Thần Tọa

Chương 389: Nhị liên trảm




Đằng Long Thánh tử là ất mộc chân khí, không ngừng bị hỏa diễm của Lâm Hi thiêu đốt, gỗ trợ thế lửa, chín đầu hỏa long khí thế bàng bạc thiêu đốt Đằng Long thành tro tàn!

- Không tốt!

Trong lòng Đằng Long Thánh tử kinh hãi.

Hắn cũng không ngờ rằng Lâm Hi nắm chắc thời cơ cuộc chiến rõ ràng mạnh tới mức này, bốn người liên thủ lấy yếu thắng mạnh là không thể.

- Đi mau!

Trong lòng Đằng Long Thánh Long lo sợ bất an, căn bản không dám chống cự.

Trong bốn người hắn bằng công pháp mộc hệ bị khắc chế lợi hại nhất. Nếu như mượn nhờ lực bốn người vặn thành một cổ, còn có thể áp chế Lâm Hi, nhưng nếu đơn đả độc đấu bọn họ căn bản không phải đối thủ Lâm Hi.

Bá!

Thân hình Đằng Long Thánh tử khẽ động, còn không bằng tránh né. Bóng người lóe lên trước mắt, kình phong đập vào mặt giống như quỷ mị, nhiều ra một thân ảnh.

- Muốn đi? Quá trễ!

Lâm Hi hóa thân Hỏa Diễm Quân Vương, âm thanh lạnh lùng nói.

Quanh người của hắn hỏa diễm hừng hực, hàn quang lóe lên trong mắt, sau đó bàn tay lớn bóp khẽ và như cột điện bằng sắt xuất hiện hỏa diễm cuồn cuộn, biển lửa mạnh mẽ lập tức bao trùm Đằng Long Thánh tử.

Ầm ầm!

Chỉ nghe tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, Đằng Long Thánh tử kêu to và bị Liệt nhật chân hỏa của Lâm Hi kíp nổ, hắn hóa thành hỏa cầu khổng lồ. Lâm Hi đã tu luyện liệt diễm chân khí tới đại viên mãn chi cảnh, xa xa vượt qua bốn người chân khí tính chất.

Một thân chân khí mộc hệ của Đằng Long Thánh tử không thể ngăn cản chân khí hỏa hệ của Lâm Hi, ngược lại trở thành chất dẫn cháy tốt nhất.

- Đằng Long!

- Sư huynh!

- Sư đệ!

Một tiếng rống bi thương vang lên truyền ra bốn phía. Nhìn thấy Đằng Long Thánh tử bị Lâm Hi giết chết thì ba người như nứt mắt ra.

- Ầm ầm!

Ba đạo chân khí ngập trời như bài sơn đảo hải liên tiếp dùng tốc độ kinh người lao qua phía Lâm Hi.

Bá!

Hào quang lóe lên, Lâm Hi hóa thành một đạo tàn ảnh, đột ngột từ mặt đất mọc lên. Khó khăn lắm mới né qua công kích của ba người.

- Để mạng lại!

Lâm Hi phản ứng nhanh, Bạo Tuyết, Thanh Giao, Huyền Vũ tam Thánh tử phản ứng cực nhanh. Cơ hồ Lâm Hi rung động thân hình, từ ba phương như điện xạ lao qua phía Lâm Hi.

Ầm ầm!

Thiên địa run lên, ba người đưa tay bị ba cổ lực lượng kinh thiên động địa che khuất bầu trời, lập tức đánh qua phía Lâm Hi.

- Đến đây đi! Liệt Nhật Đại Pháp!

Lâm Hi lúc này không có tránh né, há miệng phun ra một ngụm tinh khí, khí thế chín đầu hỏa long mạnh mẽ.

- Ầm ầm!

Hỏa diễm thôn phệ thiên địa, chín đầu hỏa diễm bốc cháy hừng hực, chân khí ba người đụng vào nhau.

Rầm rầm rầm!

Ba tiếng nổ tung bùng nổ, sóng nhiệt khôn cùng bao phủ hư không. Một kích này này làm cho Bạo Tuyết, Thanh Giao, Huyền Vũ ba Thánh tử phải lui bước, Lâm Hi chỉ thoáng cái biến thành một đạo hào quang lao tới trước.

- Không tốt!

Đột nhiên ánh mắt Thanh Giao Thánh tử lóe lên, thần sắc kịch biến:

- Bạo Tuyết sư đệ, coi chừng!

- Thanh Giao Đại Pháp!

Thanh Giao Thánh tử không chút nghĩ ngợi, bàn tay vỗ tới bốn đầu Giao Long hóa thành một bàn tay màu đen che khuất bầu trời, giống như nắm chặt trong hư không.

Ầm ầm!

Một thanh pháp kiếm bị hỏa diễm bao phủ, Thanh Giao Thánh tử bị đánh rơi xuống.

Ông!

Bàn tay Thanh Giao Thánh tử một trảo trực tiếp cầm pháp kiếm trong tay, cũng ngăn cản hỏa diễm. Nhưng mà bị như vậy thì công kích của Thanh Giao Thánh tử không thể tránh né một chút.

