Thần Mộ Ii

Thần Mộ Ii - Chương 168: Bại Lộ





Sinh mệnh nữ thần thực sự hiền từ, lương thiện như trong truyền thuyết của thế gian.


Từ trên người nàng, Thần Nam không hề cảm thấy sự uy nghiêm của chủ thần.


Sau khi cùng trò chuyện rất lâu với nữ thần được thế nhân truyền tụng đó, Thần Nam hiểu được không ít tin tức hữu dụng.

Đạm Đài Tuyền quả giống như Thần Nam dự liệu, tài năng và vẻ đẹp của nàng ta vẫn như xưa, vạn năm trước nàng ta thần bí quật khởi tại nhân gian giới, vạn năm sau, nàng như một ngôi sao rực rỡ chiếu rọi đông phương thiên giới.


Dung nhan tuyệt mỹ, thủ đoạn siêu phàm, tu vi thông thiên, khiến Đạm Đài Tuyền nghiễm nhiên trở thành nhất phương chí tôn trên thiên giới.


Môn hạ đệ tử của Đạm Đài Tuyền rất đông, không nói tới tu vi khoáng cổ tuyệt kim của nàng, chỉ cần nói đến thế lực khổng lồ của các môn hạ cũng đủ khiến cho các chủ thần thiên giới phải kiêng kị.

Điều làm Thần Nam cảm thấy kì lạ nhất là Vũ Hinh của thiên giới sao lại trở thành thân muội muộu của Đạm Đài Tuyền.


Điều này rút cục có bí ẩn gì?

Vũ Hinh của vạn năm trước là 1 cô gái lương thiện thuần khiết, đối với các loại lễ tiết phàm tục của nhân gian giới còn không rõ, sự ngây thơ của nàng như tuyết trắng tinh khôi trên đỉnh núi, vậy làm sao bây giờ nàng lại trở thành Vô Tình tiên tử?

Tìm nơi ẩn cư, tiên thần cấm cửa, trong vô tình giới thần linh ngã xuống, tính cách kì dị thay đổi lớn như vậy thực sự làm Thần Nam không thể tin nổi.

Những tin tức về Thần Chiến thì cũng giống như Thần Nam dự liệu, không chút tin tức.


Thần Nam không tìm hiểu được gì từ Sinh mệnh nữ thần.


Hiện giờ Thần Nam không biết cha mẹ hắn đã gặp phải chuyện gì.


Với đại thần thông năm xưa của Thần Chiến, trải qua vạn năm tu luyện, thì phải uy chấn thiên giới mới đúng, lẽ nào cha hắn căn bản không tiến vào thiên giới?

Thần Chiến từng nói, tiến vào thiên giới chẳng phải tốt đẹp như trong tưởng tượng.


Nghĩ tới câu nói này, Thần Nam không nhịn được lắc lắc đầu.



Hắn không muốn suy đoán những điều vô ích nữa.

Sinh ra từ thần mộ, sống lại do thần mộ, đây có lẽ là câu hỏi lớn nhất đang bủa vây Thần Nam.


Khi hắn tiến vào thiên giới, hắn nghĩ rằng sẽ giải đáp được câu hỏi này, hắn lại gặp phải những việc ngoài ý muốn.


Cho dù là một trong các chủ thần tây phương thiên giới, Sinh mệnh nữ thần cũng không biết gì về lai lịch của thần mộ, điều này đối với chúng thần thiên giới đó cũng là 1 câu hỏi lớn không lời đáp

Thần mộ do ai kiến tạo? Tại sao lại ở nhân gian giới, chẳng ai biết được.



Chúng thần đang sống chỉ biết rằng, những người bị chôn ở thần mộ quá nửa đều là những thiên giới cường giả vạn năm trước.


Vạn năm trước, chúng thần thiên giới chết đi, đó là quang thời gian đen tối, là một thời đại chúng thần cũng phải than khóc, toàn bộ các cao thủ đều ra đi không hẹn ngày trở lại

Đây là 1 bóng đen vĩnh vĩnh bao phủ tâm trí chúng thần, chẳng ai biết sự việc bi thảm này có xảy ra lần nữa hay không.

