.
Nghĩ đến đây, Diệp Lăng Nguyệt âm thầm vui mừng.
"Trả lời câu hỏi thứ hai của ta, Thần Tôn Bắc Cảnh và điện chủ của các ngươi có quan hệ gì?"
"Không biết, ta chỉ biết rằng vùng Thiên Canh Trúc này là thần phi của Thần Tôn Bắc Cảnh ban cho điện chủ."
Chuyện mà thị vệ trưởng đó biết cũng chỉ có những việc đó thôi. Là một thị vệ trưởng, hắn dĩ nhiên không thể nào tiếp xúc được với nhân vật như Thần Tôn, ngay cả công dụng của Thiên Canh Trúc cũng là do trước đó điện chủ Thiên Khôi vô ý nói ra lúc khoe khoang với các điện chủ của Thiên Canh Điện khác nên hắn mới biết.
Thần phi Bắc Cảnh?
Diệp Lăng Nguyệt chợt chấn động tâm thần, nàng nhớ rõ trước đây khi Hỗn Nguyên Lão Tổ muốn làm hại nàng cũng từng nhắc đến thần phi… Ngay lúc Diệp Lăng Nguyệt chuẩn bị truy hỏi thì bỗng nghe thấy một loạt tiếng bước chân truyền đến.
Vẻ mặt Diệp Lăng Nguyệt thay đổi, tay nhanh chóng khẽ đánh sau người của thị vệ trưởng đó, rồi giấu "Hoặc Tâm Cổ" trong tay đi.
Chỉ trong nháy mắt, thị vệ trưởng vốn dĩ biểu cảm mê man, dần dần tỉnh táo trở lại.
Chỉ là hắn đã không còn nhớ những chuyện mà trước đó Diệp Lăng Nguyệt đã gặng hỏi nữa rồi.
"Các ngươi làm gì ở đây vậy?"
Người đến lại là Hỗn Nguyên Lão Tổ và điện chủ Thiên Khôi.
Hai người đang cười cười nói nói, nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt và thị vệ trưởng đứng riêng cùng với nhau nên điện chủ Thiên Khôi không khỏi sinh nghi.
"Điện chủ, vị cô nương này nói là lạc đường, thuộc hạ định đưa nàng ta trở về."
Thị vệ trưởng bẩm báo đúng sự thật.
"Thật đúng là làm mất hết mặt mũi lão phu." Hỗn Nguyên Lão Tổ trừng Diệp Lăng Nguyệt một cái, nàng vội vàng đi tới sau lưng Hỗn Nguyên Lão Tổ.
"Lão Tổ, không cần quá để bụng. Dù sao cũng tiện đường. Phía trước chính là rừng Thiên Canh Trúc, một trăm cây Thiên Canh Trúc mà ông cần, ta sẽ sai người chặt xuống."
Nói rồi, điện chủ Thiên Khôi làm động tác mời.
Diệp Lăng Nguyệt nghe đến sững sờ, rồi lại nhìn Hỗn Nguyên Lão Tổ. Hỗn Nguyên Lão Tổ chỉ khẽ động đậy môi, một giọng nói mà chỉ có Diệp Lăng Nguyệt và Hỗn Nguyên Lão Tổ mới nghe được truyền tới.
Thì ra, lần này Diệp Lăng Nguyệt đúng là gặp số đỏ.
Trong quá trình điện chủ Thiên Khôi và Hỗn Nguyên Lão Tổ hàn huyên, Hỗn Nguyên Lão Tổ đã biết được một việc.
Chính là vào mấy ngày trước, Bắc Cảnh đã gửi đến một phong thư, trong thư nói đến Thần Tôn Bắc Cảnh dạo này đang mở rộng kho quân bị, cần gấp một trăm cây Thiên Canh Trúc dùng để luyện chế vũ khí.
Trong thư còn đề cập đến Thần Tôn Bắc Cảnh ít ngày nữa sẽ phái người đến đây lấy Thiên Canh Trúc.
Vừa đúng dịp này, Hỗn Nguyên Lão Tổ và Diệp Lăng Nguyệt đến đây, cộng thêm Hỗn Nguyên Lão Tổ trước đó đã từng hầu hạ bên cạnh Thần Tôn Bắc Cảnh nên điện chủ Thiên Khôi đương nhiên cho rằng Hỗn Nguyên Lão Tổ lần này là tới lấy Thiên Canh Trúc.
Hỗn Nguyên Lão Tổ vừa nghe thì cũng biết lần này thật sự là trời cũng giúp mình nên vội vàng ngỏ ý muốn lấy Thiên Canh Trúc, vì vậy điện chủ Thiên Khôi mới dẫn theo Hỗn Nguyên Lão Tổ đến đây.
Điện chủ Thiên Khôi cũng không nghi ngờ mà đồng ý luôn.
Cứ như vậy, điện chủ Thiên Khôi đưa Hỗn Nguyên Lão Tổ và Diệp Lăng Nguyệt cùng đến rừng trúc, lại lệnh cho thị vệ đốn hạ một trăm cây Thiên Canh Trúc.
Hỗn Nguyên Lão Tổ cũng không khách sáo, gom lại hết toàn bộ số Thiên Canh Trúc đó, rồi lấy lý do là gấp rút lên đường nên vội vàng cáo từ, dẫn theo Diệp Lăng Nguyệt rời khỏi Thiên Khôi Điện.
Khi vừa ra khỏi Thiên Khôi Điện, Diệp Lăng Nguyệt còn nhìn đống Thiên Canh Trúc trong túi Càn Khôn Tử Kim đó với vẻ có hơi khó tin.
"Lão Tổ, lần sau có cơ hội thì ông và ta lại ôn chuyện cũ, mong rằng sau khi ông quay về Bắc Chi Cảnh, gặp được Thần Tôn đại nhân thì thay ta hỏi thăm ngài ấy."
"Điện chủ yên tâm, lão phu nhất định sẽ thay ông nói tốt ở trước mặt Thần Tôn, để điện chủ sớm ngày trở thành Chủ Thần."
Sau lưng, điện chủ Thiên Khôi và Hỗn Nguyên Lão Tổ vẫn đang nói lời khách sáo, Diệp Lăng Nguyệt lại không thể chờ đợi được, đang định rời đi.
Nàng sợ rằng còn tiếp tục lôi thôi thì sẽ xảy ra rắc rối khác.
Ngay lúc Diệp Lăng Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, tưởng rằng chuyến đi Thiên Canh Điện lần này có thể hoàn thành sớm.
"Khởi bẩm điện chủ, bên ngoài có một người nói là thần sứ của Bắc Cảnh, đến lấy Thiên Canh Trúc."
Một chiến sĩ Thiên Canh vội vàng đi tới, nói lớn giọng.
"Thần sứ, thần sứ từ đâu tới vậy, Thiên Canh Trúc chẳng phải đã sớm giao cho Lão Tổ rồi sao?"
Điện chủ Thiên Khôi hơi biến sắc, nhìn sang Hỗn Nguyên Lão Tổ có hơi khó hiểu, sắc mặt của Hỗn Nguyên Lão Tổ cũng đã thay đổi trong chớp mắt.