Thần Đạo Đan Tôn

Chương 936: Cắn một cái




Lăng Hàn nhe răng, một chưởng này đánh cho hắn có chút đau.

Phải biết hắn là có Thần Thiết chi khu a!

Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị có thể đánh đau hắn, có phải trung cực vị có thể đánh hắn thương nặng, đại cực vị có thể giết chết hắn hay không?

- Đại khái chính là như vậy.

Tiểu Tháp gật đầu, rất không chịu trách nhiệm nói.

Lăng Hàn thở dài, cái gọi là thể phách của hắn có thể cao hơn cảnh giới một đoạn, ở Thần Cảnh hiển nhiên sẽ thêm một hạn chế, không phải là thăng đại cảnh giới, mà chỉ là tiểu cảnh giới.

Bây giờ thể phách của hắn hẳn là tương đương với Thần Thiết Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị, này ở Thần giới xưng là Thần Thiết cấp một, lấy loại này suy tính, cực hạn là Thần Thiết cấp hai mươi.

- Không chết?

Thủy Nhạn Ngọc lộ ra vẻ kinh ngạc, một kích kia nàng ôm tức giận xấu hổ xuất thủ, tuyệt đối là toàn lực ứng phó, nhưng cư nhiên không thể đập chết một Phá Hư Cảnh, quả thực không thể tưởng tượng.

- Hanh, vốn tưởng rằng ngươi là thiên tài võ đạo, không nghĩ tới lại là tiểu nhân đê tiện vô sỉ!

Nàng lần thứ hai nhào ra, xách chưởng oanh về phía Lăng Hàn.

Thình thịch!

Không huyền niệm chút nào, Lăng Hàn bị phách bay lần thứ hai, cả người đụng vào trong sơn thể, tạp thành một hình chữ đại. Hoàn hảo, này là Thần giới, không gian kiên cố không gì sánh được, đổi thành ở Tiểu Thế Giới mà nói, dưới một kích này sơn thể khẳng định hoàn toàn đổ nát, mà Lăng Hàn cũng không biết bay đến chân trời góc biển nào.

Lệ Vi Vi, ngươi chờ!

Lăng Hàn lảo đảo, từ trong lỗ thủng đi ra.

Thể phách của hắn thực đáng sợ, bị một cường giả Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị oanh hai lần, nhưng đánh rắm cũng không có.

- Thủy sư tỷ, ngươi nghe ta giải…

Oành!

Thủy Nhạn Ngọc hiển nhiên thẹn quá thành giận, tuy không có lộ sạch, nhưng có thể nói bị Lăng Hàn nhìn hết sạch, bảo nàng làm sao có thể không giận? Nàng phát điên, một bước dài vọt tới, oành oành oành, nhắm ngực của Lăng Hàn liên kích.

Lăng Hàn chỉ vừa ra lỗ thủng, lập tức bị đánh trở lại, hơn nữa còn đang không ngừng rơi sâu vào.

Coi như núi đá của Thần giới lại kiên cố, cũng không chịu nổi một vị cường giả Sơn Hà Cảnh tàn phá. Càng mấu chốt chính là, thể phách của Lăng Hàn có thể so với Thần thiết cấp một, bằng không đánh như thế khẳng định là Lăng Hàn bị đập nát, mà ngọn núi đánh rắm cũng không có.

Nếu như ngọn núi có linh, nhất định sẽ nhổ nước bọt: Con mẹ nó? Ta đây là trêu chọc ai a?

Thủy Nhạn Ngọc sử dụng hết lực lượng của Sơn Hà Cảnh, ở dưới nàng oanh kích, Lăng Hàn căn bản không có sức chống đỡ, núi đá không ngừng hãm sâu, hắn cũng không ngừng rơi vào, mạnh mẽ mở ra một hang núi.

Việc này kẻ cầm đầu tự nhiên là Lệ Vi Vi, đến lúc này Lăng Hàn nào còn có thể không hiểu, ngày hôm nay hẳn là ngày nữ sinh tiến vào, về phần tại sao hắn có thể lấy được lệnh bài thông hành?

Rất đơn giản, Lệ Vi Vi đi ăn trộm một khối, mượn một khối là được, lấy thân phận của nàng muốn làm được điểm ấy tuyệt đối không khó.

Nhưng Thủy sư tỷ, ngươi chí ít cũng nghe giải thích của ta có được hay không? Ta cũng là người bị hại, tuy rằng ta xác thực nhìn thấy rất nhiều đồ vật không nên xem, nhưng ngươi không nói hai lời liền diệt khẩu, đây cũng không tốt a.

Thủy Nhạn Ngọc càng đánh càng khiếp sợ, tại sao con sắc lang này da dày như vậy? Đây thực sự là một Phá Hư Cảnh sao?