- Huyền Vũ Đại Pháp!

Theo sát phía sau, một đạo chân khí màu vàng đất hạo hạo đãng đãng như trường giang đánh rớt xuống, nhưng cũng ra tay chặn đường Huyền Vũ Thánh tử.

- Ông!

Sau lưng Lâm Hi kim quang lóe lên, Vạn Hoàng Đồ hiện ra sau lưng và chân khí bàng bạc ngưng kết sau lưng, hóa thành một đạo khí tường hỏa hồng ngăn cản.

Một kích này hắn chuẩn bị cứng đối cứng!

Ầm ầm!

Chân khí bàng bạc của Huyền Vũ Thánh tử như một tòa núi lớn đánh vào sau lưng Lâm Hi.

Khí tường nặng nề lập tức tan rã, chân khí bị Vạn Hoàng Đồ suy yếu đánh vào cơ thể Lâm Hi.

- Phốc!

Tứ chi Lâm Hi run lên phun ra một đạo máu tươi. Nhưng lại mượn một kích của Huyền Vũ Thánh tử lao tới nhanh hơn.

Bạo Tuyết, Thanh Giao, Huyền Vũ, Đằng Long bốn Thánh tử thì Huyền Vũ Thánh tử có phòng ngự mạnh nhất, khó công phá nhất. Nhưng mà trong bốn người thì hắn có lực công kích yếu nhất. Bị chân khí Lâm Hi ngăn cản và bị Vạn Hoàng Đồ suy yếu cộng thêm chân khí Lâm Hi vượt xa cùng thế hệ, Liệt Dương thân thể có thể tổn thương phạm vi to lớn.

- Không tốt! Sư đệ, cẩn thận!

Huyền Vũ Thánh tử một kích đắc thủ, chẳng những không có sắc mặt vui vẻ, ngược lại vẻ mặt hôi bại. Hắn cảm giác được rõ ràng một kích kia bị suy yếu hơn phân nửa, sau đó mới đánh lên người Lâm Hi.

Tuy loại thương thế này không nhẹ, nhưng hoàn toàn nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn, ngược lại Bạo Tuyết Thánh tử thoáng cái đối mặt với Lâm Hi, lâm vào trong nguy cơ.

- Hô!

Thế đi của Lâm Hi cực nhanh, kinh nghiệm và tốc độ phản ứng của hắn nhanh chóng bắt được cơ hội này, đem thành quả chiến đấu mở rộng tới tận cùng. Chỉ trong nháy mắt thì Lâm Hi biến thành một đạo thiểm điện, hắn giống như một đạo hỏa diễm lao thẳng vào trong bão tuyết.

- Oanh!

Nhảy tới bên ngoài cơ thể Bạo Tuyết Thánh tử, trong băng tuyết vô cùng vô tận thì Lâm Hi không chút do dự kíp nổ hỏa diễm.

Oanh!

Trong ánh mắt Huyền Vũ Thánh tử cùng Thanh Giao Thánh tử thì một đoàn hỏa diễm hỏa hồng hiện ra chung quanh Bạo Tuyết Thánh tử, muốn nổ tung lên sau đó mang theo xu thế phong vân mở rộng tới mỗi góc chân khí của Bạo Tuyết Thánh tử.

Băng và hỏa hỗn hợp trong hư không, hiện ra hình ảnh thê lương!

Thủy có thể dập tắt hỏa, hỏa cũng có thể khắc thủy.

Đây là so đấu chân khí của ai cao hơn. Ai có hỏa hầu chân khí mạnh hơn thì người đó sẽ chiến thắng trong cuộc chiến thủy hỏa này!

Rầm rầm rầm! !

Điện quang giao thoa trong nháy mắt thì Lâm Hi cùng Bạo Tuyết Thánh tử liên tục giao thủ mấy mươi lần.

Đây là so đấu công lực và hỏa hầu thuần túy, không có bất kỳ kỹ xảo nào cả!

- Hết!

Thanh Giao, Huyền Vũ Thánh tử cảm thấy nội tâm trầm xuống.

Một kích này của Lâm Hi xúc thế từ lâu, từ khi đánh chết Đằng Long Thánh tử tới khi bay lên không giao thủ trong tích tắc, chế tạo sơ hở lao thẳng tới Bạo Tuyết Thánh tử trong cảm giác của hai người là công tác liên tục. Giống như Lâm Hi đã thao luyện cả trăm ngàn lần.

Hắn cả hành động, dính liền hồn nhiên thiên thành, không có bất kỳ sơ hở. Căn bản không để cho người thở chi cơ!

Hai người thậm chí không cách nào kịp thời cứu viện Bạo Tuyết Thánh tử.

Lâm Hi không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là long trời lở đất, đem hết toàn lực thì thời gian mỗi giây đối với những người khác chỉ là thời gian cực ngắn, nhưng đối với Lâm Hi thì quyết định một cuộc.

