Thần Mộ 2

Thức Tỉnh Chiến Hồn





Chương 175

Thức Tỉnh Chiến Hồn

Huyết hoa đang bắn ra, tỏa ra một vẻ đẹp buồn bả, huyết sắc diễm lệ nhuồm đỏ không gian, huyết vụ vô tận phiêu tán tại sơn gian (không gian của núi), phía trước đông phương yếu đạo có một Tu La tràng sống sờ sờ!

Đỉnh núi sạt lở, không trung nhuốm máu, thi thể thiên sứ vô tận, tràn ngập trong nội thiên địa.

Sát thanh còn chưa ngừng lại, âm thanh lôi điện còn đang vang vọng, thiên sứ đại quân còn đang vây công Thần Nam, hai bên đang ở vào cục diện không chết không dừng tay, trừ phi một bên ngã xuống, nếu không thì cuộc chiến đấu tuyệt sẽ không ngừng lại!

Thần nam rốt cục bị thương nặng, cao giai thiên sứ sáu cánh thành công đột phá sự phòng ngự của lôi thần chùy, kiếm trong tay trực tiếp cắm vào sườn trái của Thần Nam, tuy bị thương nặng, nhưng Thần Nam cũng một đao chỉ tử bổ trúng đầu lâu của thiên sứ.

Cao Giai thiên sứ xông lên làm tiên phong, bốn cánh thiên sứ điên cuồng lao tới, đại đa số thiên sứ nhân dịp Thần Nam bị thương hướng đến hắn điên cuồng chém giết.

Nguy hiểm đến nơi, tử kim thần long, tiểu phượng hoàng, long bảo bảo bọn họ lấy ma lôi cùng tử kim thần hỏa oanh tạc vô số những thiên sứ liều mạng.

Lúc này, chợt vang lên một tiếng rống dài tự phương xa từ phía chân trời, một mảnh lôi quang chói mắt tự chân trời mau lẹ vọt đến.

Tất cả những thiên sứ đang vây công Thần Nam đều có thần thái kinh sợ, ngừng công kích, ở tại cửa thông đạo lớn, nhìn chăm chú về viễn không phương xa.

Thần Nam lợi dụng cơ hội khó được này, thở dài ra một khẩu chân khí, đồng thời nhanh chóng vận chuyển huyền công để chữa thương thế. Phế phủ đau đớn vô cùng, nhưng bây giờ chỉ có thể gượng cố gắng mà thôi, hắn biết người đang đến là tối đại cường địch, sống hay chết còn chưa biết.

Một đạo lôi quang màu tím, một đạo thần quang màu xanh, cùng với một đạo thần quang màu bạc cùng hướng nơi này vọt tới, ngay lập tức đã đến tới trước mắt.

Giờ phút này, nữ thần trí tuệ Nhã Ti, cùng sinh mệnh nữ thần Trân Ny đang cùng lôi thần chiến đấu nan phân nan giải (ngang tài ngang sức).

Nữ thần Trí tuệ nổi tiếng về mưu lược trong thiên giới, tuy nhiên giờ phút này đối mặt với tuyệt đối lực lượng này, nàng cũng chỉ có thể vận dụng thần lực, huy động thần tượng trí tuệ của mình mà thôi.

Nữ thần sinh mệnh đối với lôi thần có nhiều cừu hận không cách nào hóa giải, hiện đang thúc dục sinh mệnh chi thụ (cây sinh mệnh) hóa giải uy lực của lôi điện, đồng thời huy động ma pháp thần trượng không ngừng phát xuất thần cấp cấm chú ma pháp.

Lôi thần một địch hai, mặc dù có chút hạ phong nhưng như vậy cũng đủ để nói lên sự cường hãn của hắn. Chỉ là một người mà đối kháng với hai đại chủ thần của thiên giới đủ để nói rõ rằng chiến lực của hắn rất là mạnh!

Tử kim thần long bi quan thở dài nói:"Thôi, chết chắc rồi. Không cần đoán cũng biết, cái lão điên cuồng đó đúng chính là lôi thần lão thất phu, xong hết rồi, xong hết rồi lão đã rượt chém giết tới cửa rồi!"