Nghe tới đây, Thần Nam lặng im không nói.

Hiện tại chúng thần thiên giới đều quật khởi trong vạn năm trở lại đây, theo lời Sinh mệnh nữ thần, dường như chỉ có 1 số thần linh trong truyền thuyết chạy thoát khỏi đại nạn vạn năm trước mới biết được chân tướng sự việc trong quá khứ, nhưng muốn tìm được những viễn cổ thần linh chỉ tồn tại trong truyền thuyết này thì xem ra chẳng dễ dàng gì.

Nếu như nói các chư thần thiên giới không đoán được 1 chút gì về vẫn thần đại nạn trong quá khứ thì Thần Nam không tin.


Nhưng, sự việc lớn như vậy, chúng thần chỉ có thể suy đoán thầm trong lòng mà thôi, cho dù có người đoán ra chân tướng thì cũng chẳng dám tuyên bố khắp nơi

Tư duy của Thần Nam vô cùng hỗn loạn, nghĩ tới hàng vạn câu hỏi, nhưng lại chẳng giải được câu nào.

Lúc này Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng đã chẳng còn chút lạ lẫm nào nữa.


Hai con thần thú một trái một phải bay tới đậu trên vai của Sinh mệnh nữ thần.


Điều này làm cho 1 số thiên sứ trong thần điện nhăn mặt tức giận, nhưng không đợi bọn họ lên tiếng, Sinh mệnh nữ thần đã khoát tay ra hiệu ngăn họ lại.

“Quang minh đại thần côn … à không, Sinh mệnh nữ thần đang ở bên cạnh ta, Sinh mệnh nữ thần vĩ đại!” Tiểu long chớp đôi mắt to, nhỏ tiếng: “Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật như vậy! Không ngờ ta lại được gần gũi với Sinh mệnh nữ thần như vậy! Chủ thần được người ta sùng bái ở nhân gian giới, không ngờ lại ở trước mắt ta.



Ta và Sinh mệnh nữ thần đồng tại!”

Tiểu phượng hoàng đang ngất ngây con gà tây, gật đầu nói: “Ta đứng trên vai của chủ thần trong truyền thuyết! Thần tình yêu ơi, ta say rồi!”

Sinh mệnh nữ thần mỉm cười, ngoảnh đi ngoảng lại nhìn hai tên đó, sau đó giơ hay tay lên, miệng nhẹ nhàng niệm đạo: “Sinh mệnh lễ tán!” 2 đạo quang huy thánh khiết đôi tay của nàng tỏa ra, tiến vào thân thể của Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng.

“Nữ thần chúc phúc!” Một thiên sứ ở bên cạnh kinh ngạc nói, mặt hiện rõ vẻ ghen tị

Tử kim thần long 2 mắt mở to, nhanh chóng tiến lên mấy bước, nói: “Sinh mệnh nữ thần vĩ đại, ta cũng muốn cùng nữ thần đồng tại!”

Mấy thiên sứ trong thần điện lập tức tức giận nhìn Tử kim thần long.


Nhưng Sinh mệnh nữ thần chỉ cười, giơ tay phát ra 1 đạo quang huy, cũng ban cho Tử kim thần long 1 đạo sinh mệnh lễ tán.

“Sinh mệnh nữ thần vĩ đại, xin hỏi nữ thần điện hạ, khi nữ thần tiền nhiệm mất tích, lẽ nào thần điện không có 1 chút manh mối nào?” Thần Nam nhận ra không thể nào có được những tin tức về thời đại chúng thần vẫn lạc, hắn liền bắt đầu quay lại với những vấn đề thực tế.


Trước khi đi về phía đông, hắn muốn làm rõ những bí mật của Vũ Hinh dưới phàm gian, hắn không tin rằng Vũ Hinh của đông phương thiên giới là Vũ Hinh của vạn năm trước.

“Hừm, nữ thần tiền nhiệm bị Lôi Thần hãm hại.” Một thiên sứ nghiến răng nói.

