Thần Ma Hệ Thống

Chương 212: Nhân tung (1)




Bốn gã thôn dân còn lại nhìn chằm chằm vào Hắc Tử, tay cầm cá vây tới, nếu hắn dám phản kháng thì bọn họ sẽ xông lên giết chết Hắc Tử sau đó cho làm mồi.

Sắc mặt Hắc Tử tái đi, biết rõ nếu mình không đáp ứng sẽ bị giết chết, hắn chỉ có thể vẻ mặt đau khổ cắn răng nói ra.

- Bí thư chi bộ, tôi đi làm mồi. Vợ và con của tôi trong thôn xin ngài chiếu cố.

Lão bí thư chi bộ trầm giọng nói:

- Anh yên tâm, chỉ cần tôi có ăn thì bọn họ sẽ không chịu đói.

- Bí thư chi bộ!! Có người!! Chỗ đó có người tới!

Đột nhiên lúc này một gã thôn dân lúc này vọt tới trước mặt bí thư chi bộ, chỉ vào một hướng và nói với bí thư chi bộ.

Lão bí thư chi bộ nhìn qua phương hướng mà tên thôn dân chỉ lại, chỉ thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người đang đi dọc bờ sông tới rãnh mương nhỏ này.

- Hắn còn thật không sợ chết!

Nhìn thấy Nhạc Trọng đi dọc theo con sông tới nơi này, trong nội tâm tất cả mọi người đều sinh ra ý niệm này trong đầu.

Sáu tên nam nhân sống sót nằm xuống mặt đất, lẳng lặng nhìn qua Nhạc Trọng, ai cũng không có lên tiếng nhắc nhở hắn.

Nếu như con biến dị thú kia ăn no bụng, như vậy đợi lát nữa người làm con mồi sẽ sống sót.

Nhạc Trọng đi tới gần rãnh mương này, đột nhiên báo động trong nội tâm tăng mạnh, hắn giống như tên rời cung vọt ra phía sau.

Bạch cốt cũng làm động tác giống như Nhạc Trọng.

Cơ hồ là sau một khắc, một dòng nước trong sông phóng lên trời, một biến dị thú thân dài hai mươi mét phóng lên trời, nó giống như giao long mở cái miệng như chậu máu căn về phía Nhạc Trọng bên này.

Nhạc Trọng nhìn qua con rắn nước biến dị này, một tay cầm ám ma đao, và nhanh nhẹn gấp bảy lần bộc phát, thời điểm con rắn nước sắp cắn thì hắn lại lóe lên bên phải, né qua cái táp của con rắn nước biến dị.

Sau một khắc Nhạc Trọng cầm ám ma đao trong tay như thiểm điện chém thẳng vào đầu của con rắn nước, ám ma đao hung hăng chém vào chỗ bảy tấc của con rắn nước, thoáng cái chỗ bảy tấc của con rắn nước có máu tươi bắn ra xối xả.

Con rắn nước biến dị ăn một đao của Nhạc Trọng thì máu rắn chảy ra khắp nơi, giãu dụa trong lúc trước.

Bạch cốt lúc này cũng kéo thân thể của con rắn nước từ trong nuios ra ngoài.

Nhạc Trọng thì rút đao chém lên đầu của con rắn nước, sau đó từ bên trong tìm kiếm huyết tinh trong đầu con rắn.

- Thật là lợi hại!

Nhìn thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt dễ dàng tiêu diệt con rắn nước, những người sống sót kia hít một hơi khí lạnh. Bọn họ biết rõ con rắn nước kia đáng sợ như thế nào, ngay cả lân giáp của con rắn nước cũng không đâm thủng, bọn họ đành phải dùng người làm mồi mới có thể bắt cá được

Mà Mã Chính Minh nhìn qua ám ma đao của Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra dị sắc.

Nhạc Trọng nhìn qua hướng của sáu người sống sót, lạnh lùng nói

- Xem đủ sao? Xem đủ thì đi ra đây cho tôi!

Sáu người sống sót nghe lời của Nhạc Trọng thì ánh mắt lập tức nhìn qua người lão bí thư.

Lão bí thư chi bộ do dự một hồi, trầm giọng nói:

- Đi qua!

Sau tận thế thì nhân loại cũng là tồn tại đáng sợ. Nhưng mà lão bí thư chi bộ nhìn thấy Nhạc Trọng thân thủ khủng bố như thế, hiển nhiên không phải là người phát sầu vì thức ăn. Hắn lúc này mới dám dẫn người đi qua.

