Edit: Đậu
Hình Minh vẫn chưa bắn, anh nhấc eo cô lên, đặt cô nằm xuống giường, rồi cắm vào từ phía sau, toàn thân Chu Tuệ mềm oặt như bông gòn, eo cũng không nhấc lên nổi, cả khuôn mặt chôn xuống ga trải giường, cơ thể run lẩy bẩy, trong miệng chỉ phát ra tiếng rên rỉ nức nở.
Hình Minh ngồi trên đùi trái của cô, xương háng dán khít vào bờ mông cô, hướng lên trên mà đâm, nhào nắn ngực sữa bằng một tay, Chu Tuệ nằm nghiêng người quay đầu nhìn anh, người đàn ông cúi đầu hôn xuống, trên người anh ướt đẫm mồ hôi, khí lạnh cũng không làm giảm đi nhiệt độ nóng bỏng trong cơ thể của anh.
Gậy thịt thô to giã vào miệng huyệt mềm mại ướt át, càng lúc càng mạnh, càng lúc càng sâu.
Khoái cảm dâng trào, tiếng rên rỉ của Chu Tuệ đều bị anh nuốt hết vào bụng, anh buông cô ra, bàn tay nóng hổi giữ lấy xương hông, dùng hông của mình mạnh mẽ va vào mông cô, âm thanh rõ rệt quanh quẩn trong căn phòng không dứt, Chu Tuệ cảm giác bản thân mình giống như sắp bị làm chết đến nơi, bấu lấy ga trải giường nhét vào miệng.
Có lẽ Hình Minh sắp bắn tinh, mấy phút chạy nước rút cuối cùng, đầu óc của Chu Tuệ như thiếu oxy, cô cắn chặt ga trải giường không ngừng la hét, động tác phía sau mạnh mẽ đến như thế, gần như muốn đâm cả túi trứng vào trong cơ thể cô, chiếc giường run run tựa như muốn rã ra, mu bàn chân cô co quắp, toàn thân run lẩy bẩy, hoa huyệt co rút kẹp chặt Hình Minh khiến anh rên khẽ một tiếng, anh nhanh chóng rút ra ngoài, bắn lên mông cô.
Lần này anh thật sự quá lâu, trên mặt Chu Tuệ không phải mồ hôi thì chính là nước mắt, khi anh kéo cô vào lòng hôn, cổ họng cô như sắp câm đến nơi: “Anh không thể…nhanh một chút sao.”
“Thời gian vẫn còn sớm, có thể làm lâu một chút.” Anh thở dốc hôn lên môi cô.
Chu Tuệ: “…….”
Hai người hôn nhau ở trên giường, sau đó anh bế Chu Tuệ lên đi vào phòng tắm, giúp cô búi tóc lên, xả nước rửa sạch vết mồ hôi và dính nhớp trên cơ thể, Chu Tuệ treo trên người anh buồn ngủ đến mức mắt mở không lên.
“Buồn ngủ rồi à?” Hình Minh ôm eo cô, lấy khăn bông lau cơ thể cho cô.
“Dạ.” Cô cọ cọ vào cằm anh, “Buồn ngủ.”
Vốn dĩ Hình Minh còn định đứng trước bồn rửa đối diện với gương làm thêm một lần, nhưng thấy cô buồn ngủ, anh đành ôm cô về lại phòng, đổi ga giường xong xuôi, Chu Tuệ tự động chui vào lòng anh, hai tay ôm chặt eo anh.
Anh ôm bờ lưng trơn mịn của cô, tay còn lại nhào nắn mông cô.
“Bà xã?” Anh nhẹ giọng gọi cô.