Thần Mộ 2

Đào cường địch cho Hắc Khởi quân vương





Chương 329

Đào cường địch cho Hắc Khởi quân vương

Thần Nam vô cùng ngạc nhiên, huyết thủy chảy ào ào, tựa hồ họ không phảiđang đào đất mà đào huyết nhục của một người. Hài cốt trắng phau rảikhắp dưới lòng đất, được dòng máu nhiễm vào khiến khúc xương trắng lấmtấm đỏ, màu sắc trái ngược nhau khiến vùng lòng đất càng thêm tà dị.

"Chuyện gì nhỉ?" Long Bảo Bảo trợn tròn mắt, cẩn thận nhìn vào với vẻ giới bị.

TửKim thần long cũng thấy sự tình quá quỷ dị. Lão du côn trầm giọng: "Đãlà nơi khiến Thần Vực thần điện kị húy, các cao thủ liên hợp trông coi,tuyệt đối là tà địa, chúng ta phải cẩn thận."

Tiểu Phượng Hoàng gật đầu, đứng trên vai Thần Nam, bất giác xuất ra một phần thiên hỏa, người khác chắc đã bị nó nướng chín.

ThầnNam quan sát cẩn thận bốn phía lòng vực, mong tìm ra manh mối. Hắn rútvào gióng xương từ lòng đất ra, ngưng thị quan sát, mớ hài cốt gần nhưphong hóa, không biết tồn tại bao nhiêu năm rồi.

Lúc rút mấygióng bị nhiễm máu, hắn kinh dị nhận ra, số bạch cốt này lại như mới,ánh sáng phát ra rất rõ, căn bản không có lỗ thủng hai dấu hiệu bị rã.

Xương mới và tàn cốt bị phong hóa cùng tồn tại, thật ra là chuyện gì?

Độtnhiên Thần Nam phát hiện quái sự xảy ra, những gióng xương nhuộm máumang lại cho hắn câu trả lời về bản chất của vấn đề, bạch cốt vốn bịphong hóa, bề mặt có nhiều lỗ nhỏ, nhưng được máu nhuộm thì những lỗ đótự động khép lại, biến thành một gióng xương mới.

Chuyện này...

Hắncả kinh, loại biến hóa này quá tà dị, máu tươi lại có diệu dụng nhưvậy. Chợt hắn ngẩng đầu lên, tim đập nhanh, đây không phải nơi tọa lạccủa Sinh Mệnh nguyên tuyền sao? Bằng không máu tươi sao lại thần hiệunhư vậy?

Nếu đúng thế, tất cả đều có đáp án.

Hiện tại một vấn đề cực kì rõ ràng trải ra trước mắt hắn.

"Grào..."

"Thần dạy, không phải chứ?"

Hiển nhiên hai con rồng cùng phát hiện vấn đề, nhớ tới một khả năng.

"Đây là nơi có Sinh Mệnh nguyên tuyền?" Tiểu Phượng Hoàng nháy mắt hỏi.

ThầnNam không buồn nghiên cứu kĩ xem vì sao ở đây có nhiều bạch cốt nhưvậy, dưới lòng đất lại có máu tươi rỉ ra mà chỉ muốn tiến xuống xemnguồn cơn. Nếu không có gì bất ngờ, Sinh Mệnh nguyên tuyền ở dưới.

Tất cả đều bất ngờ, thuận lợi như tưởng tượng, tìm được mà không phí nhiều khí lực, linh tuyền hiện ra ngay trước mắt.

Đươngnhiên ba con thần thú rất hưng phấn, không nghĩ ngợi gì nhiều, Thần Namdùng pháp lực mở thông đạo đi xuống, cả ba vội vàng tiến vào.

Xuốngđược hơn trăm trượng, một đạo thần quang sáng rực đột ngột xẹt ra, dướiđáy sâu rung lên bần bật. Thần Nam, Tử Kim thần long, Long Bảo Bảo,Tiểu Phượng Hoàng đều bị điện hồ màu lam đánh trúng, hai thổ hệ thầnlinh ở phía sau may mắn tránh thoát.

