Thần Mộ Ii

Thần Mộ Ii - Chương 449: Kết Hợp Hoàn Mỹ





Thủy tinh hài cốt lấp lánh hào quang diễm lệ, cả khúc xương sáng rực, hào quang nhu hòa như sóng nước lan ra, tuy là hài cốt nhưng không có mảy may khí tức rờn rợn mà ngược lại vô cùng thần thánh tường hòa, khiến người khác cảm thấy hài hòa, thánh khiết.

Linh hồn chi quang của Vũ Hinh ngủ say trong thủy tinh đầu cốt, điểm điểm quang diễm nhấp nháy, phảng phất có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, khiến người khác có cảm giác cực kỳ linh động.

Thần Nam lại càng không hiểu gì về bất diệt linh thức chi quang, vốn chỉ là một điểm sáng bằng hạt gạo mà tốc độ quay nhanh dần, hình thành một màn sáng trước khúc xương thủy tinh.


Hiện tại nó đang phát ra thần quang đặc dị.

Xuyên qua dải sáng, Thần Nam phảng phất thấy được núi non, đất đai, thảo nguyên mênh mông, biển rộng vô cùng, cả tinh không rực rỡ.

Vũ trụ hồng hoang, thiên địa huyền hoàng, sao trời vô hạn, trong lúc này hắn thấy tất cả trong màn sáng.

Ảo giác chăng?

Hắn tỏ vẻ không dám tin, rõ ràng chỉ là bất diệt linh thức chi quang bằng hạt gạo, có dị tượng này, đương nhiên khiến người ta kinh hãi.

Thủy tinh cốt đứng trên mặt đất cơ hồ trở thành một thế giới, một vũ trụ.

Càng quan sát càng không sao hiểu nổ, phía trên là tinh không rực rỡ, dưới là mặt đất mênh mông, ở giũa là linh khí dày đặc, tạo thành một thế giới kỳ dị, một vũ trụ thần bí.

Thật ra thủy tinh hài cốt có lai lịch thế nào?

Trong lòng Thần Nam đầy nghi vấn, thoáng chốc hắn được thấy cảnh thiên địa diễn hóa, sinh thành.

Một luồng khí tức thương tang vô cùng từ rất xa xưa phát ra, màn sáng phủ kín nội thiên địa của hắn rồi lại rút đi như nước triều.


Quang điểm vẫn là quang điểm, là bất diệt linh thức chi quang.


Sau cùng nó dừng lại, chầm chậm nổi lơ lửng phía trên trán thủy tinh đầu cốt.

Một bông hoa là một thế giới, một ngọn cỏ là một thiên đường.

Quang điểm ở trên trán không giống một viên minh châu mà giống một con mắt, một tiểu thế giới cụ thể.

Tiểu thế giới của Thần Nam hình như cảm ứng được, liền rung lên.



Cách đó không xa ba dòng Sinh Mệnh nguyên tuyền chảy rì rào tưới đẫm phiến thiên địa nở đầy hoa, cỏ thơm trải rộng, thần thụ xanh rờn, từng trận linh khí dày đặc vây phủ tiên sơn linh cốc.

Đến giờ hắn vẫn không đoán được lai lịch của thủy tinh hài cốt, không hiểu có ảnh hưởng đến Vũ Hinh không.


Nhưng trong tình cảnh mù mờ này, hắn qyết định cẩn thận hành sự, tách nàng và thủy tinh cốt riêng ra, đợi khi nàng tỉnh hẳn trong Sinh Mệnh nguyên tuyền mới tính tiếp.

Nhưng hắn nỗ lực thế nào cũng bó tay.


Một cỗ sức mạnh thần bí cấm cố linh hồn chi quang của Vũ Hinh trong thủy tinh hài cốt, không thể tách ra được.



Không thể nào.


