Chương 345
Hoán Ma sơ hiện Thần Nam tà ác truy sát Pháp Tổ trên trời dưới đất, phương thiên họa kíchvươn dài ngàn trượng, lưỡi kích lóe sáng âm u, chân nhiếp tâm phách.
Những nơi hắn đi qua, vô luận là tiên nhân hay phàm nhân đều cực kỳ kinh hãi, kẻ này quá điên cuồng.
Nhấtlà các Thiên giới thần linh càng kinh hãi, sau trận chiến năm xưa, ThầnNam thất tung, Pháp Tổ trở thành trung tâm. Ngần ấy năm, Thiên giớiphát sinh quá nhiều việc, uy danh của Pháp Tổ đã thâm nhập nhân tâmnhưng hôm nay y bị thanh niên cường giả năm xưa truy sát cuống cuồng,khiến tất cả há hốc mồm kinh ngạc.
Chiến lực thật sự của Pháp Tổcòn cao hơn Thần Nam nhưng Thái Thượng vong tình lục khắc chế y khiến yvô cùng bực bội. Lần nào liều mạng huyết chiến cũng đổi lại bằng trọngthương, sau cùng đành đào vong khắp Thiên giới và Nhân gian.
Y chạy lòng vòng giữa hai giới, sau cùng định bay ra phiến tinh không ngoài Thiên giới, may mà dẹp ngay ý nghĩ này.
Bởisau trận chiến Thái cổ, tinh không đã thành tử vực, có nhiều huyền cơkhông ai biết, y cũng không muốn mình chết kiểu bất minh bạch như vậy.
"A...Thần Nam ngươi định đuổi tận giết tuyệt sao? Không sợ đệ ngũ giới sẽrình rập Thiên giới do thiếu ta sao? Nên nhớ chỉ còn hai thiên giai caothủ chúng ta có thể tranh cao thấp với họ."
Pháp Tổ tuy bị truy sát đến mức thống khổ bất kham, bằng không đời nào y chịu nói ra những lời chịu nhún như thế.
"Haha... buồn cười, Thiên giới có ngươi nên đệ ngũ giới không dám đánh lênhả? Ngươi coi mình là Ma Chủ hay Độc Cô Bại Thiên?" Thần Nam tà ác lạnhlùng mắng, kì thật hắn muốn nói người đệ ngũ giới đánh tới thì sao? Ailàm gì được ta? Đợi ta tiến đến cảnh giới cuối cùng còn phải sợ ai. Cóđiều Long Nhi ở cạnh nên hắn không nói vậy.
"Bắc cực đế tinh!"Huyền công trong Thái Thượng vong tình lục xuất ra, bắc cực tinh quangtừ thiên ngoại bay tới tạo thành quang trụ rực sáng điên cuồng đánhxuống Pháp Tổ. Đồng thời, hung kích trong tay hắn như Thiên Long xuấthải, gầm lên bổ mạnh xuống.
Pháp Tổ thi triển huyết hệ ma pháp, lưu lại huyết vụ của mình trên không, tuy khó coi nhưng cũng coi như thoát được.
"Giết." Thần Nam tà ác như lên đồng, ngửa mặt hú vang, truy sát Pháp Tổ điên cuồng hơn.
Gặp phải địch thủ kiểu này, Pháp Tổ chỉ biết rủa thầm.
Khuôn mặt Long Nhi đỏ lựng ngồi trên vai Thần Nam, hưng phấn nắm chặt tiểu quyền đầu, cảm giác cực kì hạnh phúc.
Lúcnó sinh ra chưa lâu, ở cạnh Thần Nam chưa được mấy ngày thì hắn đã điđại chiến với Hắc Khởi. Cách biệt nhiều năm nhưng trong lòng nó, ThầnNam vẫn thế, vẫn là một người cha tốt. Tuy trong lúc lớn lên thiếu tìnhyêu người cha nhưng nó chưa bao giờ oán Thần Nam, vẫn mong ngày hắnquay lại.
