Thần Vương Vạn Giới

Chương 41: Gặp Hai Người Đẹp




Lăng Thần ánh mắt tràn đầy sự lạnh lùng và vô tận sát khí tỏa ra.Tử Cơ và Bích Cơ rùng mình cảm giác cứ như có vô số vị thần đang chăm chú nhìn mình sợ hãi nói

“Rốt….rốt cuộc ngươi là ai.”

“Ta đang hỏi các ngươi là ai.Đừng có ở đấy mà ra lệnh với bổn tọa.”

Hắn khẽ đưa gậy như ý của mình sát cổ của hai nàng.Tiểu Vũ thấy vậy liền ngăn cản hành động của hắn lại

“Lăng Thần ca ca muội không sao.Huynh thả hai người đó ra đi.”

“Hai người này muốn giết muội cư nhiên muốn để bọn họ thoát ra sao.”

Hắn bình tĩnh nói.Tử Cơ và Bích Cơ bây giờ mới biết sợ rồi cứ cho mình là yêu thú hơn 10 vạn năm ít nhất cũng cân được vài ba tên Phong Hào Đấu La nhưng đối mặt với người thần bí phía sau quả thật là mộng tưởng.Nàng dùng ánh mắt tràn đầy thanh khiết với giọng nói vô cùng nhẹ nhàng

“Huynh thả bọn họ ra đi.Hai người này cũng là yêu thú giống muội.”

“Tiểu Vũ sao ngươi dám khai danh tính bọn ta ra.”

Tử Cơ giận dữ lên tiếng Bích Cơ lạnh lùng liếc thà chết chứ không chịu nhục hơn nữa người phía sau là tên nhân loại.Hắn thầm suy nghĩ một chút nếu là Ngọc Hoàng sẽ không bao giờ cấu kết với đám yêu thú ở đây vì tên này đố kỵ với hắn hơn nữa quá yếu để đối đầu với hắn liền thu gậy như ý của mình lại bình tĩnh nói

“Được rồi nghe muội đấy Tiểu Vũ.”

“Vâng cảm ơn Lăng Thần ca ca.”
Loading...


Nàng thấy vậy thở phào nhẹ nhõm cảm kích nói.Tử Cơ và Bích Ngọc chạy tới chỗ khác cách xa 10 mét lạnh lùng nói

“Rốt cuộc ngươi là ai hả tên nhân loại kia.”

“Ta là Lăng Thần tại sao các ngươi lại ở đây hơn nữa vì mục đích gì.”

Hắn bình tĩnh nhìn Bích Cơ nói thanh âm tràn đầy khinh thường cùng sát khí.Bích Cơ không phải dạng vừa đâu dễ gì khai ra tất cả vì nhiệm vụ mà Cổ Nguyệt Na giao ra cho dù có hi sinh tính mạng thì đây có là gì đâu nàng trầm giọng nói

“Ngươi nghĩ ta sẽ nói cho ngươi sao.”

Hắn chỉ nhìn mỗi Bích Cơ không quan tâm đến những người khác.Nàng thấy ánh mắt kia cứ chăm chú nhìn đỏ mặt tức giận nói

“Ngươi đang nhìn đi đâu…..”

“Ồ hóa ra là đang đi làm nhiệm vụ do Cổ Nguyệt Na giao ra, tìm kiếm về cái Thánh Long Lôi Kiếp mà hôm trước ta vừa mới độ kiếp sao.”

Hắn ngạc nhiên nhếch miệng cười một tiếng nói.Thanh âm tựa như vô cùng tự nhiên nhưng lại khiến cho cả hai người giật nảy mình.Thiên nhãn của hắn sau khi độ Thánh Long Lôi Kiếp có thể xem và điều khiển khí vận của người khác hơn nữa còn xem được tương lai, quá khứ của người khác.

Tử Cơ ngạc nhiên khi thấy người mà chủ thượng muốn tìm tới lại là nam nhân phía trước mặt của mình trịnh trọng nói

“Vậy ngài chính là người đã tỏa ra khí tức đáng sợ đó sao.”

Lăng Thần chống tay ngay cầm khẽ nhìn nói

“Đúng vậy.Tất cả yêu thú đều yếu như ngươi sao.”

“Ý của đại nhân là sao.”

Nàng nghi hoặc hỏi.Bản thân nàng là yêu thú hơn 10 vạn năm làm sao lại bị nói là yếu đuối sao có thể cam chịu được.Nhưng nhiệm vụ mà Cổ Nguyệt Na giao làm sao có thể làm trái được đành phải chấp nhận thôi.Hắn khẽ liếc sơ sơ cơ thể nàng phát hiện ra nàng có một tâm hồn to và tròn ho nhẹ

"Khụ khụ được thôi nể mặt cơ thể của ngươi à không nể mặt hai người nên ta sẽ ban cho người tạo hoá một chút."

Từ bên hông của mình xuất hiện hồ lô.Tử Cơ và Bích Cơ nghi hoặc không biết hắn đang định làm gì cả hắn bình tĩnh hướng tới khoảng không nói

"Hồ lô đem Thần Quả ra."