“Câm miệng!” Sinh mệnh nữ thần biến sắc, nói: “Những sự việc không có chứng cớ không được nói bừa!”

Nữ thần dịu dàng thánh khiết lúc này tỏa ra khí tức uy nghiêm làm cho người ta nể phục, mấy thiên sứ trong thần điện lập tức run rẩy không dám mở miệng.

Rất dễ dàng có thể nhận thấy việc này có điều kì lạ.


Việc Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm mất tính không đơn giản như trong tưởng tượng.


Hiển nhiên Sinh mệnh nữ thần và các thiên sứ trong thần điện có biết ít manh mối.

Nhưng, đây là sự việc có thể dẫn tới đại chiến giữa 2 chủ thần, Sinh mệnh nữ thần tại nhiệm cần xem xét kĩ lưỡng, hiện giờ không muốn sự việc này phát triển tới mức đó

Khi Thần Nam chuẩn bị từ biệt, một thiên sứ từ ngoài thần điện đi vào, bẩm báo với nữ thần trí tuệ: “Nữ thần nhân từ, Lôi Thần điện cho người tới, muốn mới mấy vị trước mặt tới Lôi Thần điện 1 chuyến.” Thiên sứ vừa nói vừa liếc qua đám Thần Nam.

Nhắc tới Lôi Thần, các thiên sứ trong thần điện đều lộ ra sắc mặt vô cùng căm phẫn.


Ngay cả đến Sinh mệnh nữ thần, mặt ngọc đang tràn đầy nhu hòa cũng trở lên khó coi.


Trong mắt Thần Nam, khoảng cách giữa các chủ thần thiên giới thật không đơn giản.

Khi đám Thần Nam rời khỏi cung điện, Long bảo bảo vẫy vẫy hoàng kim sắc trảo tử, nói: “Sinh mệnh nữ thần vĩ đại! Chúng ta nhất định sẽ nhớ nữ thần!”

Sinh mệnh nữ thần dở khóc dở cười.


Tên tiểu quỷ này chẳng hề hãi trước sợ uy nghiêm của nữ thần, cứ ngang nhiên coi 1 chủ thần là bà chị hàng xóm cạnh nhà, hoặc là nàng thực sự quá hiền từ nhân hậu.

Thần Nam 1 tay ôm Long bảo bảo lại, 1 tay bịt miệng nó.


Trong thần điện có không ít cuồng tín đồ, nếu các thiên sứ kia nổi giận, e là bọn hắn không dễ gì đi ra khỏi đây được.

Bên ngoài thần điện, 4 thiên sứ 4 cánh đang đợi.


Đôi cánh trắng muốt của họ có xen lẫn với 1 số sợi lông tử kim sắc, đây là tượng trưng cho lôi điện chi lực.


Những luồng điện nhỏ xíu lấp lánh trên những chiếc lông tử kim sắc đó.

Thần linh với thần linh quả nhiên bất đồng.


Sinh mệnh nữ thần hòa nhã dịu dàng, không có chút bộ dạng của chủ thần.


Còn mấy thiên sứ của Lôi Thần điện trước mặt, tuy chỉ là thiên sứ 4 cánh, nhưng thần thái lộ rõ vẻ kiêu ngạo, không khó để thấy được thói quen của chủ thần bọn họ.

Tiểu phượng hoàng nghi hoặc hỏi: “Bốn người bọn họ có phải là đợi chúng ta không? Tại sao mắt của bọn họ đều nhìn lên trời?”

Tử kim thần long làm bộ nghiêm trọng, nói: “Hài tử, bọn họ đều mắc bệnh rồi.


Ngươi không nhìn thấy con mắt của họ dài tới tận đỉnh đầu sao? Không nhìn lên trời thì nhìn đi đâu nữa? Nếu mà con ngươi của họ dài tới tận mông, thì bọn họ sẽ phải khom người quỳ xuống trước mặt ngươi để nhìn trời đấy.