Hôm nay lưỡng giới tu giả chấn kinh, Pháp Tổ là cườnggiả danh truyền thiên hạ từ thời Thái cổ, lại bị Thần Nam biến mất mườiba năm quay lại truy đuổi cuống cuồng, quả thật khiến người ta kinhhãi. Nhất là những thần linh từng theo Pháp Tổ đánh lên Nguyệt lượng.
Tronglúc Pháp Tổ bị truy sát ráo riết thì Nhân gian đột nhiên bùng lên mộtcỗ "Thế" hùng mạnh. Cự ly giữa Pháp Tổ và Thần Nam chỉ chừng trăm dặmnên cả hai đều cảm ứng được.
Thần sắc họ cùng biến, đây là Đỗgia Huyền giới nên không cần nghĩ cũng biết kẻ đến là người đệ ngũgiới. Sắc mặt Pháp Tổ âm u, còn Thần Nam tà ác cười vang, trong lúc tàác đóng vai trò chủ đạo này, hắn không quản đến nhiều chuyện.
PhápTổ không chần chừ bay ngay về phía đó, nếu là Hắc Khởi, y đành chấpnhận xui xẻo, còn là nhân mã phe khác, y có có cơ hội thay đổi tình thế.
Phíađó tàn sơn trơ trọi, loạn thạch ngổn ngang, cảm tượng hoang lương vôcùng. Đây là chiến địa ác liệt nhất năm xưa, nay đã thành một phiến côvực, không ai muốn đến gần.
Một đệ ngũ giới cường giả thân caomột trượng, mặt mũi như thư sinh đứng trước không gian chi môn, kinhngạc nhìn hai thiên giai cường giả bay tới, khi thấy Thần Nam liền lộvẻ vui mừng.
"Thần huynh... đúng là huynh sao?" Y hét lên nồng nhiệt.
"Đức Mãnh huynh."
ThầnNam chưa kịp nói gì, Pháp Tổ đã kêu lên như gặp được đại cứu tinh,nhanh chóng lao tới. Y biết cơ hội đã tới, mấy năm nay y có qua lại vớiĐức Mãnh, ra tay cứu giúp phe đệ ngũ giới quân vương này không chỉ nhằmmục đích tự giữ mình mà còn đồng ý cho họ lên Tây phương Thiên giới tịnạn.
"Pháp Tổ, ngươi sao vậy?" Đức Mãnh tuy hỏi thế nhưng ngườitinh minh như y đương nhiên nhận ra Thần Nam đang truy sát Pháp Tổ.Đoạn tỏ vẻ nhiệt tình tiến lên: "Thần huynh, cách biệt nhiều năm, tiểuđệ tìm huynh đã lâu, thật sự lo lắng cho huynh, còn nghĩ là huynh xảyra chuyện. À, đây chắc là điệt nhi khả ái của đệ, ha ha... Đúng là hổ phụvô khuyển tử, còn nhỏ mà đã là tiểu thiên giai, khó tin quá."
Y cười cao hứng, tỏ vẻ vô cùng nhiệt tình.
NhưngThần Nam tà ác chỉ cười, không chỉ khi tà ác làm chủ đạo mà bản thểThần Nam cũng không dám vồ vập. Đối phương coi trọng hắn vì sao? Đươngnhiên vì tu vi của hắn cao tuyệt, muốn kéo hắn cùng đi diệt Hắc Khởi,thành ra chân tình thật ý chẳng qua là bề ngoài.
"Ha ha.. năm xưa vội đi tu luyện, không ngờ chớp mắt đã mười ba năm." Thần Nam tà ác cười lớn.
"Bábá đến giúp chúng cháu bắt ác nhân sao? Tên khốn này định đánh lênNguyệt lượng, nơi cháu ở." Nghe có vẻ giống con nít nhiều chuyện nhưngLong Nhi đã khôn lanh bịt miệng Đức Mãnh.
"Chuyện này... hắc hắc...Pháp Tổ sao lại thành kẻ xấu?" Đức Mãnh tìm cách lật lại mấy lời LongNhi buộc tội Pháp Tổ: "Y là chiến hữu của chúng ta, năm xưa lúc đối phóHắc Khởi, y đã góp sức không nhỏ. Sao các vị lại làm nháo nhào hết lênthế?"
