Chương 167
Vô tình, đạm đài tại thiên giới Tám thiên sứ bạch y phía sau ngọc mã sa nhanh chóng phát hiện ra Thần nam đang cấp tốc đuổi theo phía sau, lập tức kêu lên: "To gan, kẻ nào dám bám theo nữ thần sinh mệnh điện hạ?"
"Nữ thần sinh mệnh vạn tuế! Nữ thần sinh mệnh thần quang vĩnh chiếu thế gian!" Thần nam như thần côn tiện miệng tán dương.
Bốn độc giác thú dừng lại, bạch ngọc xa nhẹ nhàng bồng bềnh trên hư không, trước sau có 16 bạch y thiên sứ bay lượn xung quanh, cánh hoa vẫn bay đầy trời, hương thơm nức người làm cho người ta say đắm.
Bên dưới là thanh sơn bích thúy, càng làm nổi bật thêm vẻ siêu trần thoát tục của nữ thần sinh mệnh.
Thần nam đạp không phi hành, nhanh chóng tiếp cận. Tử kim thần long, long bảo bảo, tiểu phượng hoàng cũng nhanh chóng đuổi theo.
"Đông phương tu giả..." Một bạch y thiên sứ, trong mắt lộ ra sắc ngạc nhiên, sau đó lạnh lùng nói: "Huyết án mới qua được mấy ngày, các đông phương tu giả tại tây phương thiên giới đều ẩn mình, ngươi lại dám xông tới chủ thần một cách vô lễ như vậy sao? Các ngươi thật quá to gan đấy!"
"Quang manh của nữ thần trí tuệ sáng như nhật nguyệt, nữ thần trí tuệ vĩ đại, xin hãy tha thứ cho sự lỗ mãng của ta. Trước tiên xin hãy cho ta giới thiệu 1 chút, ta là Thần nam. Sở dĩ bám theo nữ thần sinh mệnh, một là vì sự kính ngưỡng vạn phần đối với nữ thần, 2 là vì có việc quan trọng muốn thỉnh cầu nữ thần. Ta nghĩ chủ thần điện hạ cao quý nhân từ nhất định sẽ đáp ứng ta."
"Ngươi tìm ta có việc gì?" Một giọng nói êm dịu từ ngọc sa truyền ra, lập tức làm cho người ta có cảm giác như tắm trong gió xuân, chẳng có chút khí tức uy nghiêm nữ thần nào trong đó.
Nữ thần sinh mệnh đã mở miệng, đám thiên sứ đều lặng im.
"Ta muốn hỏi, nữ thần điện hạ tôn kính, có phải người đã từng cứu 1 người con gái tên là Vũ hinh?"
Nữ thần sinh mệnh trong sa ngọc chưa nói gì, đám thiên sứ bên ngoài độc giá thú mã sa đã tranh nhau mở miệng.
"Nữ thần vĩ đại mà nhân từ, mỗi năm đều cứu vô số sinh linh, nữ thần bệ hạ làm sao mà có thể nhớ được tên của tất cả mọi người chứ?"
"Khi nữ thần chiếu nhân từ chi quang, chẳng bao giờ hỏi tên người được cứu."
Thần nam rất bình tĩnh, nhưng mà lại thêm kính ý đối với nữ thần, nói: "Cô gái tên là Vũ hinh đó, được nữ thần nhân từ cứu tại nhân gian giới, điện hạ còn nhớ không?"
Trên mặt đám thiên sứ lộ vẻ tức giận, lúc này, từ trong ngọc xa lại truyền ra giọng nói êm dịu của nữ thần sinh mệnh: "Ta đồng ý cứu rất nhiều người, nhưng mà chưa từng đi qua nhân gian giới. Thiên giới có quy định của thiên giới, thần linh không thể tùy tiện xuống hạ giới, ta nghĩ ngươi nhớ nhầm rồi."
"A, làm sao lại như vậy được." Thần nam ngây người. Điều này hoàn toàn không phù hợp với những tin tức chàng thu được ở nhân gian giới, chàng lầm bầm tự nói: "Người của tộc linh tinh rõ ràng đã nói, năm ngàn năm trước nữ thần sinh mệnh đã từng tự tay trồng 1 cây sinh mệnh chi thụ cho tinh linh bộ lạc, tất cả đều là để cứu 1 người con gái..."
"Cái gì?" Nữ thần sinh mệnh trong ngọc xa dường như có chút kinh ngạc, nói: " Người nói năm ngàn năm trước nữ thần sinh mệnh đã hạ giới cưới 1 cô gái tên là Vũ Hinh?"
"Đúng vậy." Thần nam khẳng định.
Lúc này, đám thiên sứ vây quanh ngọc sa đều giật mình, họ lộ ra thần sắc cổ quái nhìn Thần nam.