Tiểu phượng hoàng cũng mở to mắt lên nói: "Ngẫu tích thần a, thật sự là lão cuồng mãnh nha. Nữ thần cùng một với một nữ thần không biết tên, hai đấu một mà cũng không thể thắng hắn."

Long bảo bảo nhỏ giọng thì thầm: "Quang mình đại thần côn tại thượng! Nữ thần đó bao vây quang mang màu bạc, nhìn bộ dáng của nàng rất giống với pho tượng nữ thần trí tuệ tại nhân gian giới, rất giống nha."


"Phốc"

Thần Nam đang trọng thương nghe nói thế liền lập tức phún ra một khẩu tiên huyết.

Đúng là ngói vỡ lại gặp mưa đêm, phá hang ổ của Lôi thần, cướp thần thụ của nữ thần sinh mệnh, phá hủy triệu hoán trận của nữ thần trí tuệ, đắc tội một lúc với cả ba thần chủ, hiện bọn họ cũng đã truy đến nơi đây, mặc dù hiện tại họ đang kịch đấu với nhau, tuy nhiên cuối cùng sợ rằng bọn họ cùng nhau kiếm hắn tính sổ.

"Ngao ô...tiểu tử ngươi ráng lên, cùng lắm thì chúng ta sẽ chuyển thế tái đấu, hai mươi năm sau cũng vẫn làm rồng hảo hán!"

Mặc dù đến thời khắc sanh tử, nhưng tử kim thần long vẫn chứng nào tật đó, vẫn có bộ dáng phóng đãng.

Nữ thần sinh mệnh cùng nữ thần trí tuệ đánh với lôi thần một lúc lâu mà vẫn chưa phân thắng bại, những ngọn núi lân cận đều bị phá hủy, địa tuyệt phong cao mấy ngàn thước trước mặt mấy vị chủ thần yếu ớt rung rinh như tờ giấy.

Một tòa núi lớn trúng thần cấp cấm chú ma pháo trong nháy mặt bị sụp đổ, hóa thành cát. Một đạo kinh thiên lôi điện hủy đi cả mảnh núi non, sức mạnh của chủ thần thật là to lớn, mạng của kẻ khác trong mắt của bọn họ chỉ như là những con kiến nhỏ yếu ớt.

Nhã Ti cùng Trân Ny song chiến lôi thần, nhưng củng không thể kết thúc cuộc chiến mau lẹ được, các nàng củng rất là bất đắc dĩ. Bất quá vì cả hai đều biết phía sau ủng hộ cho Thần Nam là một "đại nhân vật" cho nên nhất định muốn cấp cho Thần Nam một cái nhân tình.

Đương nhiên nếu các nàng đem hết toàn lực "duy hộ", Thần Nam sẽ chết trong tay lôi thần, hiệu quả sẽ làm cho "đại nhân vật" đó từ nhân gian giới lên thiên giới đại chiến với lôi thần.

Lôi thần không nhẫn nại, mặc dù chiến lực của hắn cường tuyệt, nhưng đối mặt với hai chủ thần, thì với tu vi hiện tại của hắn sẽ không nắm chắc thắng được. Đây là hang ổ của hắn, trước mặt những người của hắn, đánh hoài không thắng hắn cảm thấy rất là mất mặt. Lôi thần Gia Lý đức lạp hai mắt như phun ra lửa.

Hắn tìm đúng một cơ hội, phá toái không gian, đả toái một hòn núi lớn, thoát ly phạm vi công kích của hai vi nữ thần, giá ngự khởi lôi quan, gương mặt hung ác hướng về phía Thần Nam đánh tới.

"Xong hết rồi, thật sự ta chết ở đây rồi!" Thần Nam thầm than, giơ lôi thần chùy chuẩn bị nghênh kích.

Nhưng nữ thần sinh mệnh cùng nữ thần trí tuệ không để cho Thần Nam đơn giản chết trong tay của lôi thần như vậy, nữ thần trí tuệ trong miệng niệm chú ngữ, trong không trung truyền đến một trận ba động kịch liệt.

Lôi thần tới gần còn cách đám Thần Nam khoảng mười trượng, thì Thần Nam phá toái hư không đột nhiên biến mất, rồi sau đó đột nhiên xuất hiện tại một ngọn núi phía xa xa trên kia.

