Thần Mộ 2

Triệu hoán Thái Thượng





Chương 347

Triệu hoán Thái Thượng

Hắc phát Thần Nam lại là đại bạo phát của ma tính bị áp bức.

HoánMa tâm pháp mười ba năm nay vẫn ngầm vận chuyển, thật ra đã siêu thoátHoán Ma kinh, bị Thái Thượng vong tình lục áp chế mà biến dị, cướp lấymột phần tinh túy của Thái Thượng, bằng không sao có thể biến hóa thànhmột ma tính Thần Nam.

"Ha ha... ha ha ha..." Hắc phát ma tính ThầnNam cười cuồng dại, ngông cuồng hơn cả bạch phát tà ác chi thể, hìnhnhư không hề sợ đối phương mà cười vang: "Ngươi lấy bản thể làm gốc, talấy chính ta, đương nhiên ta cao hơn một mức, bi kịch của ngươi đãđịnh, phải trở thành bàn đạp cho ta."

"Nằm mơ hả, Hoán Ma sao sonổi với Thái Thượng, ta thấy ngươi chỉ một con ma dị dạng. Hừ, hóa ralà một tên hề biến đổi, hôm nay ngươi chết chắc." Bạch phát chi thể đáptrả.

"Ha ha... nếu ngươi thành Thái Thượng thật hẵng khẩu xuất cuồng ngôn." Hắc phát Thần Nam lộ vẻ ngông cuồng.

"Cũngthế thôi, ngày nào Hoán Ma kinh có được một chân ma, ngươi hẵng đạingôn, giờ ngươi chẳng qua là một con rối múa may trước mắt ta."

Dùbiết đối phương cực mạnh nhưng cả hai không ngừng đả kích, định chiếmthượng phong về khí thế. Đương nhiên cả hai khá ngang ngửa, không aidám coi thường đối phương.

Bản thể Thần Nam lặng lẽ nhìn cả hai,thân thể suy lão của hắn và đầy sức sống của hai phân thể hoàn toàn đốilập, nhưng lúc này không ai thấy tâm linh hắn dao động, đứng bất độngnhư nham thạch phong hóa.

Đương nhiên hắn cảm khái, nhìn haiphân thể lại nhớ đến thời kì đỉnh cao với thân thể như đồng như sắtchứa đầy sức mạnh. Hiện tại tất cả đều xa xăm.

Bạch phát tà ác chi thể gầm lên giận dữ: "Nói nhiều vô ích. Sinh tử quyết chiến nào."

Hắc phát ma tính cũng cười lạnh liên hồi: "Hay lắm."

"TháiThượng vô tình!" Bạch phát tà ác hóa thân thể thành hư ảnh mờ mờ, nhanhchóng di động trong thần thức, kết thành đạo đạo pháp ấn, thân thể tạora "thế" cực mạnh, sức mạnh hùng hồn tràn ra như biển gầm.

"Chânma vô tướng!" Hắc phát ma tính cũng quát vang, hóa thành ngàn vạn hưảnh, toàn thân mông lung rồi tụ lại, liên tục di động như ảo ma, nhanhđến cảnh giới khó tưởng tượng nổi. Sau cùng y biến mất khỏi thần thứchải.

Không chỉ bạch phát tà ác chỉ thể mà bản thể Thần Nam cũng biết tốc độ của ma tính quá nhanh nên không nhìn rõ.

Vô tình đối vô tướng!

Lần này Thái Thượng vong tình lục đấu với Hoán Ma công.

Độngtác của bạch phát tà ác càng lúc càng chậm, thân thể thực hiện nhữngđộng tác phức tạp, pháp ấn hùng mạnh từ tâm sinh ra, do thân mà thành.

Động tác của hắc phát ma tính lại nhanh dần, triệt để tan vào trong mênh mang, tung tích bặt tăm.


"Bình."

Hắcphát Thần Nam phát động công kích trước với tốc độ tột cùng, chưởng hóathành đao bổ xuống. Bạch phát tà ác tuy động tác chậm nhưng ở đâu cũngthấy chưởng ấn chặn đứng chưởng dao lại.

Thần thức gầm gào, ánh sáng mênh mang chiếu ra, dao động tinh thần hùng hồn tràn lan.

Bảnthể Thần Nam ở xa quan sát nên không nguy hại gì. Nhưng cỗ dao độngtinh thần hùng hồn từ bạch phát tà ác chi thể lan cả ra ngoại giới.

Áp lực thần thức đáng sợ che kín thần đảo trên không.

Đó là nơi Pháp Tổ tu luyện, chỉ vài người lên được, lúc này trừ Thần Nam, chỉ còn Pháp Tổ và Đức Mãnh.

Haingười tuy cách bạch phát Thần Nam xa nhưng cảm ứng thấy tinh thần daođộng đầu tiên, tức thì sửng sốt, bởi họ cảm ứng được chiến ý cực mạnh,như thế Thần Nam gặp đại địch.