Nói xong một quả đào tiên từ trong hồ lô bay ra.Tiểu Vũ và những người ở đây vô cùng ngạc nhiên khi thấy chỉ là một quả hồ lô mà có thể biến ra thứ khác.Lăng Thần đưa cho hai người mỗi trái đào bình tĩnh nói

"Cường độ cơ thể các ngươi quá yếu.Ăn nó đi sẽ có được sức mạnh đấy."

Hai nàng làm vẻ mặt không tin chỉ với một quả trái cây mà có thể khiến bản thân mình mạnh hơn thì yêu thú cũng không suy vong đến mức độ này.Lúc trước hắn tới được quê hương của Đại Thánh dựa theo cốt truyện biết được đây là Thần Quả thứ mà cư dân ở đó ăn vào sẽ trở nên mạnh hơn.Nhưng do trận chiến với Tam Đại Hoàng Tử thì từ đó cây đào tiên này biến mất.Biết trước được điều này liền nhổ luôn cả gốc cây đem nó vào trong hồ lô trước khi đến cái xó nào đó.

Tử Cơ tò mò không ngại ngùng lập tức cắn thử một miếng.Chỉ một giây sau, nàng rùng mình ngồi xuống tu luyện Bích Cơ thấy tình cảnh này giận dữ nói

"Ngươi đã làm gì cô ấy."

"Không làm gì cả chỉ ban cho các ngươi tạo hoá thôi."

Hắn thờ thẩn nói.Tạo hoá bây giờ đã ban bây giờ chỉ phụ thuộc vào thiếu nữ phía trước thành hay bại đều nằm trong tay cô ấy.Nàng giận dữ liền quăng trái đào tiên ấy bất quá mấy giây sao hồn lực của Tử Cơ đột nhiên tăng vù vù không phanh tu vi tiến xa ngàn dặm hơn so với lúc trước.Bích Cơ mở mắt cảm nhận được sức mạnh đang tuôn trào trong cơ thể của mình hướng tới hắn quỳ xuống nói

"Đa tạ ơn của ngài.Nhờ ngài bây giờ ta đã tấn thăng lên 100 vạn năm."

Đây là điều mà nàng mong muốn từ rất lâu rồi.Lăng Thần nghe xong khẽ gật đầu nói

"Cũng không tệ nhúng hiện giờ ngươi đối với ta yếu hơn gấp 100 vạn lần."

"Vậy để tiểu nhân thử sức với ngài."

Nói xong nàng đã biến mất ngay lập tức.Hắn biểu hiện không có gì quá ngạc nhiên lập tức nàng đã vòng ra phía sau hắn.Định giơ móng vuốt của nàng ra đâm thẳng nhưng thứ mà nàng đang đâm chỉ là tàn ảnh do hắn để lại.Thầm ngạc nhiên thì hắn đã vòng ra phía sau nàng từ lâu rồi gậy như ý cũng được kê sát cổ bình tĩnh nói

"Di chuyển quá chậm, tư thế chuẩn bị tràn đầy sơ hở.Đây mà là sức mạnh mà ngươi tự hào sao."

Bích Cơ ngạc nhiên bây giờ Tử Cơ chính là hồn thú 100 vạn năm vậy mà đối phương lại kêu chậm thầm khiếp sợ.Liền nhìn quả đào tiên mà mình đang vứt đằng kia có chút ngượng ngừng không biết có nên lượm lên ăn không nữa.Tử Cơ thấy mình đã tấn công thất bại giơ tay xin hàng

"Ngài mạnh thật đó.Không hổ danh là người mà chủ thượng nói."

"Không ta vẫn còn yếu lắm.Không mạnh như ngươi nói đâu."

Lăng Thần đỏ mặt khi nghe người khác khen mình.Lần đầu tiên được người khác khen ngợi làm dao có thể không kích động được.Tiểu Vũ tò mò chạy tới bên cạnh hắn giọng mỹ miều nói

"Lăng Thần ca ca huynh còn trái đào ấy không."

"Còn muội muốn ăn nó sao."

Hắn mỉm cười nói.Nàng liên tục gật đầu không còn cách nào khác đành phải cho nàng vài trái để tăng cường thực lực vậy.Từ bên trong hồ lô 5 trái Thần Quả xuất hiện.Nangd sung sướng cầm lấy chúng ăn một cách ngon lành Tử Cơ và Bích Cơ nhìn trong lòng vô cùng tham muốn chúng nói

"Đại nhân ngài còn trái đào đó không."

"Không cho ngươi đâu đi thôi Tiểu Vũ muộn rồi."

Hắn vui vẻ dắt lấy tay Tiểu Vũ nói.Để lại hai cô nàng này tự xử lý.Bích Cơ và Tử Cơ nhìn cảnh tượng này quay sang Bích Cơ nói

"Ngươi dự định thế nào."

"Chủ thượng đã nói phải dẫn ngài ấy về.Ta đành phải ở đây với ngài ấy vậy.

Tử Cơ chậm rãi nói liền rời đi đi theo hắn.Bích Cơ nghe vậy không nói gì liền đi theo khẽ liếc quả đào đang nằm dưới đất có chút ngượng ngùng.Đành phải vứt hết toàn bộ liêm sỉ của mình để lượm nó lên ăn.