"Vậy phải hỏi hắn sao dám nhân lúc ta không có nhà, định diệt hết người nhà của ta." Thần Nam tà ác cười lạnh liên tục.
ĐứcMãnh quay lại nhìn Pháp Tổ: "Ngươi đùa hơi quá rồi. Xem này, Thần huynhcũng coi là thật rồi, lúc trước không phải nói rõ rồi sao, đóng kịchchút là được rồi, muốn mời Thần huynh ra mặt cũng không cần ngươi làmgiống thật thế? Xem đi, huynh ấy cũng tin rồi."
Pháp Tổ tỉnhlại, cười khan: "Hắc hắc...Đùa vui thật, hắc hắc." Y thật muốn đập đầuvào tường, đường đường là Pháp Tổ mà phải mặt dày nói dối để ứng phóngười ta. Trẻ con ba tuổi cũng biết nhưng nhờ Đức Mãnh xen vào thế nàymà y còn chút mặt mũi xuống nước.
"Ta lại thấy chả có gì đáng cười cả." Thần Nam tà ác đã động sát tâm, làm gì có chuyện nuốt trôi mấy câu tung hứng kia.
"Thầnhuynh, chỉ là hiểu lầm thôi mà." Đức Mãnh làm ra vẻ thành khẩn: "Lúctrước huynh mất tích, xảy ra bao nhiêu chuyện, tiểu đệ và Pháp Tổ từngbàn cách tìm được huynh, không ngờ khéo quá hóa vụng."
Đươngnhiên y biết những lời này không có tác dụng gì, vội lảng đi: "Thầnhuynh, lần này đệ đến Nhân gian có việc tìm huynh. Đúng rồi, có khihuynh không rõ tình thế gần đây, để đệ nói lại qua qua cho huynh nghe.Huynh giết Ni Trọng, A Lí Đức, đúng là giúp cho bọn đệ rất nhiều. Sauđó bọn đệ nhân lúc Hắc Khởi chưa về, họp lực giết thêm một tên. HắcKhởi về đã cùng bọn đệ đại chiến hôn thiên ám địa. Ngay cả Pháp Tổ cũngbị kéo vào đệ ngũ giới, lục vị thiên giai cao thủ nỗ lực nhiều năm, saucùng cũng phong ấn được ba quân vương phe Hắc Khởi. Nhưng hiện tại..."
ThầnNam không tỏ vẻ gì nhưng Pháp Tổ đứng ngồi không yên, y tham dự việcphong ấn bọn Hắc Khởi, trở thành tử địch của chúng. Giờ tin tức khônghay truyền về, không lo mới là lạ.
Đức Mãnh thấy hắn không biếnsắc bèn nói tiếp: "Ba cổ trận có bảo vật trấn giữ đã bị ba người pheHắc Khởi phá, lúc nào cũng có thể xông ra. Lần này đệ đến tìm các vịthương nghị."
"Đợi ta giết Pháp Tổ đã rồi tính." Thần Nam tà ácquyết tâm giết Pháp Tổ, phát ra sát ý vô tận, mọi chim chóc bay quangoài xa đều bị giết sạch.
"Thần huynh, không thể giết Pháp Tổđược, giờ đại địch trước mắt, chúng ta không nên tự giết nhau." ĐứcMãnh không còn cười nổi nữa.
"Vậy thì sao? Ta lại muốn giết y." Thần Nam tà ác không thèm coi Đức Mãnh vào đâu.
ĐứcMãnh truyền âm: "Thần huynh, hoàn cảnh của huynh rất nguy hiểm. Nghĩ màcoi, huynh chỉ hùng mạnh được trong ba ngày, sau đó sẽ mất đi sức mạnh.Đệ nghĩ huynh không muốn kết đại cừu với nhiều người, khiến họ đợi lúchuynh hư nhược..."
"Ngươi uy hiếp ta?" Hắn lạnh lùng nhìn Đức Mãnh.