Hắn trầm mặc hồ lâu, nghĩ đến rất nhiều việc, sau cùng đành mạo hiểm đưa cả thủy tinh cốt vào Sinh Mệnh nguyên tuyền để vô tận địa sinh mệnh chi năng tiếp tục tưới đẫm linh hồn Vũ Hinh, cả khúc xương cũng được đãi ngộ tương tự.

Phi thường mạo hiểm, thậm chí đang đánh cược.

Hắn không còn chọn lựa, nhưng để cân bằng hắn triệu hoán hài cốt Đại Ma thiên vương để ma cốt như mặc ngọc ngâm trong Sinh Mệnh nguyên tuyền, phòng khi có biến còn dựa vào nó chế trụ thủy tinh cốt.


Bản thân hắn cũng vào trong Sinh Mệnh nguyên tuyền.

Trong nội thiên địa, lúc hắn mở mắt, không thể đoán được thời gian chuẩn xác là bao lâu, có lẽ mới qua hai, ba năm, cũng có thể hàng chục năm trôi qua.

Hài cốt Đại Ma thiên vương có thêm mấy phần linh khí, Thần Nam cảm giác thần thức gửi vào đó có thể xuất ra mấy kinh thiên diệu thức.

Hài cốt tựa hồ có linh tính hơn, đúng vậy, tử vật đã xuất hiện “linh tính” đặc thì, phảng phất có một loại quán tính.


Hiện tại nó không chỉ đơn giản điều chỉnh thế công của Thần Nam, thậm chí có lúc tự thể hiện liền mạch một loại công pháp thâm ảo.

Tất cả khiến hắn vô cùng sôi sục, một thức đoan giản xuất ra đã khiến sấm sét vang thiên địa, hư không vỡ tan, trong thế giới sức mạnh bị áp chế đã có uy lực như vậy, chắc chắn uy lực vô cùng vô tận.


Nhưng hiện tại hắn không thể tu luyện công pháp của người khác, tất cả chỉ để tham khảo, ấn chứng ý nghĩ của mình.

Thủy tinh khô lâu mang linh hồn đang ngủ của Vũ Hinh cũng không chịu yên tĩnh như hắn tưởng, nó ít khi chịu ở yên trong Sinh Mệnh nguyên tuyền mà thường đi khắp nội thiên địa, tựa hồ tìm kiếm gì đó.

Hắn biết nó định làm gì: muốn tụ lại hoàn toàn thủy tinh hài cốt!

Bất kể nó có hiểu hay không, Thần Nam bình tĩnh nói: “Ngươi muốn xuống đại hợp cốc tìm tàn cốt, đương nhiên được nhưng trước hết phải thả linh hồn trong đầu ra, không thể để nàng đi mạo hiểm cùng ngươi được.”

Mỗi lần hắn tỉnh lại, thủy tinh khô lâu đều giả bộ bất động nhưng lần này nó do dự một hồi rồi gọi linh hồn Vũ Hinh ra.

Đã đến nước này, hắn cũng không ngăn cản, ẩn ước đoán được một khả năng, mà theo đó, thủy tinh hài cốt quyết không thương tổn đến Vũ Hinh.

Thủy tinh hài cốt quả nhiên thẳng tiến xuống địa ngục không đáy, bản thể Thần Nam đi theo, không phải trợ giúp nó mà vào động phủ trên vách đá thu hài cốt Thiên Long hoàng vào nội thiên địa, sau này giao lại cho Long Nhi.

Đại Ma thiên vương cũng theo hắn nhưng lần này không gặp phiền phức gì, không hiểu thủy tinh hài cốt tiến xuống bao xa mà trong đó ma vân cuộn cuộn, không cảm nhận được khí tức của nó.

Lần này nó đi liền nửa năm, lâu hơn tất cả nhưng lần trước, lúc về mang theo đầy đủ những mảnh xương chân thất lạc, tạo thành thủy tinh cốt thân hoàn chỉnh.


