Thần Mộ Ii

Thần Mộ Ii - Chương 380: Diệt Trời Già





Ai nấy đều kinh hãi, chúng thần chỉ thấy thạch bi tự động nổi lên, không ai thấy Thần bí thanh niên điều khiển.


Thạch bi như lôi điện lao tới bổ trúng hóa thân lão thiên gia, hất xuống đất.

Ngay cả mấy thiên giai cao thủ vận dụng thiên nhãn thông quan sát cũng không thấy thân ảnh nào khả nghi.


Thần Nam vô cùng kinh ngạc, hắn cho rằng Thần bí thanh niên đang hòa vào trận chiến, chắc chắn sẽ lộ ra trước mặt mọi người.


Vậy mà dưới thiên nhãn thông của chúng thần, y lại khiến họ không thấy, công lực này thật khiến người ta kinh ngạc.

Ma Sư lạnh lùng nhìn Thần bí thanh niên chằm chằm, y dựa vào cảm giác sắc bén mà biết một cao thủ thực lực vô hạn có mặt nhưng không thể nhìn thấy chân dung hay chân chân chính cảm thụ được dao động nguyên khí.

Nhưng y biết thanh niên này không phải kẻ địch, bởi lúc thanh niên xuất thủ y mới biết lão thiên gia còn ngầm giở tuyệt sát với mình, người đó đã giúp y hóa giải.

Nữ tử dung mạo vô song lại ngầm mọc ra đôi tay thứ tư, kì thật ả có bốn đôi tay, vừa này định đánh lén Ma Sư nhưng bị thần bí cao thủ hóa giải.


Nếu thanh niên không xuất thủ, Ma Sư biết mình sẽ lãnh đủ.

Lúc đó chúng thần cũng thấy đệ nhị hóa thân của Thanh Thiên mới mọc thêm một đôi tay, ai nấy đều kinh hãi cực độ.

Cánh tay này lại là một con Đông phương Thiên Long miên miên bất tuyệt, không hiểu dài bao nhiều dặm, lớp vảy màu lục sẫm lấp lánh quang mang yêu dị, đôi long mục trên chiếc đầu khổng lồ sáng rực hàn quang, đó là một đôi rồng sống, không phải tử vật.

Quá ư tà dị.

Hóa thân của lão thiên gia vốn là sinh mệnh tồn tại riêng rẽ, nhưng trên mình lại có vật sống, cánh tay là Thiên Long chân chính.

“Grào…”

Tiếng Thiên Long gầm vang khắp thiên địa, hóa thân từ dưới đất đứng dậy, thân thể khổng lồ đứng sừng sững.



Từ xa, Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo phẫn nộ, tộc chân của chúng sao lại thành tay của lão thiên gia?

Lẽ nào chúa tể trong truyền thuyết thật sự là người thống trị vạn vật, kết hợp ưu điểm của mọi sinh mệnh lại? Bằng không sao tay y lại là Thiên Long?

Lão thiên gia đứng dậy, một cánh tay phụ cũng lộ ra, không hề tương ứng với cánh tay Thiên Long mà là một con đại xà, cùng liên miên bất tuyệt như dãy núi, lớp vảy đen nhánh lấp lánh hào quang âm u, đôi mắt màu máu lấp lánh yêu diễm, chiếc lưỡi đỏ lòm thò thụt khiến người khác giật mình.

Tuyệt sát thủ đoạn bị người ta phá mất, lão thiên gia tịnh không động nộ, vừa nhìn thấy thanh niên đang giơ thạch bi, lần đầu tiên đã biến sắc.


Hiển nhiên y nhìn thấy dung mạo chân chính của thanh niên, nắm chắc được đối phương đã tới.



Y ngửa mặt hú vang chói lói khiến mọi người kinh ngạc, mái tóc lục sẫm cuồng loạn vũ động, quanh mình vấn vít khí xanh, tám cánh tay xé toang thinh không, múa tít.