"Khôngphải, chẳng qua đệ hảo tâm đề tỉnh, huynh tưởng thật sự diệt được ysao? Pháp Tổ dầu sao cũng là Thái cổ cường giả bất tử bất diệt, lạikhông đến mức nguyên khí đại thương, huynh chỉ phong ấn được y mà thôi.Nhưng khi y thoát ra, đợi lúc huynh hư nhược đến báo cừu, không phảinguy hiểm lớn lao sao? Hơn nữa, việc ở đệ ngũ giới rất cấp bách." ĐứcMãnh nén lòng khuyên giải.
Thần Nam tà ác vốn không thèm nghenhưng tinh thần tương thông với bản thể, đành phải cân nhắc. Không hẳnhắn không giết được Pháp Tổ mà vì Đức Mãnh đang uy hiếp, đối phương đãcảnh cáo, giờ mà lật mặt sẽ kết thành đại địch.
"Chết tiệt." Hắncảm giác tinh thần bị xâm nhiễu, do bản thể khống chế. Tình cảnh nàyphát sinh khá nhiều lần chỉ trong nửa ngày khiến hắn hoài nghi, thật ralà sao. Bản thể Thần Nam đã già lão, sắp chết đến nơi còn lấy đâu ratiềm lực cỡ đó? Dù bản thể có là chủ thể, có ngàn vạn mối tinh thầnliên hệ nhưng không thể cướp được quyền chủ đạo của tà ác chi thể.
"Đồng ý đi, bằng không ta không cho ngươi đạt được cảnh giới hoàn mỹ." Tiếng của bản thể vang lên trong óc hắn.
Bảnthể Thần Nam suy tính rất lung, không vì bản thân mà phải nghĩ cho thânnhân và bằng hữu, không thể gây hấn với phe Đức Mãnh trong lúc này.
Trongthoáng chốc, Thần Nam tà ác cũng ngẫm nghĩ rất nhiều, hắn là sản vậtcủa Thái Thượng vong tình lục, đã quét sạch mọi toan tính trong đầu óc,dẹp cạn mọi tiềm lực của bản thể rồi cơ mà. Hắn liên tưởng đến một loạicông pháp khác trong thân thể Thần Nam - Hoán Ma kinh.
"Là hắn,Hoán Ma... Hoán Ma, lẽ nào thật sự hắn đổi thành một ma nhân được?" Sắcmặt Thần Nam tà ác khá khó coi, nhíu chặt mày, tỏ vẻ suy tư.
Với Đức Mãnh và Pháp Tổ, đương nhiên hắn đang rúng động, Đức Mãnh vội vàng khuyên thêm.
ThầnNam suy lão, được Tiềm Long giúp đỡ mới đứng vững trên không được, tỏvẻ thương cảm nhìn về phía xa, tâm thần đang ở xa vạn dặm. Lúc này hắnchăm chú theo dõi Thần Nam tà ác, quát vang trong lòng đối phương: "Nếungươi còn chút lương tri, đừng gây loạn nữa, ngươi mà thoải mái sátnhân thì đại họa sẽ trút lên đầu bọn Long Nhi, người ta sẽ tìm nó báothù. Ngươi thích giết chóc, sau này cứ việc đổi thân phận, tùy ý sátlục, những giờ không được liên lụy Long Nhi."
Hắn và Thần Nam tàác tinh thần tương thông nên hiểu về "tiềm lực", đối phương đang cânnhắc đến Hoán Ma kinh! Có điều bản thân hắn không cảm thấy chút sứcmạnh nào, Hoán Ma tâm pháp đã bê trễ nhiều năm, lẽ nào trong đó còn ẩntình?
Hắn rống lên: "Bản tính tà ác, ngươi sinh tồn trong thânthể ta, nếu không sợ ta trừ đi nguồn gốc sức mạnh của ngươi, cứ việctới đi."
Thần Nam tà ác cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp, nói với Đức Mãnh và Pháp Tổ: "Được rồi, hôm nay coi như chuyện đùa thôi."
"Nhưng..." Long Nhi đỏ lựng mặt mày, định lên tiếng.