Lúc vừa về cạnh Thần Nam, nó nứt toác ra, gần như nát vụn, không hiểu đã gặp cường địch cỡ nào trong sơn cốc.

Hai năm sau nó mới tụ lại được.

Thần Nam đưa nó vào nội thiên địa, lần này thủy tinh cốt không chủ động gọi mà linh hồn Vũ Hinh đang ngủ tự bay vào thủy tinh đầu cốt!

Thoáng chốc, quang hoa đại thịnh, thần quang che kín cốt thể, linh hồn và cốt thể hoàn mỹ kết hợp lại.

Điểm bất diệt linh quang dính trên trán, hóa thành một tiểu thế giới xa xăm mà thương tang.


Mới nhìn qua tựa hồ có một làn hào quang mờ mờ che phủ thủy tinh cốt, bảo vệ nó nhưng nhìn kỹ sẽ thấy đó là mặt đất và tinh không xa xôi.


Là một vũ trụ.

Trong tiểu thế giới có một dòng năng lượng ôn hòa chảy miết, liên tục tưới tắm linh hồn Vũ Hinh.



Thần Nam biết nàng không cần Sinh Mệnh nguyên tuyền.

Lúc này hắn không thấy thủy tinh khô lâu nằm lặng yên dưới đất có gì uy hiếp, ngược lại thấy đôi phần khả ái.

Hắn mang hài cốt Đại Ma thiên vương và thủy tinh khô lâu ra khỏi nội thiên địa.

Cổ thiên lộ này có thông thiên được không? Phía trước bị đại hợp cốc hắc ám cản đường, không thể bay qua, dù qua được hắn cũng không thể ung dung bước lên Thông thiên chi lộ.


Hắn biết mình chưa có thực lực đó, không muốn chết oan uổng.

Nỗ lực một hồi, hắn biết mình vẫn chưa thể mở được không gian thông đạo quay về đại lục hắc ám.


Hắn muốn về đó một chuyến nên xé một khe nhỏ trong không gian, đẩy hài cốt Đại Ma thiên vương và thủy tinh khô lâu vào.

Hắn hóa thân thành Đại Ma thiên vương, cùng thủy tinh hài cốt tiến tới.

Đi trên đại lục hắc ám, Thần Nam phảng phất đi cùng Vũ Hinh, tuy nàng vẫn ngủ say nhưng nàng ở bên hắn.

“Thái cổ chư thần quay về, Thái cổ chư thần sẽ quay về! “

Hắn và thủy tinh khô lâu nghe thấy tiếng hô hoán trong vùng ngoại vi của một quang minh thế giới.

Thật ra là sao? Thái cổ chư thần…

Hai chiếc áo choàng đen che kín hắn và thủy tinh khô lâu, cả hai đi vào quang minh thế giới.


Trong các quang minh thế giới đều đồn đại rằng những người bước lên Thông thiên chi lộ trước đại phá diệt là nhóm Thái cổ chư thần đầu tiên quay về, năm xưa có tới hai nhóm chư thần lạc trong đường hầm thời không.


Hiện tại nhóm thứ hai không cần dùng Luân hồi môn cũng tìm được lối ra.

Không biết ai tung tin mà hiện tại mọi thiên giai cao thủ đều để ý đến.

Thần Nam nhíu mày, lúc trước quay về Thái cổ đại chiến Quảng Nguyên đã gặp hai nhóm Thái cổ chư thần, lẽ nào họ quay về hai lần?

“Thất Tuyệt thiên nữ và Hắc Khởi quyết chiến tại thiên ngoại hỗn độn.”

Lại một tin tức chấn động, hắn không hiểu Thất Tuyệt thiên nữ này là ai: Đạm Đài Tuyền, Mộng Khả Nhi, tiểu công chúa, Long Vũ hay là ai khác? Với hắn đó là một tin tức quan trọng bởi một cố nhân lại xuất hiện.
s


Đồng thời nhiều người trong bọn Hắc Khởi có dây dưa đến hắn, sớm muộn gì cũng phải quyết sinh tử nhưng Thất Tuyệt thiên nữ đã quyết chiến trước.