"Không gian ma pháp!" như là chết đi sống lại, Thần Nam cả kinh nói.

Long bảo bảo nhỏ giọng nói:"Tại sao không đem chúng ta truyền tống về đông phương đây?"

Lôi thần phác không, hung hãn như sấm sét.
Trí tuệ nữ thần chỉ khẽ cười nói: "Đối với tinh túy của thời không chi thần, ta chỉ đạt được cái vỏ ngoài mà thôi. Ta không thể cam đoan mỗi lần thi triển đều được, cũng không thể xác định được địa điểm chích xác để đem truyền tống tới."

Quả nhiên, lôi thần lại hướng đánh về phía bọn Thần Nam, lần này không gian ma pháp của trí tuệ nữ thần đã mất linh nghiệm, mắt thấy lôi thần sắp đánh chết bọn Thần Nam, nữ thần sinh mệnh chạy nhanh tới bất chấp hậu quả ngạnh tiếp cú đánh của lôi thần.


Sinh mệnh thần thụ hung hăng bổ vào tia lôi điện cú đánh của lôi thần, tia lôi điện bị đẩy ra nhất thời đánh nát tòa núi lớn bên cạnh, nữ thần sinh mệnh sắc mặt trắng bệch.

Một người với ba thần thú mặc dù thấy có chút không đúng, tuy nhiên không nghĩ tới hai vị nữ thần đang diễn trò, giờ phút này bọn họ chỉ có thể thầm lôi thần thật là biến thái!

"Bây giờ các người đi tìm chết đi!" Tiếng sấm rống giận đánh tới.

Thần Nam bất đắc dĩ giơ lên lôi thần chùy nghênh đón, đồng thời tử kim thần long huy động lôi thần kiếm, long bảo bảo cùng tiểu phương hoàng hối hả đánh mạnh vào lôi thần cổ (cái trống lôi thần). Những thứ này đều là bảo vật của lôi điện, nhưng bây giờ bọn họ dùng làm vật cứu mạng của bọn ho.

Nữ thần sinh mệnh cùng nữ thần trí tuệ không muốn nhìn bọn họ gặp nạn, cả hai đều vọt tới, tuy nhiên tựa hồ chậm mất một chút, mặc dù đã đánh bạt phần lớn lực lượng cú đánh của lôi thần, nhưng có một ít bộ phận lôi điện đánh trúng đám Thần Nam.

Lôi thần chùy, lôi thần kiếm, lôi thần cổ vâta vả ngăn cản lôi điện, bất quá ngay lúc này, tử kim thần long, tiểu phượng hoàng cùng long bảo bảo trên người bộc phát ra từng trận cường quang, mấu chốt là do ở những lôi quang hung mãnh đã cứu lại tánh mạng của bọn họ và Thần Nam.

"Đáng chết, vậy mà cũng không đánh chết được bọn ngươi!" Lôi thần phẫn nộ rít gào lên, đồng thời hung hăng trừng mắt nhìn Trân Ny cách đó không xa.

"Nữ thần sinh mệnh vĩ đại!" Ba con thần thú không hẹn mà cùng đồng thanh niệm một câu.

Lúc đầu Trân Ny muốn lợi dụng bọn họ, tại sinh mệnh nữ thần điện đồng thời làm lễ tán cho ba con thần thú, hiện tại lại có tác dụng bảo vệ tính mạng cho bọn họ.

Lôi thần cuồng ngạo quát: "Lũ bò sát thấp hèn kia, bây giờ ta xem cái người làm thế nào để tránh né qua cái chết đây!"

"Long đại gia là rồng, sĩ khả sát bất khả nhục (thà chết còn hơn chịu nhục), miệng người đầy dơ bẩn như ống cống, ta xem lại ngươi chính là một căn xú trùng!"

"Ba trùng chính là ba trùng, trong mắt ta, bọn ngươi ngay cả phẩn thổ (cứt) cũng không bằng!" Lôi thần trong mắt đầy vẻ kinh thường. Hắn bây giờ không vội ra tay, hắn đã nhìn ra hai nữ thần sẽ không vì một người và ba thần thú này mà thực sự liều mạng với hắn.