Những người sống sót này vừa đi tới trước người của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng liền hỏi bọn họ ngay:

- Các người là người nào? Nơi này là đâu?

- Vị tiểu huynh đệ này...

Tên lão bí thư chi bộ nhìn Nhạc Trọng và nói ra lời lẽ tổ chức, đưa lai lịch của bọn họ nói rõ với Nhạc Trọng.

Tên lão bí thư chi bộ tên là Mã Chính Minh, là bí thư của Nha Thôn. Tên gọi là Hắc Tử vốn tên là Lưu Nhị Hắc. Những người sống sót khác tên là Thái Văn, Lưu Khánh, Trương Nhĩ, Hà Quang.

Nha Thôn chính là một trong rất nhiều nông thôn của thành phố SY, trong thôn chủ yếu sống bằng đánh cá, đi săn, làm ruộng mà sống. Thế giới biến dị thì thôn dân Nha Thôn bởi vì trường kỳ lao động chân tay, sức chiến đấu không kém, đem những người biến thành tang thi giết chết.

Có một nửa thôn dân sống sót. Nhưng mà một tháng kế tiếp thức ăn của thôn dân cũng cạn. Bọn họ không thể không đi ra ngoài săn bắt. Bạn đang đọc chuyện tại doctruyen.me

Nhưng mà trong núi có biến dị thú mạnh mẽ qua lại, thôn dân lên núi đi săn tổn thất thảm trọng. Bọn họ chỉ có thể đủ đi đánh cá. Mà con rắn nước biến dị không phải dễ chọc. Nhưng mà chỉ có đường này bọn họ mới sống sót được.

Nhạc Trọng hỏi:

- Các ngươi biết rõ chung quanh đây có căn cứ lớn của nhân loại hay không?

Trước mắt Nhạc Trọng rất muốn tìm nhất chính là radio dò tìm người của mình, như vậy hắn có thể tìm được cách liên hệ với huyện Thanh Nguyên bên kia.

Mã Chính Minh lắc lắc đầu nói:

- Không biết! Thôn trước mặt thôn chúng tôi đã không qua được, người ở nơi đó đã biến thành tang thi, chúng tôi không thể ra ngoài. Cũng không biết bên ngoài có căn cứ hay không.

Mã Chính Minh cũng xem phim Sinh Hóa Nguy Cơ rồi, cũng biết tang thi là thứ gì.

Mã Chính Minh nhìn qua Nhạc Trọng, cẩn thận từng li từng tí hỏi

- Nhạc Trọng huynh đệ, có thể cho chúng tôi đánh cá hay không?

Nhạc Trọng sau khi giết chết con rắn nước biến dị ở đây xong. Con sông này lúc trước là lãnh địa của nó, bây giờ nó chết thì không có gì uy hiếp cả. Có thể liên tục không ngừng sản xuất tôm cá tươi, Mã Chính Minh thấy uy thế của Nhạc Trọng thì không tự giác hỏi thăm Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng phất phất tay nói.

- Đi thôi!

Mã Chính Minh đại hỉ, mang theo mấy người đi tới cái rãnh mương nhỏ này.

Qua mấy lưới thì mấy người từ trong rãnh này bắt được gần mười cân cá.

Thế giới sau khi biến dị và không có nhân loại lạm sát, tăng thêm virus ảnh hưởng nên tài nguyên cá khôi phục thật nhanh. Tài nguyên cá trong khe nhỏ này vô cùng phong phú.

Mã Chính Minh nhìn qua Nhạc Trọng nhiệt tình mời nói.

- Nhạc Trọng huynh đệ, lúc này nhờ ngài chém giết con rắn nước biến dị, chúng ta mới có thể thu hoạch phong phú như vậy. Xin ngài cho thôn chúng tôi được hãnh diện, chúng tôi sẽ tận tình địa chủ.

- Tốt!

Nhạc Trọng cũng cần người dẫn đường đi tới thôn trấn tiếp theo, hơn nữa hắn đi một ngày cũng có chút mỏi mệt, vì vậy đáp ứng Mã Chính Minh mời.

Nha Thôn ba mặt là núi, có hơn một trăm mẫu ruộng nhỏ. Trong thôn có chừng hai mươi mấy tòa nhà ngói, đây là những gian nhà ngói của những năm năm mươi.

Bên ngoài thôn có một đám nữ nhân và tiểu hài tử đang trong ruộng tìm rau dại, những đứa bé kia kia bắt được con ve, con giun các loại cũng sẽ ăn luôn.