Thấynó như vậy, bản thể Thần Nam thông qua tà ác Thần Nam truyền âm: "LongNhi, lúc nhẫn phải nhẫn, hơn nữa chúng ta không thiệt gì, con còn nhỏ,lúc về Tứ tổ sẽ phân tích duyên cớ cho con."
"Không cần Tứ tổ phân tích, con biết rồi, sau này sẽ nỗ lực tu luyện, sớm nâng cao tu vi." Long Nhi gật đầu đáp ứng.
"Haha... đã là hiểu lầm, mọi người vẫn là bằng hữu. Pháp Tổ ngươi mau mởthịnh yến tại Tây phương Thiên giới bồi tội mau, giải thích cho thầnlinh hai giới hiểu."
"Nên thế, một là bồi tội, hai là tẩy trần cho huynh." Pháp Tổ cố rặn cười trong lòng bừng bừng lửa giận.
Cùng lúc, phương thiên họa kích trong tay Thần Nam chợt lóe lên lãnh mang kinh nhân, thoáng chốc đánh nát Pháp Tổ.
Đó là hành động cả tà ác và bản thể Thần Nam nhất trí.
"Ngươi..." Đức Mãnh lạnh lẽo nhìn Thần Nam.
Pháp Tổ nhanh chóng hợp lại thân thể trên không, gầm lên phẫn nộ.
"Ha ha... đùa chút thôi, không ngờ lại hơi quá, ha ha..." Thần Nam cười vang, Long Nhi nháy mắt, nắm chặt tiểu quyền đầu.
Dùng gậy ông đập lưng ông trả đòn khiến Thần Nam phi thường sảng khoái.
TrongTây phương Thiên giới Thần Vực, các thiên sứ mỹ lệ múa lượn, hào quangvân vụ quấn quanh một tiên viên, cây cỏ bừng lên, thần quang lấp lánh,kì hoa đua nở, cỏ thơm ngập đất khiến nơi đây thêm phần thần thánh màtường hòa.
Hôm nay, Pháp Tổ của Tây phương Thiên giới thết yến mời qúy khách, cả Thần Vực rộn ràng nhạc vui.
PhápTổ và Thần gia chỉ là hiểu lầm, trận chiến với Thần Nam cũng thế. Tintức này nhanh chóng truyền khắp tu giải hai giới, khiến nhiều ngườingạc nhiên. Bất quá, không ai nói gì bởi không muốn đắc tội với mấy vịthiên giai cường giả.
Các tu luyện giả không lạ gì Đức Mãnh, vịđệ ngũ giới quân vương không phải đến Tây phương Thiên giới lần đầu, đãnhiều lần hợp tác với Pháp Tổ, các Tây phương thần linh càng quen thuộcvới y.
Lần này rất nhiều thần linh đến dự yến hội mở rộng, địa điểm tổ chức tại một tiên viên.
NamCung Tiên Nhi cười tươi như hoa, xuyên qua lại giữa các thần linh, nàngta rất thích kiểu yến hội này của Tây phương, tuyệt thế mị thái điênđảo chúng sinh liên tục nhấp nháy với các thần linh, nhiều người hoàntoàn mê mẩn.
Đại Ma đương nhiên đến dự, y cầm một chén mỹ tửu thơm nức, tìm cố nhân trong đám đông.
HuyềnTrang hòa thượng mồm mép bóng nhẫy, một mình trốn trong một góc, nhữngthiên sứ liên tục bị y gọi mang rượu đến kinh hãi nhìn y, có phải là dãhòa thượng chăng? Cạnh đó kẻ nửa ma nửa phật là Thanh Thiện ma phật vàđệ tử Phật Tổ mới vừa nối lại tình cảm chỉ dùng đồ chay.
Đông Phương Trường Minh, Hỗn Thiên tiểu ma vương, hiếu chiến cuồng nữ Lý Nhược Lan đều đến.
Trongtiên viên đầy hoa thơm cỏ lại, mùi hương thấm vào tâm tỳ khiến ai nấysay mê, cộng thêm những thiên sứ mỹ lệ trên không đang múa những điệumúa tuyệt mỹ, quả là đẹp mắt.