"Tự tưởng làm xú trùng!" Thần Nam nhổ ra một khẩu tiên huyết, cũng nhịn không được lên tiếng mắng.

"Xú trùng! Xú Trùng! Xú Trùng!" Tiểu phượng hoàng cũng bắt chước học lại.

"Đúng, lão thất phu này chính là một lão xú trùng!" Tử kim thần long há miệng mắng to.

Lôi thần lãnh sâm sâm nói:"Con bò sát bốn chân, ta ghét nhất chính là ngươi, bởi vì người cùng tên gia hỏa phương đông rất giống nhau, ta từng thề, chỉ cần nhìn con bò sát bốn chân phương đông, ta nhất định giết không tha!"

"Hóa ra ngươi là đại cừu nhân của long tộc ta!" Rồng bỉ ổi há miệng mắng to: "Có ngon thì đến phương đông tìm tiền bối của long tộc ta mà quyết chiến, đúng là mất mặt, lại kiếm chúng ta mà làm khó, quả thật là bổn sắc xú trùng mà!"

"Hừ...con bò sát bốn chân kia thì biết cái gì coi chừng ta xé nát ngươi, ở trong mắt ta các ngươi là loại bò sát không có một chút uy hiếp nào!"


"Ngao ô..."

"Thần nói, ngươi hỗn đản!"

Tử kim thần long cùng long bảo bảo đồng thời tức giận, tuy nhiên bọn họ không dám tiến lên. Xa xa, một ngọn sơn mạch đột nhiên sống lại, phát ra một tiếng chấn động thiên địa, đúng là tiếng rồng ngâm, hóa thành một đạo thanh quang vọt lại đây.

"Phanh"

Ngọn "núi xanh" diêu động, lôi thần trong nháy mắt bị tạt ra khoảng cách xa cả ngàn trượng, miệng mũi tràn ra những vệt máu nhỏ ti ti.

"Cái gì, điều này làm sao có thể?" Lôi thần Gia lý đức lạp vẻ mặt hiện lên vẻ không tin, vô cùng kinh dị, hướng vào không trung nhìn kỹ đích ngọn "núi xanh".

Bất quá hắn chỉ nhìn thấy một đạo thanh ảnh, to lớn trầm trọng như một ngọn núi phi lại.

"Oanh"

Lôi thần trực tiếp bị ngọn "núi xanh" tạt trúng vào ngọn núi phong trung, làm ngọn núi bị chấn nát, lôi thần bị ngọn "núi xanh" đánh lún vào trong lòng núi.

"Ta đích thần a!" Long bảo bảo sợ hãi than ra tiếng.

"Long tộc tiền bối, trời ạ, làm cho rồng ta đầy hưng phấn!" Tử kim thần long vô cùng phấn chấn chăm chú nhìn xem, chỉ là ngọn "núi xanh" di động quá mau lẹ, hắn chỉ thấy được một đạo thanh ảnh không ngừng truy đuổi đánh vào lôi thần.

Nữ thần sinh mệnh Trân Ny kinh nghi bất định, nói:"Chuyện gì đang xảy ra? Thật khó hiểu!"

Trí tuệ nữ thần Nhã Ti suy tư một lúc lâu rồi nói:"Từ cổ chí kim (từ xưa đến nay), đông tây phương thiên giới từng bộc phát vô số thần chiến quy mô lớn, mà nơi này là giải đất giao giới của đông tây phương, nói vậy..." nói đến đây Nhã Ti có chút do dự rồi nói:" Có thể là một vị đông phương long tộc cường giả, rất mạnh, chiến hồn cổ chí cường vẫn chưa bị tiêu diệt, vẫn đang ngủ say tại nơi này..."

"Rồng ta.. rất là hưng phấn! Hôm nay long tộc tiền bối của ta ở đây, lôi thần ngươi dám cuồng vọng a?"

Tiểu thần côn cũng thay đổi khẩu ngữ, nói: "Long hoàng tại thượng! Long tộc tiền bối nhất định đem lão lôi thần côn đánh thành xú trùng!"



Giao diện cho điện thoại