Thần Nam có thiên giai nhụcthân không sao nhưng ba con thần thú đều thấy đau nhói, thân thể xémchút nát vụn, lớp lông đẹp đẽ của Tiểu Phượng Hoàng bông lên, nhìn kháhoạt kê.

Tử Kim thần long đại nộ, kêu lên: "Con mẹ nó, ai đánh lén ta?"

Dưới mặt đất rung lên, rồi lại yên tĩnh, căn bản không thấy khí tức kẻ đánh lén.

Trên mặt đất truyền lại tiếng hò hét, hiển nhiên những người bảo vệ cảm ứng được dị động dưới mặt đất.

ThầnNam lãnh tĩnh lại ngay, thở dài: "Chúng ta quá khát vọng lấy được SinhMệnh nguyên tuyền nên vừa rồi mới xung động quá mức, kì thật có thểthấy ở đây có linh tuyền hay không đều không thể dễ dàng lấy được. Bằngkhông các Tây phương thần linh đã động thủ từ lâu, còn phái nhân thủtrấn giữ làm gì? Ở đây có cấm chế cực mạnh, chúng ta mới chỉ chạm vàovài cấm chế đơn giản ở ngoài cùng mà thôi."

Long Bảo Bảo nháy mắt, gật đầu đồng ý: "Đúng vậy."

"Làm sao bây giờ, những người trên mặt đất hình như phát giác dị động, tiếp tục chứ?" Tử Kim thần long hỏi.

"Tiếp tục. Bất quá, các ngươi cách ta xa ra, đừng đến gần quá, nhục thân của ta mạnh hơn nhiều, cấm chế này không làm gì được."

ThầnNam lao xuống trước, điện hồ kinh nhân lại bắn ra nhưng không thểthương tổn đến hắn, tuyệt thế hung binh phương thiên họa kích được rútra, liên tục bổ xuống, phá trừ từng đạo cấm chế.

Trên mặt đấtsôi lên, các Thần Vực cường giả bảo vệ đều biến sắc, bao nhiêu tuếnguyệt trôi qua nhưng chưa bao giờ xảy ra chuyện gì. Tận hôm nay lại códị biến phát sinh, đương nhiên họ kinh hãi.



Họ không biết phíadưới có ẩn bí gì nhưng từ cổ chí kim, các bậc tiền bối khi chết đềuthần tình ngưng trọng dặn hậu bối không được để nơi này có gì sơ sót,nhất định bảo vệ thật tốt, không được thăm dò, truy tìm gì.

NguyênTố thủy thần Tây Lạp Lệ Ti xông tới đầu tiên, vị mĩ nữ thần linh Thiêngiới hiếm có này bất kể hình tượng mắng chửi: "Chết tiệt, chuyện gìthế?" Xen ra nàng ta nóng ruột xen lẫn hoảng sợ.

Ngoài xa, Nguyên Tố thổ thần, Trí Tuệ nữ thần, Quang Minh thần, toàn bộ bị kinh động, nhanh chóng bay tới.

Ngoàixa nữa là các thần linh tiền bối đã lui vào phía sau hậu trường. Thầnvực xôn xao, nhiều đại nhân vật đời trước đều xuất hiện.

Dướiđáy sâu, bọn Thần Nam xuyên qua mấy trăm trượng, cách mặt đất khoảngtám trăm trượng trở lên. Nơi này huyết thủy chứa chan, bạch cốt trắngphau, họ phát hiện huyết thủy chảy ra bởi tác động phá hỏng các tầngđất của mình.

Thần Nam có cảm giác hoang đường, vùng đất này nhưmột thân thể, bất quá xương cốt phía trong đã hỏng mà huyết dịch vẫntươi nguyên. Hắn giật mình với ý nghĩ này.

Tiến thêm hơn trămtrượng nữa, Thần Nam có thiên giai nhục thân cũng có phần không chịuthấu. Cấm chế càng lúc càng mạnh, hiện tại không chỉ có sấm sét bổ ra,cả hỏa diễm, băng mâu, thổ thích, bạch quang, đủ loại ma pháp cấm chế.

