Thịt vừa vào bụng nó liền cảm giác được có cỗ nước ấm chảy xuôi trong cơ thể, làm thân thể vô cùng suy yếu của nó khôi phục lại một ít nguyên khí.
Đúng lúc này trên bầu trời từng giọt mưa bùm bùm rơi xuống chẳng khác gì mưa đá. Bạn đang đọc chuyện tại doctruyen.me
- Ông trời chết tiệt!
Hứa Dương nhìn lên trời, thấy cơn mưa giáng xuống nhịn không được chửi ầm một câu.
Dưới cơn mưa to, mấy vạn người sống sót lập tức bị mưa xối ướt mem. Bọn họ sợ hãi nhìn lên Hứa Dương cùng những khẩu súng máy trải rộng khắp chung quanh, không dám có chút dị động.
- Làm sao bây giờ? Doanh trưởng!
Hứa Dương toàn thân ướt đẫm đi tới bên cạnh Quách Tuyền lớn tiếng quát.
- Lập tức tổ chức qua cầu!
Quách Tuyền nhìn thấy cơn mưa lớn như trút nước, cắn môi hung hăng nói.
Sắc mặt Hứa Dương thay đổi nói:
- Cái gì? Hiện tại qua cầu? Đám hỗn cầu kia không có đồ che mưa, sẽ bị ướt đẫm!
Trong mắt Quách Tuyền hiện lên vẻ thống khổ, sau đó chuyển thành vẻ kiên định vô tận truyền đạt mệnh lệnh:
- Chỉ còn hơn bảy giờ nữa thi đàn sẽ đến chỗ chúng ta! Hiện tại còn chưa tới vạn người qua cầu! Mặt sau còn có mười ba vạn! Mọi người nhất định phải qua ngay hiện tại! Đây là mệnh lệnh! Đi thi hành mệnh lệnh, hết thảy hậu quả do tôi gánh vác!
Mệnh lệnh này có thể nói là thập phần tàn khốc!
Hiện tại mưa lớn như trút nước, mấy vạn người không có đồ che mưa, thân thể họ vốn đã hết sức yếu ớt. Nếu mạnh mẽ vượt cầu, bị mưa lớn xối ướt, cho dù không chết tại chỗ chỉ sợ sẽ có không ít người bị cảm mạo phát sốt mà ngã bệnh.
Tuy trong tay Nhạc Trọng có cứu mạng thảo thật bảo bối, nhưng cứu mạng thảo lại không có tác dụng đối với việc trị liệu cảm mạo hay phát sốt như thế. SY thị cũng không có đủ bác sĩ cùng dược vật, có thể tưởng tượng tuyệt đối sẽ có không ít người chết trong trận mưa này.
Vẻ mặt Hứa Dương dữ tợn đáp:
- Dạ, doanh trưởng! Tôi đi thi hành mệnh lệnh! Hết thảy hậu quả tôi cùng ngài cùng nhau gánh vác!
Nói xong Hứa Dương liền ra ngoài truyền đạt mệnh lệnh, xua đuổi mấy vạn người sống sót dựa theo trật tự trẻ em, nữ nhân, nam nhân, người già bắt đầu vượt cầu.
Trẻ em là tương lai của nhân loại, nữ nhân lại có thể sinh con. Tuy rằng hiện thực thập phần tàn khốc, người già, đặc biệt là những người già không có bản lĩnh gì đặc thù bị ổn định tại vị trí qua cầu cuối cùng. Bọn họ được ổn định trong một ngôi nhà gần bên cầu Tư Giang, chỉ khi chủ lực toàn bộ vượt cầu mới có thể đến lượt bọn họ. Trừ phi họ là bác sĩ hoặc nhà khoa học là những nhân tài thập phần hữu dụng mới được ưu đãi đặc thù.
Trong cơn mưa bão, mấy vạn người bị xua đuổi đi lên cầu Tư Giang, đi qua bên kia cầu. Sau khi đi qua cầu Tư Giang họ còn phải đi thêm một cây số đường mới có thể đi vào khu nhà ở tạm thời nghỉ ngơi chỉnh đốn, chỉ có qua cầu mới xem như an toàn.
Mưa lạnh cuối thu càng thêm băng hàn, mưa to xối lên trên thân người có thể làm tinh thần lẫn thể xác họ biến thành vô cùng băng sương. Thịt thú biến dị nhị giai cũng không phải bảo bối vạn năng, ở trong mưa bão từng người sống sót thân thể suy yếu trực tiếp ngã xuống mặt đất băng sương, rốt cục không đứng dậy nổi.
Trong những người sống sót ngã xuống đất có trẻ em, nữ nhân, nam nhân, vô luận là ai té ngã dưới đất cũng không có ai đi dìu đỡ giúp họ một tay. Người phía sau không ngừng tuôn về phía trước, thúc đẩy người phía trước không ngừng đi tới.
Chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng cho dù thấy được một màn này cũng chỉ phải cứng rắn tâm địa xem thường hết thảy chuyện này. Bọn họ nhất định phải khống chế dân chúng nhanh chóng vượt cầu. Bởi vì một khi dân chúng còn đình lại trên cầu, những đồng chí của họ đang chiến đấu gian khổ nơi tiền tuyến đều không thể rút lui.
Dưới sự giám thị của đệ nhất doanh của Quách Tuyền, những người sống sót đều thành thật xếp thành hàng dựa theo trật tự qua cầu, nhưng dù tranh thủ thế nào tốc độ vẫn không thể nhanh hơn.
Cầu Tư Giang dài chừng năm trăm thước, mỗi giờ nhân số có thể đi qua cầu bất quá chỉ khoảng một vạn hơn hai ngàn người. Đây là tình huống cầu Tư Giang không bị tắt nghẽn, là tốc độ cao nhất.
Sau bảy giờ cầu Tư Giang chỉ thông qua được tám vạn người sống sót, đồng thời chí ít có bốn trăm người ngã xuống trên đường đi. Trận mưa to chẳng những làm thật nhiều người sức khỏe yếu ớt tử vong, đồng thời còn gây trở ngại hành động tập kết người sống sót của mấy người Thái Dịch Yên. Dù sao không người nào nguyện ý đang lúc trời mưa to đi ra ngoài đường.
Sau bảy giờ, ở tuyến đầu trận địa Nhạc Trọng đã nhìn thấy thi đàn như hải dương xông vào hướng SY thị.
Thi đàn khổng lồ vừa tuôn qua, thật nhiều hỏa lực dày đặc điên cuồng hướng thi đàn oanh tới.
Từng tảng lớn thi đàn dưới hỏa lực vô cùng hung mãnh oanh kích không ngừng ngã xuống. Nhưng rất nhanh thật nhiều tang thi phía sau liền bổ khuyết vào, đồng thời không ít tang thi từ dưới đất chậm rãi bò lên hướng SY thị đẩy mạnh tới.
Những cạm bẫy lưới sắt, dây thép hầm hố đều phát huy tác dụng thật lớn, thi đàn chỉ biết đi thẳng tới không ngừng bị vấp ngã trên mặt đất, tiếp theo phía sau lại có tang thi bị vấp ngã, cuối cùng bị tang thi phía sau đi lên giẫm thành thịt vụn.
Những cạm bẫy sừng hươu lẫn cự mã cổ đại cũng đem không ít tang thi bình thường giết chết hoặc ngăn cản. Nhưng những tang thi L2 có thân cao vượt qua 2m vừa xuất hiện, liền dùng quái lực của chúng cứng rắn phá hủy những cạm bẫy kia.
Tang thi dựa vào ưu thế số lượng cùng đặc tính hung hãn không sợ chết cứng rắn dùng thi thể của chúng hình thành một con đường đi thẳng tới trước.
Chiến thuật biển thây, đây là chiến thuật đơn giản nhất nhưng cũng kinh khủng nhất. Nhờ vào chính là số lượng tuyệt đối cùng đặc tính hung hãn không sợ chết. Cho dù bộ đội của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Trầm Hoành Dương liên hợp lại dựa vào công sự che chắn bắn tỉa nhưng vẫn cảm giác thập phần cố hết sức, vô luận họ giết được bao nhiêu tang thi nhưng phía sau vẫn có thật nhiều tang thi bổ sung trở lại, bọn họ không ngừng ném bỏ từng trận địa liên tục thối lui ra sau.
- Quách Tuyền, tình huống vượt cầu của người sống sót bên anh thế nào? Mau trả lời tôi!
Ở tiền tuyến đầu tiên nhất, Nhạc Trọng cầm súng tự động 05 thức vừa hướng thi đàn điên cuồng bắn phá vừa hướng bộ đàm lớn tiếng quát.
Đối mặt với mấy chục vạn tang thi, dù Nhạc Trọng là một gã tiến hóa giả song hệ tinh thần cùng cường độ nhưng vẫn không phát huy được bao nhiêu tác dụng. Bản thân hắn ở tận trước nhất chỉ là vì dựa vào lực lượng của chính mình giảm nhẹ áp lực cho tiền tuyến.
Quách Tuyền nhanh chóng hồi đáp:
- Đã vượt qua cầu được chín vạn một ngàn người!
Nhạc Trọng lập tức giận dữ, vừa dùng súng bắn chết hơn mười con tang thi vừa hướng bộ đàm quân dụng rống lớn:
- Anh làm sao vậy? Vì sao cho tới bây giờ mới qua được bao nhiêu đó người!
Tám mươi vạn tang thi giống như thủy triều không ngừng phát động từng đợt công kích, chiến sĩ của hắn đã không ngừng bỏ rơi từng trận địa thối lui!