Đương nhiên y đang phát cuồng, tựa hồ ân oán giữa y với thanh niên vô cùng sâu đậm.

Nhưng Ma Sư lại xông lên chặn đường, bàn tay khổng lồ ảo hóa ngàn tầng, bổ vào lão thiên gia.

Thần bí thanh niên không tấn công, thấy Ma Sư đại chiến với đệ nhị hóa thân của Thanh Thiên bèn quăng thạch bi xuống rồi lui về cạnh Thần Nam.

Suốt quá trình, Thần Nam không nhìn rõ y, ngay cả những thiên giai cao thủ như Pháp Tổ cũng coi y như không khí trong suốt.


Nhưng ai cũng cảm thấy hình như trong trường còn ẩn tàng một cao thủ thực lực khó đoán.

Đó là một an ủi lớn với chúng thần, có lẽ…hôm nay sẽ…diệt được lão thiên gia!

Đương nhiên ý tưởng này thật điên cuồng, hơn nữa mỗi thần linh đều đang ngẫm nghĩ, những gì được gọi là Thiên này mang lại cho họ chỉ gồm hủy diệt, nếu có ai đó diệt được, quả thật tạo thành phúc ấm cho chúng thần.

Thấy Thần bí thanh niên đến cạnh, Thần Nam có cảm giác quái dị khôn tả, thần thánh phương nào mà khiến hắn vô vàn kinh ngạc lẫn chấn động.

“Ngươi thật ra là ai?” Thần Nam phát ra dao động tinh thần khe khẽ, hắn rất muốn biết thân phận đối phương bởi có quá nhiều câu hỏi cần kẻ siêu thoát chân chính này giải đáp.

Thần bí thanh niên cười lộ ra hàm răng trắng bóng, không nhìn được chân dung nhưng cảm nhận được nụ cười rạng rỡ, y không nói gì, ra hiệu cho Thần Nam quan chiến.


Lúc đó, Ma Sư và hóa thân của Thanh Thiên đang đại chiến kịch liệt, sắp đến hồi kết.

Đương nhiên Cái Thế quân vương Hắc Khởi thực lực chấn kinh lục giới, tuy sau cùng thất bại đào tẩu nhưng đã khiến lão thiên gia trọng thương.


Sức mạnh của tuyệt sắc nữ tử không còn hùng hồn như lúc đầu, đối diện với Ma Sư vốn không kém hơn Hắc Khởi hoàn toàn cân bằng, khiến chúng thần lại hi vọng.

“Gừ.”

Hai cánh tay lão thiên gia mới mọc ra đúng là vật sống, Thiên Long gầm vang, thoát khỏi thân thể, lao vào Ma Sư, thoáng chốc, đại xà cũng rời vị trí, quấn lấy đối phương, bản thân tuyệt sắc nữ tử cũng lao bổ tới.

Mọi việc quá đột ngột khiến Ma Sư không kịp trở tay, nào ngờ đối phương tự cắt tay, thủ đoạn quả thật quá tàn nhẫn.

Thế cân bằng bị phá vỡ, chúng thần hoa mắt lên, thạch bi lại được nhấc lên, hóa thành quang ảnh xuất hiện phía sau tuyệt sắc nữ tử, bụp một tiếng đập xuống, khiến thân thể cao lớn rúng động rồi ngã xuống Phong Đô sơn.

Đang gặp uy hiếp mạnh mẽ, nhưng vào lúc quan trọng, đối thủ lại bị đánh ngã, áp lực giảm hẳn với Ma Sư.


Y dùng tuyệt thế đại thần thông giữ cả rồng và rắn trên không rồi triệu hoán Thời không yêu thú, lệnh cho nó phá toái hư không, quăng long xà vào không gian vô danh cầm tù.

Lão thiên gia điên tiết, dao động tình cảm mạnh hơn hẳn lúc trước, hung hãn quay lại nhìn Thần bí thanh niên cạnh Thần Nam, sát khí lạnh băng tỏa ra khiến chúng thần rúng động.