“Ồ, hóa ra là mắt mọc sai chỗ.” Tiểu phượng hoàng không rõ là thực sự không hiểu hay giả vờ không hiểu, làm cho 4 thiên sứ kiêu ngạo kia sớm biến sắc mặt.

Thần Nam đặt Long bảo bảo trên vai.
s



Ánh mắt nhìn thẳng phía trước, dẫn 3 thần thú bước đi, căn bản chẳng thèm nhìn tới 4 thiên sứ.


Làm cho đám thiên sứ của Lôi Thần điện cảm thấy hụt hẫng

“Nhân loại đê tiện kia! Lại còn 3 con giun kia nữa, các ngươi không thấy 4 thiên sứ của Lôi Thần điện sao?”


Tử kim thần long lửa giận đùng đùng, quay đầu lại gào lên: “Câm cái mồm chim của các ngươi lại! Dám quát tháo long đại gia ta? Các ngươi không muốn sống nữa hay sao?”

Bốn thiên sứ suýt ngất.


Lấy danh nghĩa của Lôi Thần ra truyền thần dụ, chưa bao giờ gặp phải lũ nhân loại không biết trời cao đất dày này, làm cho bọn chúng kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.


Cả bọn bay đi.

Bốn thiên sứ bị phớt lờ, nộ khí nổi lên, bay lên không trung, đuổi theo đám Thần Nam.

Long bảo bảo nhỏ tiếng: “Hi hi, mấy ngày trước bắt được 2 thiên sứ, đã bận lắm rồi.


Giờ lại tới 4 thiên sứ, một trồng hoa, 1 trồng cỏ, 1 kéo xe, 1 gánh nước, thật quá tốt.”

Lúc này, đám Thần Nam đã bay xa khỏi thần điện của Sinh mệnh nữ thần, bay ngang một vùng đại sơn.


Bốn thiên sứ Lôi Thần điện cũng đuổi tới.

“Chạy đi đâu! Dám kháng lại thần dụ của Lôi Thần, còn không mau đứng lại.”

Cả bọn liền dừng lại, Thần Nam cười lạnh nói: “Lôi Thần mới bọn ta đến, vậy tức là chúng ta là khách, 4 các ngươi thì là cái gì? Bớt cái kiểu cáo mượn oai hùm trước mặt ta đi, các ngươi chẳng qua chỉ là 4 kẻ truyền lệnh mà thôi.


Hơn nữa, chúng ta là tu giả Đông phương, căn bản không tín ngưỡng Lôi Thần của các ngươi, hắn là chủ thần của các ngươi, không phải là của ta.”

“Nhân loại đê tiện kia, ngươi …”

“Oành oành”

Nội thiên địa được đả khai, đối với 4 thiên sứ đang chửi hắn này, hắn không thèm tranh luận nhiều, trực tiếp hút 4 người vào trong nội thiên địa, sau đó dùng 2 thần sơn ép bọn chúng xuống đất.

Sau khi bị nhốt trong nội thiên địa của Thần Nam, 4 thiên sứ đại kinh thất sắc, sau đó trợn mắt há mồm, nhìn thấy 2 thiên sứ của điện nữ thần trí tuệ đang cực khổ trồng hoa trồng cỏ, hơn nữa còn có 1 bầy tiểu thiên sứ đang bay qua bay giúp chuyển hoa.

Thần Nam giao việc thẩm vấn 4 thiên sứ cho Tử kim thần long, con rồng du côn là thích hợp nhất với công việc này.

Quả nhiên, không phụ sự ủy thác của Thần Nam.


Chưa đầy khắc sau, con rồng du côn đã hỏi được những tin tức quan trọng.

“Tiểu tử hỗn xược kia, hỏng rồi! Lão Lôi Thần khốn khiếp đã biết là chúng ta phá hoại triệu hoán trận, hắn đã phong tỏa các đường tới đông thổ rồi.”

Thần Nam lầm bầm tự nói: “Ta cứ cảm thấy trong lòng không yên, quả nhiên việc tồi tệ nhất đã xảy ra.”

Tử kim thần long hỏi: “Làm sao đây? Lẽ nào chúng ta phải đại náo thiên giới?