Đương nhiên đó không phải ma pháp công kích thông thường, đều là siêu tuyệt cấm chú!

Mỗiđòn ma pháp công kích đều khiến một ngọn núi tan thành bột, nếu ThầnNam không có thiên giai nhục thân, đổi lại là thần linh khác chắc đãxong đời.

Nhưng vùng dưới đất vô cùng tà dị, toàn bộ ma phápcông kích bùng lên sát tầng mặt đất mà dưới đáy sâu chỉ rung lên mãnhliệt, tuyệt không bị hủy diệt.

Ở độ sâu một ngàn trượng, một tấm màng màu lam ngăn đường cả bọn.

Tấmmàng lấp lánh như lam bảo thạch chất lại, hào quang rực rỡ, vô cùng đẹpđẽ. Nhưng cả Thần Nam và ba con thần thú đều cảm giác nguy hiểm chựcchờ.

Đó không phải vòng sáng bảo vệ của thủy hệ tầm thường, cảmthụ năng lượng chầm chậm lưu động bên trong, ít nhất cũng do thiên giaicao thủ bố trí.

Thần Nam không muốn chạm vào, gọi hai thổ hệthần linh tâm trí bị khống chế lại, đặt hai tay lên lưng họ, để họ vậndụng bản năng thiên phú quan sát tình huống chung quanh thật kĩ.

Đólà Thần gia huyền công bí pháp. Hai thần linh nối với thân thể ThầnNam, thiên phú của họ lúc này biến thành của hắn. Thoáng chốc hắn cảmgiác được mọi thứ ở đáy sâu.

Cảnh vật bên dưới đập vào mắt hắn,vô tận hài cốt phân bố trong lớp đất không theo quy luật nào, từng đạo"Huyết quản" như mạng lưới bố trí dày đặc trong các tầng đất, đầy sứcsống và sinh cơ.

Hắn kinh ngạc nhận ra mọi "Huyết quản" nốinhau, sau cùng thông qua mấy "huyết mạch" cực lớn tụ về tấm màng màulam dưới đáy sâu.

Giống như một trái tim khổng lồ.

Thần Nam quăng hai thổ hệ thần linh vào nội thiên địa, liên tục phá tan cấm chế quanh tấm màng, quan sát trái tim khổng lồ.

Diệntích trái tim phải đến trăm ngàn trượng, hình dạng gần giống trái tim,huyết mạch cực lớn bị hắn cắt đứt chảy ra một lượng lớn huyết dịch rồiliền lại nhanh chóng.

Quan sát kĩ sẽ thấy mỗi khắc, "trái tim" màu lam lại đập mạnh, phát ra dao động kinh hồn khiến người ta vỡ mật.

BọnThần Nam lớn mật quan sát trái tim màu lam, mọi người trên mặt đất cũngnóng ruột như cào, rất nhiều Tây phương thần linh đổ tới, tản ra tìmkiếm trong hoa cốc.

Nhưng địa động bọn Thần Nam để lại đã đóngchặt, biến mất vô ảnh vô tung. Sau cùng mấy nhân vật kiên quyết hạ lệnhyêu cầu mấy vị chủ thần xuống dưới mặt đất quan sát, nhất định phải tìmhiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Thần Nam cùng ba con thần thú đi quanhvị trí trái tim mấy vòng, sau cũng thấy được chỗ dị thường, trên tráitim màu lam cực lớn có một nơi ánh sáng cực kì ảm đạm. Ở đó có một khốisáng lớn cỡ ngón tay cái khác hẳn màu ánh sáng chung quanh.

"Không ngờ, trùng, là một con trùng." Long Bảo Bảo kêu lên kinh hãi.

Mộtcon trùng dài chưng ngón tay cái toàn thân trắng tinh, trong suốt, nhưđiêu khắc từ ôn ngọc đang gặm lớp màng màu lam khiến một khe nứt mỏngmanh khó thấy xuất hiện, nó thò được một phần thân thể vào trong.

