Thần Tượng Là Hoàng Tử, Tiểu Thư Là Công Chúa

Chương 17




Khoảng năm phút kể từ khi nó rời đi, có rất nhiều xe du lịch đậu trên sân trường PABZ, những người bước xuống từ mấy chiếc xe đó trên tay đều cầm máy quay phim, chạy như bay vào lớp 12A9, thế là...- Cho hỏi, có phải ca sĩ Phát Đạt cầu hôn cô gái này không ạ - nhà báo 1

- Hot boy Đạt trong nhóm B.A.Đ có người yêu rồi chăng - nhà báo 2

-.... - vâng vâng

Trân hiện giờ đang rất nổi tiếng trong giới showbiz, hàng loạt tin tức nói về Đạt và Trân, những tờ báo lá cải in về cuộc tình của hai người được rất nhiều đọc giả ủng hộ, thậm chí đọc xong còn nói Đạt đẹp rạng ngời vậy mà đi quen con nhỏ xấu xí thế này vì lúc các nhà báo chụp ảnh của Trân, Trân đang cải trang

Những vệ sĩ đội nón đen kính đen giày đen áo đen quần đen nói chung là một cây đen chạy vào ngăn mấy tên nhiều chuyện ra để tụi hắn ra xe đi về, còn Nhàn và Trân được vệ sĩ của gia đình đưa về, vậy là năm người đành bỏ lở các tiết học còn đang dở dang

Nó thờ ơ bước đi dưới ánh nắng mặt trời gây gắt, trên con đường thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy qua,, tại sao nó đau khổ như vậy, đáng lẻ gặp lại người ấy nó phải vui chứ, tại sao? tại sao lại vậy? tại sao?... hàng ngàn câu hỏi tại sao hiện ra trong đầu nó

Lớp phấn trên khuôn mặt nó đã phai mờ, nó khóc, từng giọt nước mắt ấm nóng lăn dài trên má, nó sắp từ bỏ được rồi mà, sao ông lại mang Bảo về đây hả, ông nói tôi nghe đi, tại sao hả ông trời, tại sao ông lại bất công với tôi như thế, tôi làm gì có tội mà ông lại nở đối xử với tôi như vậy, nó ngước mặt lên nhìn bầu trời trong xanh, khẽ nheo đôi mắt còn chảy từng giọt nước

Từ đâu hai tên áo đen bước đến phản chiếu cái bóng dưới mặt đường, do mãi mê suy nghĩ lung tung nên Thùy chả biết rằng có sự xuất hiện của mấy tên đó, lập tức một tên lấy từ túi ra một cái khăn trắng bịt miệng Thùy lại, Thùy dùng sức để gở tay tên đó ra nhưng vô dụng,... nó từ từ yếu dần đi, có một sức mạnh nào đó cướp mất năng lực của nó, tên đó bế nó và leo nhanh lên chiếc xe màu đen tuyền ngay bên đường, tên còn lại nhìn ngó xung quanh khi đã xác định rằng không có ai hắn ta mới leo lên xe chạy đi mất

Đến tối vẫn chưa thấy nó về, hai con bạn bắt đầu lo lắng, Nhàn đi qua đi lại trong nhà, bước đi càng lúc càng nhanh

- Mày đi nữa là sập nhà đó - Trân lên tiếng nhắc nhở

- Tao lo quá, con mắm Thùy đi đâu từ sáng đến giờ, có khi nào nó xảy ra chuyện gì không - Nhàn nghe lời ngồi phịch xuống bộ sofa nói

- Nó có võ mà, mày lo gì, mày gọi nó thử coi - nói vậy chứ Trân cũng sợ lắm, sợ nó gặp chuyện chẳng lành

- Tao gọi rồi nhưng không bắt máy - Nhàn lấy điện thoại ra, gọi cho nó, mong là lần này sẽ được

Nhịp tim của hai đứa rơi vào trạng thái đập nhanh hết công suất, nghe máy đi Thùy, nghe đi mà Thùy, nghe đi.... tút tút tút và....

- Con bạn của mày đang ở chung với tao, ngày mai chín giờ sáng đem 2 tỷ ra đặt ở thùng rác màu xanh trước cửa công viên Thảo Cầm Viên tao sẽ thả nó ra, khôn hồn thì đừng báo cảnh sát, nếu không tao không thể đảm bảo con bạn mày còn mạng để trở về, tút tút.... - tiếng người đàn ông vang vọng, Nhàn chưa kịp trả lời, ông ta đã vội tắt máy

- *** má, tao mà tìm ra được lũ khốn chúng mày là ai, tao nhất định bâm tụi bây ra thành trăm mảnh nấu cháu cho heo ăn ( nhà chế có nuôi heo hả, sao em không biết) - Trân cầm cái bình sứ ngay cạnh bàn quăng xuống đất

Nghe tiếng va đập của thủy tinh với mặt đất, quản gia lật đật chạy từ phòng ăn lên hỏi:

- Tiểu thư sao lại mạnh bạo với cái bình này giữ vậy

- Không có gì đâu, con Trân lở tay ấy mà, phiền dì dọn giúp con với - Nhàn cười xòa

Dì quản gia không nói gì, bắt tay vào dọn bải miễng chai do Trân gây ra, đợi bà ấy dọn xong Nhàn nói:

- Có cần gọi cho B.A.Đ giúp không hả mạy

- Có số không mà gọi má - Trân

- Có chứ, chiều này tao với Khánh An có trao đổi số điện thoại trên zalo nè - Nhàn tươi cười, vào danh bạ bấm vào tên " K.an yêu " và gọi

- Tiến triển nhanh vậy - Trân cười theo, nụ cười mang chút gian

" Hé lô bấy bì, gọi tui có chi hông " tiếng nói vang từ đầu dây bên kia

" Tôi lô dô cái mỏ ông bây giờ, Thùy bị bắt cóc rồi " Nhàn trầm giọng

" Bạn đang dởn với tui hả "

" Tôi nói thật, bọn bắt cóc nói đem 2 tỷ bỏ vào thùng rác màu xanh trước cửa công viên Thảo Cầm Viên thì mới có cơ hội chuộc được nó về "

" Chú Đông cô Nguyệt biết Thùy bị bắt cóc chưa "

" Hình như là chưa, mấy ông có thể đến nhà tụi tui được không "

" Đợi chúng tôi diễn nốt phần này cái, khoảng 10 giờ mới đến được, địa chỉ nhà là gì vậy " bên kia, An xem đồng hồ thấy đã 9 giờ nói

" zz Đường xy "

" Ok, vậy thôi bye "

" Bye "

kết thúc cuộc gọi, Nhàn nhờ dì Sương - quản gia nấu một chút thức ăn để bỏ vào bụng, chiều giờ lo cho nó chưa có ăn cái gì. Kêu dì làm chơi chứ ăn sao nổi đây, nhìn bàn ăn, hai đứa không ai đụng đũa, cứ nghĩ giờ nó đang ở phương trời nào, nếu đem theo 2 tỷ thì có chuộc được nó không?????