“Đi thiên ngoại hỗn độn!”


“Thái cổ chư thần, có lẽ sẽ quay lại ở thiên ngoại hỗn độn, Thất Tuyệt thiên nữ và Hắc Khởi cũng quyết chiến ở đó.”

Các thiên giai cao thủ từ những quang minh thế giới bay lên, cùng hướng về thiên ngoại.

Thần Nam thấy Tà Tôn, Cửu Đầu Thiên Long, Tây thổ Đồ Đằng… toàn những người hắn biết, cả những hồng hoang cự hung trong truyền thuyết lần đầu gặp mặt, từ khí thế là thấy được tất cả đều đáng sợ, tuyệt đối là những hung cuồng bị phong ấn tại đệ tam giới lúc xưa, có kẻ là cao thủ ngang ngửa với Huyền Hoàng.

Là ai?

Thần Nam chăm chú ngưng thị, trong số các thiên giai cao thủ có một nhân ảnh loáng lên rồi biến mất.

“Là ông ta.” Thần Nam đuổi theo tàn ảnh, là…thủ mộ lão nhân! Tử lão đầu vẫn còn ở lại thế giới này, vốn hắn cho rằng ông ta bước chân lên Thông thiên chi lộ, không ngờ sau đại phá diệt lại phát giác tung tích.

Chuyến này quả thật náo nhiệt.

Hắn thấy Thái cổ chư cường đều ra thiên ngoại, mới cùng thủy tinh khô lâu ung dung bám theo.

Trên không, hai vầng Nguyệt lượng khác đứng bất động, hào quang rực rỡ.

Duy có Nguyệt lượng của Thần gia hắc ám, ma khí cuồn cuộn, phảng phất có một ma hồn vô cùng đáng sợ đang ngủ.


Thần Nam bám theo thủ mộ lão nhân, lão đầu này nhắm thẳng Thần gia Nguyệt lượng bay tới.

Đoạn dụng lực vung tay lên, một chưởng ấn khổng lồ xất hiện trên không bổ vào Nguyệt lượng của Thần gia, xong xuôi liền lao như bay ra thiên ngoại… Tất cả khiến Thần Nam bám theo tắt tiếng, không biết nói sao về lão đầu này, tưởng lão muốn hủy diệt Nguyệt lượng nhưng hóa ra lại là gây hấn, hoặc diễn trò gì đó.

“Gào…” một tràng ma khiếu chấn động vũ trụ, ma ảnh cao ngất như đỉnh núi vạn trượng há miệng nuốt lấy quang chưởng.

Viễn tổ chi hồn quả thật đáng sợ.

Đồng thời ma ảnh lạnh lùng quay nhìn Thần Nam và thủy tinh khô lâu.


Lúc đó Thần Nam giận phát điên, lão già đáng chết thủ mộ lão nhân phát hiện có người bám theo liền dùng chiêu này cắt đuôi, thật quá ư đáng ghét.

Hắn ẩn đi toàn bộ khí tức bản thân, thần thức gửi vào hài cốt Đại Ma thiên vương, cùng thủy tinh khô lâu định đi tiếp.

Nhưng ma ảnh trên Nguyệt lượng bùng lên chiến lực vô cùng, gầm lên vang dội rồi vung ma trảo bổ vào hắn.

Hắn để thủy tinh khô lâu lùi lại, toàn lực tiếp một trảo này.

Hư không tan tành, lớp áo choàng của hắn hóa thành bụi, ma cốt cao lớn hiện ra.

“Ngươi là… Đại Ma thiên vương?” Tiếng gầm ẩn chứa kinh ngạc vô vàn khiến vũ trụ rung lên.