Nhưngcon bạch ngọc trùng hình như cũng quá mệt, nằm xoài luôn ở đó, tựa hồkhông động đậy nổi, hiển nhiên nó có sinh mệnh dao động, cảm giác đượcbọn Thần Nam tới, hơi động đậy, đưa cặp mắt mê hoặc nhìn cả nhóm, đoạnrùng mình, toàn thân co lại.

Tử Kim thần long tỏ vẻ không hiểu: "Con trùng này... tựa hồ có trí tuệ, rất sợ chúng ta."

ThầnNam không thô thiển như con rồng du côn, hắn tựa hồ đang gặp đại địch,nên biết trên tấm màng màu lam là dao động năng lượng thiên giai mà conbạch ngọc trùng khoét được, quả nhiên đáng sợ.

Có điều đợi hồilâu không thấy bạch ngọc trùng công kích, ngược lại tỏ vẻ sợ hãi gầnnhư tuyệt vọng. Thần Nam lấy làm kì quái, thấy nó có vẻ kiệt sức, tựahồ minh bạch.
Hắn nhanh chóng lấy một chiếc hộp ngọc trong nộithiên địa ra, thu con trùng vào rồi dùng dĩ đại pháp lực liên tục thithố mười ba tầng phong ấn, ngăn không cho nguyên khí từ ngoài tràn vào.


Tử Kim thần long thấy con bạch ngọc trùng ăn được sức mạnh thiên giai, cũng cảm giác lưng ướt đẫm mồ hôi.

"Lãođầu, có một lão đầu!" Tiểu Phượng Hoàng kêu lên kinh hãi. Nó đứng trênvai Thần Nam, đôi phượng mục nhìn qua khe nứt mà bạch ngọc trùng đào màthấy cảnh tượng bên trong.

Thần Nam kinh hãi, vội vàng quan sát.

Tráitim màu lam thần bí tuy tương thông với nhiều huyết quản nhưng bêntrong không có nửa giọt máu, máu chảy vào đều biến thành năng lượng cựcmạnh. Thiên giai năng lượng dao động trên tấm màng màu lam liên tụcđược dòng năng lượng kia bổ sung.

Trong trái tim trống rỗng, là một vùng hư không rộng lớn, nhưng ở vị trí chính giữa lại có một thân thể khô xác đang nổi lập lờ.

Đólà một lão nhân đã khô, thân hình gầy gò, thấp bé, mái đầu bạc lưathưa, da mặt nhăn nheo, múi nhô cao, mắt nhắm tịt, hàm râu dê buôngxuống, cuộn mình trên không, áo trên mình cổ kính, không hiểu mày từnăm tháng nào, hết sức luộm thuộm.

Nhưng lão nhân không có gìbắt mắt lại khiến Thần Nam và ba con thần thú cảm thấy nguy cơ cực lớn,cơ hồ đó không phải là một lão giả suy nhược mà là một Thái cổ hung thú.

TửKim thần long, Long Bảo Bảo, Tiểu Phượng Hoàng nhìn vào tay Thần Nam,hắn cũng bất giác nhìn xuống hộp ngọc trong tay, tỏ vẻ vô cùng gượnggạo, cố nuốt nước bọt: "Không phải chứ...xảo hợp vậy sao? Lão đầu này...bạch ngọc trùng... có liên hệ gì không?"

"Thần dạy, chúng... chúng ta tựa hồ đã sai lầm."

Tử Kim thần long cũng thấy miệng đắng nghét, hơi lập cập lên tiếng: "Ta cảm giác chúng ta gặp phiền hà không nhỏ."

"Thật sao?" Tiểu Phượng Hoàng bay trên đầu Thần Nam, hoảng sợ nhìn hộp ngọc ngoài xa.

"Ầm."

Vị Tây phương thần linh phía trên chạm vào cấm chế, đang vội vàng hạ xuống.