Hai đại thiên giai cao thủ nhanhchóng lao tới, khiến Thần Nam gặp khó khăn chắc chỉ có cường địch từ đệngũ giới. Nhưng đúng đến gần mới thấy không phải thế, chỉ mình Thần Namtà ác đang tĩnh tọa.

"Ngươi có biết hắn sao không? Sao ta lạithấy trong thân thể hắn có hai cỗ dao động tinh thần cực mạnh." Pháp Tổhỏi, trong mắt lóe hàn quang, rất muốn tung ra thiên giai cấm chú mapháp, triệt để diệt luôn đại địch. Nhưng Đức Mãnh rất xem trọng ThầnNam, quyết không cho y hạ thủ.

Đức Mãnh lộ vẻ suy tư, sau cùngthở dài: "Thần huynh quả nhiên thiên sinh kì tài, đang chiến đấu vớimình. Pháp môn này, ta không biết, chắc huynh ấy đang tu luyện đến lúckhẩn yếu quan đầu, không nên quấy nhiễu."

Trong thân thể ThầnNam tà ác, hai Thần Nam đối lập nhau đều nghe rõ những lời bên ngoài,chỉ hắc hắc cười lạnh, đây mà là tu luyện sao, rõ ràng sinh tử đạichiến, ai dư hơi đi chiến đấu với chính mình.

Bản thể Thần Nam đã già nua cũng tỏ vẻ nghĩ ngợi, lời Đức Mãnh nói khiến hắn sa vào trầm tư.

Bạchphát tà ác và hắc phát ma tính, một dùng động tác chậm kết pháp ấn đốiquyết, một cực nhanh, thân hóa vô hình, chìm vào bóng tối.

Nhanh đấu chậm.

Chậm chống lại nhanh.

Chợtbạch phát tà ác quát vang: "Dùng tinh thần đối quyết kiểu này không thúvị, chúng ta ra ngoài đại chiến thật sự quyết sinh tử."

"Ngươi nói ngon lành nhỉ, ta chưa luyện thành thể phách." Hắc phát Thần Nam hừ lạnh.

"Phế vật!" Bạch phát chi thể cười khinh miệt.

"Ngươinói gì, tim chết hả." Trong bóng tối chợt dấy lên thiên phong, một bàntay khổng lồ bổ xuống, che kín phạm vi ngàn trượng trên đỉnh đầu bạchphát Thần Nam.
"Ta bảo ngươi là phế vật, còn chưa tu luyện xongthể phách. Hừ, vậy càng dễ, ta ép ngươi phải ra. Thể nội ta không dungđược ngươi. Cửu thiên thập địa - Thái Thượng khu ma!"


TháiThượng vong tình lục yêu cầu cực kì hà khắc với tinh thần tu luyện,quyết không cho ngoại địch xâm nhập vào tâm hải. Cùng với tiếng quát,thần thức hải dấy lên sóng lớn, bóng dáng hắc phát Thần Nam trong bóngtối hiển hiện ngay.

Y bị một cỗ sức mạnh trói lại, bàn tay bịgiữ trên không, lộ rõ thân ảnh đáng sợ đỉnh thiên lập địa. Cực hạn tốcđộ không phát huy được, đại lực vượt ngoài tưởng tượng đang kéo yxuống, định xé tan xác.

Y biết không thể tiếp tục thế này, bằngkhông sẽ bị hủy diệt, bèn tụ hết sức mạnh toàn thân, gầm lên chói lói,thân thể nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành mũi kim đột phá phong tỏa củathần thức hải, ra khỏi thể phách bạch phát Thần Nam. Một đại hào quanghỗn độn xuất hiện trên tòa thần đảo, hắc phát ma tính không có thânthể, nên chỉ hiện hình được thế này.

"Ha ha... ha ha ha..." Bạchphát tà ác bật cười mở bừng mắt, búng mình lên, lạnh lùng nhìn dải sánghỗn độn: "Ngay thân thể ngươi còn chưa tu luyện xong, đấu sao nổi vớita? Hôm nay phải khiến ngươi tịch diệt."

"Hắc hắc...Ngươi quá coi thường ta rồi, có thân thể cực tốt cho ta tạm dùng."

"Thân thể người khác thì sao, chỉ là hạ thừa."

Hắc phát ma tính cười lạnh: "Là bản thể thì, ha ha..." Hào quang hỗn độn lóe lên, biến mất khỏi thần đảo.

Bạch phát chi thể gào lên không ổn, nhanh chóng bám theo.

Pháp Tổ và Đức Mãnh trên đảo đều tỏ vẻ hồ nghi, họ vừa nghe thấy tiếng gầm, tựa hồ thật sự có cường địch.

Trong tiên viên, không khó vô cùng vui vẻ, các thần linh liên tục cạn chén, thiên sứ thị giả không ngừng đi lại, phục vụ họ.

