Trinh sát binh rất nhanh hồi đáp:
- Với tốc độ tiến tới của chúng nó trước mắt, dự tính trong vòng mười hai giờ sẽ gặp đạo phòng tuyến thứ nhất của quân ta!
Nhạc Trọng nhìn viên chiến sĩ đôi mắt đỏ ngầu nói:
- Anh đi xuống nghỉ ngơi một chút đi!
- Dạ, đoàn trưởng!
Viên chiến sĩ đưa tay chào hắn theo nghi thức quân đội, sau đó lập tức lui xuống.
- Mười hai giờ sao? Thật quá khẩn bách!
Nhạc Trọng cau mày, trong lòng tràn ngập lo âu.
Số lượng tang thi di chuyển từ SSY huyện vượt qua hơn tám mươi vạn. Thi đàn khổng lồ kia lấy sức chiến đấu hiện tại của SSY thị không cách nào ngăn cản được. Tuy rằng Nhạc Trọng thu lấy tàn binh của các đội ngũ quân đội cùng lực lượng cảnh sát, đặc cảnh lẫn võ cảnh, số lượng lên tới một ngàn ba trăm người, nhưng chi đội ngũ đó cũng không phải nói có thể lập tức sử dụng. Bốn doanh chiến sĩ của hắn đã cùng tang thi đối chiến suốt một ngày, sau đó lại trốn chết, cuối cùng còn cùng nhân loại đánh một trận, đã mỏi mệt tới cực điểm. Hơn nữa vũ khí hạng nặng của quân đội SSY thị đã tiêu hao trong cuộc chiến thi triều hầu như không còn, không có vũ khí hạng nặng lại không có công sự, nếu muốn ngăn cản thi triều thật sự không thể làm được.
SSY thị đã nằm trong trạng thái nhất định phải từ bỏ, nhưng bên trong SSY thị có tới mười bốn vạn dân cư, mười bốn vạn người nếu muốn di chuyển ra ngoài đó là vấn đề thật lớn.
Đầu tiên muốn đem mười bốn vạn nhân khẩu tổ chức chỉnh đốn đã là chuyện thập phần khó khăn. Cơ cấu chính phủ trước kia bởi vì Nhạc Trọng thủ tiêu Bành Minh Đức nên hiện tại đã lâm vào trong tê liệt. Thật nhiều quan chức thoát khỏi cương vị, người lưu lại thì lòng bàng hoàng không biết tương lai sẽ như thế nào, hiệu suất hành chính cực thấp, nếu muốn tổ chức mười bốn vạn nhân khẩu thật không biết phải hao tổn bao nhiêu thời gian.
Nhạc Trọng gọi một gã sĩ quan truyền tin ra lệnh:
- Đi tìm Thái Dịch Yên, Trịnh Bội Bội, Lục Trầm Quang, Lưu Ngọc Kiều, Vân Cường, Trầm Hoành Dương đến đây cho tôi. Trong vòng hai mươi phút tôi cần gặp họ tại nơi này, nói cho họ biết trong vòng hai mươi phút nữa còn không đến, sau này không cần đến nữa!
Tên sĩ quan truyền tin gật đầu nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhạc Trọng gọi Trần Thạch Đầu đến trực tiếp hỏi:
- Trần Thạch Đầu, hiện tại chú lập tức mang theo đệ bát doanh đi ra ngoài tổ chức người sống sót, đem người sống sót tại đường Tân Dương, Trung Sơn, Bắc Kinh, Tây Giang toàn bộ chỉnh đốn, dựa theo trật tự vượt qua cầu Tư Giang di chuyển về huyện Trữ Quang. Chú cần bao nhiêu thời gian?
Trần Thạch Đầu trầm tư một thoáng, nhìn Nhạc Trọng vẻ mặt kiên định nói:
- Sáu giờ! Xin ngài cho tôi sáu giờ! Tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
Nhạc Trọng có chút nóng nảy lớn tiếng quát:
- Bốn giờ! Tôi chỉ cho chú bốn giờ! Sau bốn giờ chú nhất định phải dẫn người toàn bộ vượt qua cầu Tư Giang! Sau khi qua cầu mỗi người đi lĩnh một hộp thịt nhị giai, vừa đi vừa ăn! Nếu không hoàn thành nhiệm vụ chức doanh trưởng của chú cũng không cần làm!
Nhạc Trọng chỉ có mười hai giờ có thể hành động, mười hai giờ muốn đem mười bốn vạn người trong SSY thị tổ chức lại thập phần khó khăn. Càng đừng nói muốn tổ chức mười bốn vạn người vượt qua cầu Tư Giang cũng không quá lớn kia.
Ngoại trừ mười bốn vạn người còn có mấy vạn tấn lương thực, đủ loại thực phẩm phụ, máy móc quý giá, đủ loại vật tư sản xuất sinh hoạt đều nhất định cần vận chuyển, những thứ này tuyệt đối cần vận chuyển khỏi SSY thị.