ThầnNam nhìn tiểu lão đầu trong trái tim màu lam, lại nhìn hộp ngọc trongtay, cảm giác bối rối, sau cùng đành nói: "Chúng ta rời khỏi đây đã."

Đoạn rút phương thiên họa kích ra, nói với mấy con thần thú: "Theo ta."

Tuyệt thế hung binh phá toái hư không, mở ra một không gian thông đạo!

Mấy lão bất tử ở dưới mặt đất mở bừng mắt: "Mau tìm kiếm tại không gian phụ cận, có người đang muốn phá hư không bỏ chạy."

Tức thì, khắp trời thần linh bay múa, cánh thiên sứ tưởng che kín thinh không.

NhưngThần Nam đã chạy cực xa, được hung binh phương thiên họa kích tươngtrợ, thoáng chốc hắn mở một không gian thông đạo, chui vào rồi quay vềchỗ ở.

Hai ngày sau, trường phong ba mới dần bình tĩnh, mấy lãobất tử trong Thần Vực lo lắng với địch nhân quái dị nhưng không làm gìđược, sau cùng không có kinh thiên cự biến phát sinh khiến nỗi lo tronglòng họ nhẹ hẳn.

Lúc này Thần Nam đang trừng trừng nhìn con bạch ngọc trùng, cạnh đó là ba con thần thú.

Hiệntại tất cả đều giữ bản thân tuyệt đối hư không, không có nửa tia daođộng năng lượng. Đến giờ Thần Nam vẫn chưa yên tâm, sợ con bạch ngọctrùng thần bí này lại hút năng lượng nên bí mật triệu hoán Thiên Quỷtrấn giữ trong bóng tối.

Hắn truyền ra dao động tinh thần trước:"Bọn tại hạ vô ý mạo phạm tiền bối, bất quá vì tìm Sinh Mệnh nguyêntuyền, xảo hợp tiến vào chỗ đó."

Nhưng bạch ngọc trùng không phản ứng gì, trong mắt tỏ vẻ sợ hãi.

"Chắc người là đại nhân vật, có phải lão nhân gia từ trong trái tim màu lam ảo hóa ra?"

Nghe vậy, bạch ngọc trùng run lên, tựa hồ kinh hãi.

Nó phản ứng vậy khiến Thần Nam và ba con thần thú giật này người, chả lẽ lại đúng vậy?

Nhưngthấy dáng vẻ hoảng sợ của nó, Thần Nam hơi có hi vọng, hình như contrùng thần bí này đang trong thời khắc hư nhược nhất. Có nên cho mộtchưởng là rảnh nợ? Coi như giải quyết xong, mặc kệ nó là con trùng haylà lão đầu thần bí kia.

Bạch ngọc trùng tựa hồ phi thường kinh sợ, truyền ra dao động tinh thần: "Ngươi muốn giết ta?"

Thần Nam giật nảy ngươi, không chỉ vì nó truyền ra dao động tinh thần mà nó đoán trước được hành động của hắn.

"Không có, sao tại hạ lại làm thế? Tại hạ tính cách thả tiền bối, hóa giải hiểu lầm giữa chúng ta."

"Ngươivốn không giết nổi ta, nhưng lúc này ta phi thường hư nhược, ngươi sẽkhiến nỗ lực trong một thời gian dài của ta thành công cốc. Nếu ngươithả ta, sau này sẽ được hậu tạ, ngươi muốn làm Tây phương Thiên giớichi chủ, ta cũng thực hiện được. Nếu ngươi không vừa ý, tính thêm cảĐông phương Thiên giới vào cũng được."

"Quả là lão đại gia." Tử Kim thần long ngầm kinh hãi, lão trùng tử này thật ra lai lịch thế nào mà dám khẩu xuất cuồng ngôn?

Thần Nam cũng cực kì kinh hãi, đồng thời cảm giác khó xử, chạm phải nhân vật khó chơi thế này, phiền hà ắt không nhở.

"Lão nhân gia thật ra là ai?" Tiểu Phượng Hoàng cất lên tiếng nói khiến người khác mát lòng.