"Có gì không đúng ư?" Thần nam nghi hoặc nhìn bọn họ.
"Vị tu sĩ, có thể mời ngươi cùng ta trở về thần điện 1 chuyến không? Ta muốn hiểu rõ nội tình sự việc." Lời của nữ thần sinh mệnh trong ngọc sa rất khách khí mời Thần nam.
"Vô cùng sung sướng thưa nữ thần cao quý nhân từ vĩ đại!" Nhập hương tùy tục, Thần nam mặc dù cảm thấy có chút bối rối, tuy nhiên không thể không làm như long bảo bảo, treo những lời tán dương lên đầu môi.
Độc giác thú tiếp tục phá không phi hành, Thần nam và 3 thần thú bám theo sau.
Long bảo bảo chớp đôi mắt to, thì thầm: "Nữ thần sinh mệnh tại thượng, ta quan sát rất lâu rồi, tại sao lại có 1 trời cánh hoa bay như vậy chứ, thật kì quái..."
Mấy thiên sứ bay phía sau nhìn thấy bộ dạng hiếu kì của long bảo bảo, rộn rã cười, nói: "Tiểu long dễ thương quá, thần long mang huyết mạch đông thổ vốn đã khó gặp, không ngờ hôm nay lại đụng trúng 1 thần linh long. Tiểu gia hỏa, những cánh hóa này là do sinh mệnh lực của nữ thần hóa thành, đó không phải là những cánh hòa bình thường."
Đôi song nhãn của tử kim thần long lập tức trợn lên, lời nói vuốt đuôi lập tức đc tuôn ra: "Nữ thần sinh mệnh thật quá nhân từ lương thiện, dùng lực sinh mệnh của mình ban cho vạn vật sinh linh nhân gian, quả thực là tấm gương mẫu mực cho ta, à không, cho các thần linh. Nhưng mà, nếu như có thể phổ độ cho lão long la 1 chút, thì càng quá vĩ đại."
Thiên giới vô cùng rộng lớn, lớn gấp nhiều lần nhân gian giới, nhưng khoảng cách giữa các chủ thần điện không phải là xa, các thần vực này hợp lại thành đại thần vực tây phương.
Bay qua mấy trăm dặm, cuối cùng thì cũng đến thần điện của nữ thần sinh mệnh.
Nơi đây không to lớn như điện của nữ thần trí tuệ, tuy là quần thể kiến trúc thần điện không lớn, nhưng thực vật bên trong thì lại rất nhiều. Có cảm giác giống như là đám cây cối sinh sôi nảy nở ở đây sẽ được phân chia thành rất nhiều bộ phận.
Cảm giác uy nghiêm còn rất ít, ngược lại cảm giác thanh thân tự nhiên lại thật nhiều.
Nhưng cổ lão thần điện khá cao lớn ở chính giữa thì lại làm cho người ta cảm giác được 1 cỗ khí tức vô cùng thần thánh.
Lúc này nữ thần sinh mệnh đã ngồi giữa thần điện, Thần nam và 3 thần thú đã nhìn rõ dung mạo thực sự của nữ thần.
Mái tóc dài màu vàng, mắt màu xanh nước biển, y sắc trắng như tuyết, nữ thần sinh mệnh không phải là 1 tuyệt thế giai nhân khuynh nước khuynh thành, thậm chí còn không xinh đẹp bằng những thiên sứ đứng bên cạnh, nhưng mà khí chất của nữ thần thì chẳng thiên sứ nào sánh được.
Thanh tân tự nhiên, linh khí chảy đầy trong tâm, không phải quốc sắc thiên hương nhưng loại khí chất độc nhất vô nhị đó làm người ta vừa nhìn đã thấy sự khác biệt với ngàn vạn cô gái khác, đây là 1 nữ tử tập trung linh khí thiên địa, nàng là hóa thân của linh, tuệ, khiết. Thật vô cùng phù hợp với tên gọi Nữ Thần Sinh Mệnh.
Sau khi nghe Thần nam tường thuật sơ qua, nữ thần sinh mệnh liền lộ ra nét suy tư.
Lần đầu tiên đì vào thần điện của chủ thần thiên giới nên long bảo bảo và tiểu phượng hoàng vô cùng hiếu kì, hai con gia hoa này chẳng có chút lạ lẫm nào, bay tới bay lui trong thần điện, xem xét ngóc ngách của một nơi mà trong mắt nhân gian giới là chí cao thần thánh.
Thần nam đã dần bình tĩnh trở lại, đã lên tới thiên giới thì sẽ có nhiều cơ hội tìm kiếm các dấu vết quá khứ, dù cho chẳng tìm được gì từ nữ thần sinh mệnh thì cũng không sao cả.