Ởtrong tâm tiên viên và trên không, vô số thiên sứ đang múa, nhiều Tâyphương thần linh cũng tham gia, khung cảnh bình thường hiếm thấy nênhấp dẫn ánh mắt mọi người.

Không ai chú ý đến một đạo hào quanghỗn độn mờ mờ tiến vào tiên viên, rồi thân thể Thần Nam già nua rúngđộng, mở bừng mắt, bắn ra thần quang lấp lánh, vẻ mờ đục khi nãy tansạch, phát ra sức mạnh kinh hồn.

Bàn ghế quanh đó bị áp lực chấntan. Bọn Long Vũ, Long Nhi cũng bị hất bay đi, các thần linh chungquang bị ép liên tục thoái lui.

Thần Nam tóc trắng chậm rãi đứngdậy, toàn thân phát ra khí thế như núi non, không còn vẻ gì già nuanữa, phảng phất như ma thể được thép đúc thành.

Ai nấy trongtiên viên đều cảm giác được hắn hùng mạng mà đáng sợ, rung rẩy từ đáylòng, nhiều thần tiên hoảng sợ, toàn bộ ánh mắt đặt hết lên mình hắn.

"Thần...huynh..."Long Vũ kinh hoảng nhìn hắn.

"Lão gia gia, sao vậy?" Long Nhi cũng kinh ngạc, lộ vẻ không hiểu.

"Haha... ha ha ha..." Lúc này ma tính đang khống chế thân thể già nua, ngửamặt cười vang rồi chậm rãi bay lên, đối diện với một bóng người trên đó.

Tấtcả đều kinh hãi, bạch phát lão nhân thân phận bất minh này lại dám đốichiến với "Thần Nam" mất tích mười ba năm trở về. Ai cũng thấy tìnhhình song phương vô cùng khẩn trương.


"Cha... lão gia gia..."Long Nhi ở dưới kêu lên nhưng không ai nghe, hiện tại họ chỉ tính cách dồn hay vào tử địa.

Tiềm Long và Long Vũ nhìn nhau, tỏ vẻ lo lắng.

Những người khác lại càng không hiểu, lão già tóc bạc là thần thánh phương nào lại đạt đến thiên giai chi cảnh!

Hiện tại sức mạnh của bát hồn bị hai Thần Nam chia đều, chiến lực của cả hai ngang nhau.

Thầnthức của bản thể Thần Nam tựa hồ tách làm đôi, một phần quay về matính, một phần ở lại với tà ác. Thoáng chốc, hắn có thể thông hiểu cảhai, trạng thái cực kì huyền diệu.

"Thái Thượng tuyệt tình!" Tà ác chi thể quát lớn.

Matính cười lạnh liên hồi: "Vô tình vô dụng, đổi sang tuyệt tình, ta thấyngươi nên đổi qua vong tình, bằng không sao là đối thủ của ta được."

Thoángchốc hai người kịch chiến, làn này động tác của tà ác chi thể không cònchậm chạp và nhanh không kém ma tính, lưu lại đạo đạo tàn ảnh trênkhông, nhanh đến độ không ai nhìn rõ.

Các thần linh chỉ ngheđược tiếng quyền chưởng không ngừng va chạm, từng đạo năng lượng đángsợ xé toang hư không, sau cùng trời cao sôi lên, đại chiến giữa lưỡngđại thiên giai cao thủ biến nơi đó thành một vòng xoáy năng lượng kinhhồn.

Nhưng thiên sứ không cẩn thận bị cuốn vào liền hóa thành bụi cát, hoàn toàn tan biến.

"TháiThượng phục ma!" Tà ác Thần Nam thi triển huyền học, tinh không lấplánh hiện lên giữa ban ngày, một bóng hình cao lớn thánh khiết như bậcthánh nhân lao vút vào tinh hải.

Từ chân trời bay về, một bàn tay ngàn trượng bổ vào ma tính.

Cácthần linh trong tiên viên cả kinh, họ mẫn cảm nhất với bàn tay này,trận diệt thế vạn năm trước cũng thế, khiến những thần linh thời kì đógần như chỉ biết đợi chết.

Trận biến cố đó có một thú trảo vô biên dấy lên, giờ trên không tuy là bàn tay người nhưng vẫn khiến họ kinh hoàng.

"Haha... ha ha ha...Thái Thượng sao? Có tồn tại đó thật à?" Ma tính không hềsợ hãi, ngược lại ngửa mặt cười vang, chú thị vào thân ảnh mỗi lúc mộtca, sau cùng quát lớn: "Hoán - ngã - chân - ma!"

Một ma ảnh cực lớn chợt hiện lên sau lưng ma tính, to lớn như ngọn núi, bàn tay xòe ra dài liên miên.

Tiếng ma khiếu chấn nhiếp thiên địa, ma ảnh bay lên nghênh đón "Thái Thượng" từ chân trời lao tới.



Giao diện cho điện thoại