"Các ngươi không cần biết ta là ai, nhưng ta có thực lực đó."

Thấy con tiểu trùng buông lời như vậy, bọn Thần Nam cảm giác hoang đường vô cùng nhưng lại trọng thị nó.

"Được,tại hạ không thể tù cấm tiền bối, đang nghĩ cách xem có thả khu thể củatiền bối ra không." Thần Nam không cho nó có cơ hội nói, trực tiếpphong ấn vào hộp ngọc.

Đoạn bố mười ba đạo phong ấn quanh chiếchộp, hắn chìm vào trầm tư. Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo trợn trừngmắt, sao bảo muốn thả mà lại vội phong ấn.

"Lai lịch của contrùng này cao vô cùng nhưng ta không tin lời nó. Chúng ta phải làm thế,thả nó ra, nhỡ may nó khôi phục thực lực sẽ diệt chúng ta. Đại nhân vậtcỡ này quyết không cho những kẻ từng "bắt" mình sống trên đời. Bằngkhông sau đó mà lộ ra có phải mất mặt không."

"Ngươi định thế nào?" Tử Kim thần long hỏi.

Thần Nam trầm tư hồi lâu: "Ta nghĩ có nên sai Thiên Quỷ đào trái tim màu lam cho vào Đỗ gia Huyền giới không."

"Thần dạy, ta đồng ý." Tiểu long tỏ ra rất kích động.

"Grào..."

Tử Kim thần long liền gào lên.

Ý tưởng này quá điên cuồng nhưng ba con thần thú chỉ sợ thiên hạ không loạn này lại hưng phấn kêu ầm lên.

Thần Nam quyết định đợi mọi sự yên lại rồi mới lệnh cho Thiên Quỷ đào trái tim.

Mấy tên lưu manh này quả nhiên điên cuồng.

Đây là bí mật cấm địa của Thần Vực.

Quamấy ngày, Thiên Quỷ lại xuất động, lão khô lâu tuy không hề muốn nhưngkhông dám phản kháng ý của Thần Nam. Mấy lần nó thử đều lãnh đủ, quảtim màu lam ẩn chứa sức mạnh kinh hồn, dù là thiên giai tu vi cũngkhông dám ngạnh tiếp.

Sau cùng, Thần Nam đưa ra kiến nghị, Thiên Quỷ thực hiện một việc làm vô cùng điên cuồng với Thần Vực.

Trongđêm, nó khiến mọi thần linh bảo vệ hôn mê, dùng ma vân che kín tất cảđoạn mở toang nội thiên địa, dựa vào thiên giai đại thần thông thu hoacốc rộng mười mấy dặm, để lại địa điểm gốc một vực sâu hoắm.

Ngày hôm sau, Thần Vực sôi lên.

Quá ư điên cuồng, bí cốc được bảo vệ bao nhiêu năm giờ bỗng nhiên tan biến.

ThầnNam không dừng tay, ngày nào hắn cũng cảm thấy bị tử vong uy hiếp từcây Tuyệt vọng ma đao trong Đỗ gia Huyền giới, mỗi lần nghĩ tới lạithấy cổ lạnh buốt.

Hôm nay có cơ hội xuất hiện, tất nhiên hắn phải lợi dụng.

Hắncùng Thiên Quỷ vào Đỗ gia Huyền giới, hạ lệnh cho nó bỏ hoa cốc ra, quỷvực ầm ầm hạ xuống, phát ra quang mang vạn trượng, che kín cây ma đaovới tuyệt vọng sát ý vô tận.

Phía dưới hoa cốc vang lên tiếng ma khiếu, dao động hùng hậu từ chú văn quanh thanh đao tựa hồ đang tranh đấu.

ThầnNam sẵn sàng trấn thủ trong Huyền giới, biết rằng chỉ mấy ngày nữatuyệt thế sát thần Hắc Khởi sẽ vượt giới, phải đợi cơ hội thả bạch ngọctrùng ra.



Giao diện cho điện thoại