Tuy nàng chỉ là Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ, nhưng nàng là thiên tài Nhị Tinh, sức chiến đấu có thể so với tiểu cực vị hậu kỳ, bị nàng oanh như thế, đừng nói tiểu cực vị hậu kỳ, dù tiểu cực vị đỉnh cao cũng tuyệt đối không đỡ nổi!

Nhưng Lăng Hàn vác được, ngoại trừ vẻ mặt bất đắc dĩ và uất ức, thì quả thực tốt đến không thể tốt hơn.

Nàng thật phát điên, bị người xem trống trơn, mình lại không có biện pháp nào?

- Thiên Dực Thần Kiếm!

Nàng khẽ quát một tiếng, mình là tức đến ngất đi, thậm chí ngay cả Thần khí cũng quên sử dụng.

Vù, trong mi tâm của nàng bay ra một tia sáng, trong nháy mắt hóa thành ba thước thanh phong, bị nàng cầm ở trong tay, đâm tới Lăng Hàn.

Lăng Hàn cảm giác được lạnh lẽo âm trầm, lông tơ cả người dựng thẳng lên.

Thanh kiếm này có thể xúc phạm tới hắn, thậm chí năng lực giết chết hắn!

Chí ít là Thần Thiết cấp hai chế tạo.

Lăng Hàn miễn cưỡng tránh qua, xoạt, thanh phong lệch trái tim của hắn, nhưng vẫn đâm vào trong cơ thể, thần văn phát sáng, lập tức tạo thành phá hoại.

Cái này vẫn không có đâm trúng yếu hại, bằng không hắn tuyệt đối mất mạng.

Lần này, Lăng Hàn cũng phát hỏa.

Ta nhìn ngươi là sự thực, nhưng ngươi tốt xấu gì cũng mặc quần áo, nghiêm ngặt mà nói cũng không có tổn thất gì! Hơn nữa, coi như ta phạm vào tội chết, cũng phải cho ta một cơ hội giải thích chứ?

Thủy Nhạn Ngọc thấy một kiếm có hiệu quả, lập tức rút kiếm về, nhắm Lăng Hàn đâm tới.

Lăng Hàn không nghĩ nhiều, cúi đầu, đánh tới lồng ngực đối phương.

Nếu như đổi thành ở địa phương trống trải, Thủy Nhạn Ngọc tự nhiên không sợ, tùy ý một chưởng liền có thể đánh bay Lăng Hàn, lại đuổi tới đâm "sắc lang" này thấu tim.

Nhưng nơi này bị mạnh mẽ đánh ra thành sơn động, vô cùng hẹp, ngay cả quay thân thể cũng có chút khó khăn, nào có không gian đọ sức gì? Hơn nữa, đừng xem tu vi của Thủy Nhạn Ngọc cao hơn, nhưng nàng trải qua chiến đấu chân chính lại bao nhiêu lần?

Lăng Hàn cúi đầu tấn công, động tác tuy đơn giản, nhưng vào lúc này đây là ứng biến tốt nhất. Mà ở chỗ này hầu như không có thời gian suy nghĩ, trong nháy mắt làm ra phản ứng, kỳ thực là kinh nghiệm chiến đấu trước sau hai đời của hắn.

Thủy Nhạn Ngọc đâm ra một kiếm cũng là phản ứng bản năng, không nghĩ tới Lăng Hàn trực tiếp va vào trong ngực mình, địa phương nhỏ bé như thế nàng có thể trốn đi đâu?

Oành!

Lần này, đến phiên nàng bị Lăng Hàn va vững vàng.

Cả người nàng bị đẩy về phía sau vài thước, cũng còn tốt, nàng đúng lúc mở ra Nguyên lực phòng ngự, bằng không dưới va chạm này lấy thể phách của nàng nhất định sẽ chịu khổ, chí ít ngọc thể ma sát với núi đá, nhất định sẽ tổn thương.

Nhưng đây cũng không phải trọng điểm, làm cho nàng sởn cả tóc gáy chính là, hiện tại Lăng Hàn lại nhào vào trong ngực của nàng, hơn nữa mặt vùi rất sâu a.

Điều này làm cho nàng suýt chút nữa ngất đi.

Chết, sắc, lang!

Đừng nhìn dung mạo của nàng quyến rũ ngàn vạn, phong tình mê người, nhưng đó là ông trời cho, cùng tính cách của nàng không có chút quan hệ.

Nàng cắn răng, miễn cưỡng thu kiếm, nhắm Lăng Hàn đâm tới.

Chiêu kiếm này rất nhanh, nếu đâm trúng, không chỉ Lăng Hàn bị đâm thủng, ngay cả nàng cũng khó thoát một kiếp.

Đây là một mặt cương cường của nàng.

---------------