Ma Sư cười ha hả, tuy không biết người ngầm ra tay là ai nhưng chắc chắn cùng phe mình, hiện tại không còn lo gì nữa, toàn lực xuất thủ.


Đại chiến càng thảm liệt, Ma Sư dốc sức liều mạng, mục đích vô cùng đơn giản, làm hao tận sinh lực lão thiên gia rồi giao lại cho Thần bí nhân trong bóng tối.

Với mục đích đó nên chiêu nào cũng khốc liệt, thoáng chốc, Ma Sư bị đánh tan mấy lần nhưng đệ nhị hóa thân của Thanh Thiên cũng bị y đánh nát ba cánh tay, nhất thời khó lòng mọc kịp.

Sau cùng, y nổ tung thân thể, cắt hóa thân đứt ngang lưng.

Từ lúc đại chiến tới giờ, đây là lần đầu tuyệt sắc nữ tử nếm mùi, huyết dịch xanh lè phun đầy trời, rít lên thê thảm, mái tóc màu lục quất ngang bầu trời, phá một vết nứt lớn trên không gian.

Ả bị trọng thương, tức giận cực điểm, định dùng mọi cách giết chết Ma Sư.

Nhưng Ma Sư đã triệu hoán Thời không yêu thú, ẩn mình vào hư không, trốn đi xa.



Y thấy mình đã hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo Thần bí nhân sẽ xuất thủ.

Ma Sư bại trận bỏ đi, chúng thần trầm xuống, cảm giác hoảng sợ cực độ.

Nhưng lúc đó người ẩn mình cũng xuất thủ.

Vô thanh vô tức, Lục đạo Luân hồi môn xuất hiện trên không, sáu hắc động âm u vô cùng phát ra vô hạn tử vong khí tức, phong bế trời cao, vây khốn đệ nhị hóa thân mới hợp thân thể lại.

“Là y.” Thấy luân hồi môn vừa quen vừa lạ, Nam Cung Tiên Nhi tỉnh ngộ đầu tiên, sau cùng nàng ta cũng hiểu được tình huống, người ẩn mình lại là Thần bí thanh niên đã gặp tại Thần Ma lăng viên lúc xuyên qua thời không.

Đức Mãnh cũng biến sắc, y không ngờ người ẩn thân là cường giả bọn y từng gặp trong lịch sử, hôm nay lại gặp trong hiện thực.

Y suy tư rất nhiều, Nhân gian giới không thẹn là nơi các cường giả thể hiện! Sau Vô thiên chi nhật mà vẫn có người hóa giải được thủ đoạn của Ma Chủ, tiêu diêu tại nhân thế.

Pháp Tổ cũng kinh hãi hồi lâu không nói lên lời.

Thần bí thanh niên hiện ra thân ảnh, dung mạo vẫn mờ mờ nhưng không ảo hóa thành thần thể vạn trượng, so với lão thiên gia trở thành vô cùng nhỏ bé nhưng toàn thân phát ra khí thế như biển lớn, núi cao, không kém hơn đối phương.

Không nói nhiều, cả hai hình như địch nhân cũ, vừa thấy nhau đã quấn lấy, đại chiến bùng phát kịch liệt.

Thân thể nhỏ bé nhưng phát ra sức mạnh đáng sợ nhất, uy thế tuyệt không kém hơn Hắc Khởi, Ma Sư mà mạnh hơn mấy phần.

“Gừ.”

Tuyệt sắc mĩ nữ gầm vang, diện mạo nanh ác, biến thành khủng khiếp cực độ, lớp da bóng lộn dầm co lại, sau cùng nát vụn, lộ ra lớp vảy lấp lánh thanh quang.

Đầu ả thoáng cái biến thành xù xì, phảu đầy vảy như đầu quái vật.