Mỗi phút mỗi giây đều thập phần trân quý, nếu không thể đúng lúc đưa mười bốn vạn người kia vượt qua cầu Tư Giang, Nhạc Trọng nhất định phải cho chiến sĩ quý giá của mình đi đoạn hậu bắn giết tang thi, tranh thủ thời gian cho đại bộ đội vượt sông. Nhưng sẽ phải trả giá tính mạng của chiến sĩ trân quý của hắn liều chết cùng thi đàn. Áp lực cực lớn đặt trên người hắn, làm hắn buồn bực không chịu nổi, tính tình cũng biến thành có chút nóng nảy.
Hắn cũng là người, tuy rằng nhờ vào cố gắng đã lấy được cường hóa không nhỏ nhưng suốt hai ngày liên tục chiến đấu tại tuyến đầu, lại không có bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi, bị áp lực quá lớn tự nhiên tính tình sẽ biến thành thất thường.
Trần Thạch Đầu nhướng mày trực tiếp hỏi:
- Nếu người sống sót không phối hợp thì sao?
Ở trên thế giới này có rất nhiều loại người, hơn nữa ở thời gian nguy cấp lòng người luôn dao động, khó tránh sẽ xuất hiện một ít ngoài ý muốn.
Nhạc Trọng lạnh băng nói:
- Tôi trao quyền cho chú vận dụng hết thảy thủ đoạn bảo đảm nhiệm vụ chắc chắn hoàn thành. Tôi chỉ cần kết quả, mặc kệ quá trình!
Trong lòng Trần Thạch Đầu lạnh buốt, nghiêm túc lớn tiếng đáp:
- Dạ! Tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
Trần Thạch Đầu đưa ra hứa hẹn liền chạy nhanh ra khỏi phòng. Bốn giờ đối với hắn mà nói cũng gấp gáp phi thường.
Không đầy hai mươi phút, Thái Dịch Yên, Trịnh Bội Bội, Lục Trầm Quang, Lưu Ngọc Kiều, Vân Cường, Trầm Hoành Dương đều đã xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng.
Hiện tại Nhạc Trọng chính là chưởng khống giả của SSY thị, chỉ một mệnh lệnh là có thể làm cho bọn họ cùng gia tộc của họ tan thành mây khói, đại nhân vật như vậy bọn họ thật sự không dám chọc giận hắn.
Nhạc Trọng nhìn năm người Thái Dịch Yên trầm giọng nói:
- Năm người các vị lập tức quay về tổ chức người sống sót tập kết tới gần cầu Tư Giang đợi mệnh lệnh! Tập kết được càng nhiều người sống sót thì phần thưởng sau này tôi cấp cho các vị cũng sẽ càng nhiều!
Thái gia, Trịnh gia, Lục gia, Lưu Vân Kiều cùng Vân Cường đều có thế lực không nhỏ bên trong SSY thị. Nhạc Trọng vì muốn nhanh chóng tập kết người sống sót, hiện tại nhất định cần sử dụng những địa đầu xà như bọn họ. Nơi này dù sao cũng không phải căn cứ địa của hắn như ở huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên.
Thái Dịch Yên thập phần mẫn tuệ từ trong lời nói của Nhạc Trọng nghe ra được hương vị không tầm thường, liền hỏi:
- Nhạc đại ca, phát sinh chuyện gì sao?
Năm người còn lại nghe câu hỏi của Thái Dịch Yên đều đưa mắt nhìn Nhạc Trọng, họ cũng nhận ra sự tình có chút không tầm thường. Nhạc Trọng rõ ràng chưa từng có vẻ nôn nóng như vậy, ngữ khí của hắn tràn ngập nỗi lo lắng. Text được lấy tại doctruyen.me
Vẻ mặt Nhạc Trọng nặng nề chậm rãi nói:
- Mười một giờ sau thi đàn SSY huyện sẽ đi tới SY thị. Nói cách khác SY thị chỉ còn lại được mười một giờ thời gian!
Nghe được lời nói của Nhạc Trọng, sắc mặt sáu người bị hắn triệu tới đều đại biến. Bọn họ cũng không hề nghĩ tới tình huống tệ hại tới mức độ này.
Quân đội chiến bại, nhân loại nội chiến lẫn nhau, dưới tình huống như vậy thi đàn khổng lồ quả thật là tới lui vô địch, SY thị cơ hồ không có một tia lực lượng chống cự.
Trịnh Bội Bội biết rõ Nhạc Trọng sẽ không nói dối trong loại chuyện này nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu:
- Chuyện này có thật không, Nhạc Trọng?
- Thật sự!
Nhạc Trọng nhìn Trầm Hoành Dương, người này đang bị hắn giam lỏng, liền khai ra điều kiện:
- Trầm sư trưởng, thật xin lỗi đã giam lỏng ngài. Nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ, hiện tại tôi cần sự giúp đỡ của ngài!