Một lát sau, nữ thần sinh mệnh mới nói: "Những điều ta đã nói là sự thật, ta chưa từng xuống nhân gian giới, nữ thần mà ngươi nói đến, ta nghĩ có lẽ là chủ thần tiền nhiệm đã mất tông tích."
"Cái gì? Chủ thần tiền nhiệm? Lẽ nào sự thay thế của các chủ thần thiên giới lại dày khít như vậy?" Thần nam vô cùng kinh ngạc.
"Không phải, chỉ là chủ thần tiền nhiệm gặp bất trắc thì mới có người kế thừa mới lên kế thừa thần vị." Nữ thần sinh mệnh nói: "Năm ngàn năm trước, nữ thần sinh mệnh tiền nhiệm đột nhiên mất tích, ta chính là người kế thừa thần vị khi đó."
"Cái gì? Đúng lúc đó lại mất tích?" Thần nam kinh ngạc, điều này nói lên cái gì? Lẽ nào nữ thần sinh mệnh đã gặp bất trắc tại nhân gian giới? Hình như nhân thế gian không có những điều đơn giản như vậy trong tưởng tượng.
Lúc này, những lời tiếp theo của nữ thần sinh mệnh làm Thần nam còn king ngạc hơn gấp bội.
"Vũ Hinh? Cái tên này nghe quen quen, hình như Đông phương tiên giới vô tình tiên tử tên là Vũ Hinh."
Thần nam lập tức đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi.
Nhìn thấy bộ dạng thất thần của Thần nam, nữ thần sinh mệnh nói: "Vũ Hinh mà ngươi nói không thể là cô ấy phải không? Cô ấy trước giờ ở trên thiên giới, làm sao mà bị thương được? Có người làm bị thương cô ấy được sao?"
Thần nam cảm thấy máu trong người đang sôi sục, tai vang lên tiếng ong ong, lúc này tâm lí chàng dao động kịch liệt, rất khó giữ được bình tĩnh, chàng vô cùng căng thẳng hỏi: "Xin hãy nói cho ta biết... tình hình cụ thể của vô tình tiên tử."
Tại đông phương thiên giới, phụ mẫu là tiên thần, dựa vào quan hệ huyết duyên của cha mẹ, thì khi sinh ra tại thiên giới sẽ là con của thần linh, được xưng là thần. Còn những thần linh từ nhân gian giới phá toái hư không, bay lên thiên giới, thì được gọi là tiên.
Tu luyện đến 1 trình độ nhất định, 2 người ai yếu hơn ai thật không dễ so sánh.
Vô tình tiên tử, là 1 tiên tử vạn năm trước phá toái hư không bay lên thiên giới.
Nghe nói cô ấy có dung mạo tuyệt sắc ở đông phương thiên giới, pháp lực thông thiên, là em gái ruột của tiên tôn đạm đài tiên tử...
Đây là một tiên tử thần bí, cô ấy tự mình khắc 1 điạ giới, gọi là vô tình giới, không cho phép người ngoài tiến vào vô tình giới nửa bước, ban đầu cũng có nhiều người không phục, nhưng sau khi vô số tiên thần vẫn lạc (chết) tại vô tình giới, nơi đó biến thành cấm địa, chẳng có ai dám mạo phạm.
Vô tình tiên tử rất bí ẩn, cô ấy lặng lẽ tu luyện trong vô tình giới, không có bất kì quan hệ gì với bên ngoài, cho nên khi ngàn người nhắc tới vô tình tiên tử thì đều có cảm giác quên lãng, nhưng mà đột nhiên tỉnh ra, thì lập tức nhớ tới sự vô tình, mỹ diễm, thần bí...
"Điều này... làm sao có thể?"
Thần nam quả thực có chút không tin những lời nữ thần sinh mệnh nói, nhưng trong giọng nói của đối phương dường như tất cả đều là thật.
"Làm sao lại ở thiên giới? Vậy ở nhân gian giới rút cục xảy ra chuyện gì? Cô ấy tại sao lại có tên là vô tình? Đúng rồi..." Thần nam kinh ngạc nhìn nữ thần sinh mệnh, nói: "Người nói cô ấy là em ruột của đàn đài tiên tử? Đạm đài tiên tử đó lẽ nào là Đạm đài tuyền?
Thiên giới nhất phương chí tôn đạm đài tiên tử đương nhiên là chỉ Đạm đài Tuyền. Nhưng mà bà ta và vô tình tiên tử có phải là chị em ruột hay không thì rất khó nói, dù sao đó cũng chỉ là truyền ngôn."
"Đạm đài, ngươi quả nhiên rất lợi hại, đã thật sự trở thành nhất phương chí tôn!" Thần nam cảm khái kêu lên.
Giao diện cho điện thoại