- Bạo Tuyết sư đệ xong rồi!

Trong lòng hai người trầm xuống, trên đồng tử đen kịt mang theo chiến ý nồng đậm, chỉ thấy bên ngoài cơ thể Bạo Tuyết Thánh tử ngàn vạn vết chằng chịt, khối băng lơ lửng trên hư không, trên mỗi tấc thân thể Bạo Tuyết đều có hỏa diễm bao phủ, trong hư không thiêu đốt hừng hực.

Những thứ này vô cùng băng hàn, giống như dầu mỏ biến thành hỏa diễm thiêu đốt hừng hực.

Trong lòng hai người đều hiểu vận mệnh của Bạo Tuyết Thánh tử đã định.

Công phá hỏa hệ của Lâm Hi đạt tới tình trạng không cách nào tưởng tượng nổi, công pháp của Bạo Tuyết Thánh tử tuy đại thành uy lực vô cùng, nhưng so với công pháp hỏa hệ của Lâm Hi thì vẫn kém một bậc.

Oanh!

Trong âm thanh nổ tung nhanh chóng chấm dứt, khí tức Bạo Tuyết Thánh tử nhanh chóng biến mất trong hư không. Phong tuyết gào thét thì mờ mịt không tiêu tán trong khu vực, toàn bộ hóa thành hỏa diễm mãnh liệt.

Hô!

Trong hỏa diễm thì một đạo nhân ảnh bước ra, trong hỏa diễm vô cùng nổi bật thì phát ra khí tức giống như chiến thần từ thiên giới hàng lâm.

- Như thế nào? Thanh Giao, Huyền Vũ, bây giờ còn có tin tưởng mang ta về Đâu Suất Cung không?

Lâm Hi chân đạp hư không, đồng tử đen kịt thì ngọn lửa chiếu sáng rực.

Hỏa diễm thiêu đốt và bước chân phập phồng, giống như cừu non ôn nhu. Đây là quyền lợi của Hỏa chi quân vương. Luyện Khí Cảnh không có bất kỳ hỏa diễm nào có thể tổn thương được hắn!

- Lâm Hi, ngươi sẽ hối hận!

Gương mặt Thanh Giao Thánh tử tái nhợt:

- Ngươi giết nhiều người của Đâu Suất Cung thì thù này càng kết càng lớn, cho dù hôm nay không ai đối phó ngươi thì về sau trong Đâu Suất Cung sẽ phái người lợi hại hơn đối phó ngươi. Cường giả Hư Tiên, Đạo Quả, cao thủ đại viên mãn thậm chí là đệ tử thân truyền... Ngươi trốn không thoát. Ngươi giết càng nhiều người thì cuối cùng chết càng thảm! Ngươi vĩnh viễn đừng mong chạy trốn.

- Ha ha, giết một người là giết, giết trăm người là hùng! Đâu Suất Cung phái người đối phó ta muốn đưa ta vào chỗ chết, thù hận của hai bên không bao giờ dứt. Chết hai Thánh tử là cái gì? Về sau ta giết nhiều Hư Tiên, Đạo Quả, Đại viên mãn, đệ tử chân truyền... Những người này chỉ là đá đặt chân của ta.

Lâm Hi cười lạnh:

- Không nên kỳ vọng ta chỉ có một mình, tương lai các ngươi sẽ phát hiện người bên cạnh ta càng ngày càng nhiều, thế lực càng ngày càng mạnh. Một ngày nào đó các ngươi phát hiện không phải chỉ có một thế lực, mà là hàng trăm hàng ngàn thế lực, thậm chí các ngươi sẽ hối hận tại sao lại trêu chọc ta.

Một người thì cho dù thế nào cũng không thể đối phó một thế lực khổng lồ, tông phái cổ xưa. Nhưng mà đáng tiếc, Lâm Hi cho tới bây giờ chưa từng nghĩ cần dùng lực lượng một người đối phó một tông phái cường đại.

Dùng lực lượng một người đối kháng một tông phái nghe thì rất thoải mái. Nhưng lại không phải sự thật, ít nhất hắn hiện tại không có khả năng này.

Nếu đi tới thì Lâm Hi đang không ngừng học tập, không ngừng tiến bộ, đồng thời không ngừng tổng kết kinh nghiệm.

Đấu tranh với Long Băng Nhan đấu tranh, tuy nhiên vẫn là quy mô nhỏ mặt, nhưng lại Lâm Hi thật sâu minh bạch, ngưng tạo chế tạo một thế lực trọng yếu.

Một nam nhân không thể không có nhiệt huyết, cũng không thể chỉ có nhiệt huyết. Lúc nhỏ yếu nhất định phải dựa thế, dùng lực đánh lực.

Lâm Hi gia nhập Thần Tiêu Tông là "dựa thế", bái nhập Chấp pháp điện cũng là "dựa thế". Chỉ có "dựa thế" mới có thể là Tiểu bác Đại, mạnh được yếu thua thì người thắng làm vua, thắng được trong Tiên Đạo Đại Thế Giới!