Trình tự của Tây phương yến hộikhiến nhiều Đông phương thần linh không thích ứng được, nhất là nhữngngười bị mời tới lại càng ngượng ngập. Nam thần còn đỡ, các nữ thần,trừ Nam Cung Tiên Nhi, hết sức lúng túng.
"Ngẫu mễ đầu phát!" Long Bảo Bảo mở cặp mắt sáng rực nhìn tiên tửu trên không, nuốt nước bọt ừng ực.
TiểuPhượng Hoàng nhỏ tiếng: "Tiểu long ca ca, chúng ta có đến không? Chúngta là giáo chủ tà giáo, đến đó có khi bị người ta tìm ra thân phận."
LongBảo Bảo ra vẻ nghiêm chỉnh: "Thần dạy, chúng ta là đại giáo chính nghĩalại nhân từ, các thần linh không hiểu ghen ghét với chúng ta vì chỉtrong mười năm chúng ta đã sáng tạo được kì tích, thu được nhiều tín đồhơn họ. Ngươi cũng là giáo chủ, không thể tùy ý nói ra những lời nhưthế, mỗi ngày nên gào to trong lòng rằng chúng ta là chính nghĩa."
Haimắt Tử Kim thần long chằm chằm nhìn vào tiên viên, cười hăng hắc: "Hômnay thấy rất nhiều người quen, đúng là đại tụ hội. Ta dám khẳng định sẽcó chuyện hay."
"Thúc thúc du côn cũng đi chứ? Thúc thúc bịnhiều Tây phương thần linh coi là ác côn cần bắt sống." Tiểu PhượngHoàng tỏ vẻ lo lắng.
"Đi chứ, phải quang minh chính đại mà đi.Ta tự giết cừu nhân, sao lại thành ác côn được. Con mẹ nó, long đại gialà thế nào, còn sợ ai? Nhất định phải đi."
Tiểu Phượng Hoàng gật đầu ngây thơ: "Đúng, đúng, hiện tại nhiều người đều nói thế này ‘Ta là con rồng lưu manh, còn phải sợ ai."
Tử Kim thần long: "..."
Ở vị trí chính chủ yến hội, Thần Nam tà ác gặp phiền hà không nhỏ, không phải từ ngoại giới mà từ nội tâm.
Trong tà ác chi thể, hắn phát hiện được khí tức vận chuyển của Hoán Ma kinh, quả thật kinh hãi.
Nênbiết hắn là tà ác chi thể do Thái Thượng vong tình lục kì công khôngngừng vận chuyển trong thân thể Thần Nam tạo thành. Thái Thượng côngpháp thường xuyên lưu chuyển nên tà ác thể không bao giờ có Hoán Ma tâmpháp, vì thế hôm nay hắn mới kinh ngạc.
"Chết tiệt, Thái Thượngvong tình là thế gian đệ nhất kì công, lẽ nào không áp chế nổi Hoán Ma?Sinh thành trong thân thể ta? Chết tiệt."
Bản thể Thần Nam cũngđến, bất quá lúc vào tiên viên, theo yêu cầu của hắn mà Long Vũ cùngTiềm Long lánh đi. Hiện tại, không ai biết rằng lão già tóc bạc phơ nàymới là Thần Nam chân chính.
Thiên sứ thị giả cẩn thận đỡ hắn, không ai dám khinh thị những tu giả đến đây, kẻ có lòng tin đến đương nhiên không tầm thường.
ThầnNam gọi một ly hồng tửu, chầm chậm đi qua đám đông, tản bộ trong mộtgóc tiên viên. Nhưng một thân ảnh nhỏ bé chạy về phía hắn, là Long Nhi.
"Lão gia gia..."
Lão gia gia? Trong lòng hắn run lên.
LongNhi mũm mĩm nháy mắt, mê hoặc nhìn hắn: "Kì quái thật. Lão gia gia, vìsao cháu thấy ông rồi liền rất khó chịu, cháu... cảm giác ông như thânnhân."
Lòng Thần Nam nóng bỏng, đồng thời chua xót, cúi xuống nói: "Có lẽ chúng ta có duyên, để lão gia gia ôm cháu."
Giao diện cho điện thoại