Quái vật do tuyệt sắc mĩ nữ biến thành, khác hẳn dáng vẻ tuyệt thế lúc trước, chúng thấn há hốc mồm, hồi lâu vẫn thốt nổi lên lời.

Dung mạo biến hóa, hình thể càng kịch biến, không còn thanh thoát như trước mà phóng đại, ngọc thể trở nên thú thể khổng lồ.

Đồng thời, trừ hai cánh tay long xà bị Ma Sư thu mất, sáu cánh tay kia lại mọc ra hoàn chỉnh, quét mạn về phía Thần bí thanh niên.

Hiển nhiên y tích tụ mọi sức mạnh còn lại, đánh trận sau chót.
s


Nhưng không thể thay đổi được bại cục, nửa khắc sau, một chiếc vòi tan nát, huyết hoa bắn văng, khí tức âm u từ trong Luân hồi môn tràn ra, điên cuồng hút chiếc vòi vào.

“Ầm, ầm…”

Phong Đô sơn tan nát, sức mạnh bài sơn đảo hải điên cuồng tràn ra.


Lục đạo Luân hồi môn nhanh chóng quay tít trên không, sáu cánh tay của hóa thân hoàn toàn nát vụn, bị hút vào trong đó.

Ma Sư vừa rời khỏi Tiểu lục đạo chợt cảm thấy trong đó có một luồng đại lực hủy diệt trùm đất lấp trời đang cuồng loạn tràn ra.


Y khẽ lẩm nhẩm: “Là ai? Ai khống chế được Tiểu lục đạo? Mấy người đó không phải đã… lẽ nào sáu người năm xưa sáng lập Tiểu lục đạo vẫn còn sống trên đời?”

Lão thiên gia bị chặt gãy sáu cánh tay, hoàn toàn phát cuồng, lại dùng đại thần thông ảo hóa ra mấy cánh tay lao vào nam tử.

Lúc đó, Thần bí nam tử còn điên cuồng hơn, ảo hóa ra hai bàn tay khổng lồ, nắm lấy gót chân đối phương, đoạn nhấc lên không, xé làm đôi.

Khung cảnh quá ư kinh hãi.

Một tu giả pháp lực thông thiên đã xé tan hóa thân của Thiên.

Quả nhiên đồ sát lão thiên gia!

Thanh niên nam tử liên tục rít lên, không trầm tĩnh như trước được nữa, cơ hồ đang phát cuồng, thủ đoạn lạnh lùng khiến chúng thần run rẩy.


Hai bàn tay cực lớn liên tục xuyên qua tàn thể của lão thiên gia, triệt để biến thành tương thịt.

Trên không trung trút xuống màn mưa máu, đồng thời vang liên tiếng sấm sét ùng oàng, thiên địa dị tượng khiến các thần kinh hoảng, trời già đã bị đồ sát, đây không phải điềm xấu ngàn đời sao?

Cả Phong Đô sơn hoàn toàn chìm trong mưa máu, huyết vân cuồn cuộn, một bức tranh đáng sợ trải ra trước mặt chúng thần.

Thân thể khổng lồ của lão thiên gia bị Thần bí nam tử triệt để nghiền nát, mỗi nơi trên Phong Đô sơn đều có vương tàn thi, sau cùng bị Lục đạo Luân hồi môn cuốn vào.

Hồn ảnh to lớn định bay lên nhưng Thần bí nam tử tung chưởng kéo xuống.

Thiên bảo Thần ma đồ trong thân thể Thần Nam đột nhiên lao ra, nhanh chóng phóng đại lên cả ngàn trượng, bị Thần bí nam tử nắm lấy, chụp xuống tàn hồn.

“Gừ…”

Tàn hồn của lão thiên gia rú lên tiếng cuối cùng, bị Thần ma đồ triệt để thanh toán.

Giết Thiên!

Hôm nay, Thần bí nam tử đã diệt gọn lão thiên gia!