Thần Đạo Đan Tôn

Chương 900: Tiến vào Thần giới!




Lăng Hàn cuối cùng vận chuyển quốc thế, tăng sức chiến đấu lên tới cực hạn.

Hai mươi lăm tinh!

Đùng, hắn tay không tóm lấy Đao Mang, nắm chặt, đùng, Đao Mang phá nát, dù cho phía trên có thần văn cũng vô dụng.

Phải biết Lăng Hàn vận dụng Phúc Địa Ấn, cái này đồng dạng là Thần giới chi thuật, ý chí võ đạo lộ liễu, đủ có thể đối kháng thần văn.

Phía dưới một mảnh tĩnh lặng, sau đó mới bùng nổ ra tiếng hoan hô bài sơn đảo hải.

- Bệ hạ vạn tuế!

- Bệ hạ uy vũ!

- Bệ hạ khí phách!

Tất cả mọi người điên cuồng kêu lên, hiện tại chỉ có kêu to như vậy mới có thể phát tiết ngột ngạt trong lòng bọn họ.

Ra sức! Hả giận!

Lăng Hàn tiếp tục khai thiên, Sơn Hà Phủ đập xuống, trời xanh xé ra, cuối cùng liên thông với Thần giới!

Hô!

Linh khí Thần giới tràn vào, bàng bạc như biển.

- Mẹ kiếp, bản tọa muốn đột phá!

Hách Liên Thiên Vân kinh ngạc thốt lên, hắn là hậu duệ Chân Long, huyết mạch quá mạnh mẽ, không giống những người khác, không có công pháp đối ứng là không thể đột phá Thần Cảnh.

Hắn không giống, chỉ cần có hoàn cảnh của Thần giới, hắn đột phá dễ như uống nước.

Nhưng hắn vội vã áp chế, hắn vẫn không có đánh bóng Phá Hư Cảnh đến mức tận cùng, còn không muốn đột phá nhanh như thế.

Đổi lại trước khi không có nhận thức Lăng Hàn, hắn tự nhiên cảm thấy sức chiến đấu Phá Hư hai mươi tinh đã là cực hạn, không đột phá còn làm gì? Nhưng sau khi nhận thức tên biến thái Lăng Hàn này, hắn cũng có xu thế dựa vào biến thái, quyết định xung kích lực lượng Phá Hư hai mươi tinh, sau đó sẽ cân nhắc đột phá.

Ngược lại hắn còn trẻ, không phải sao?

Hơn nữa, lúc này đột phá chắc sẽ bị Hằng Thiên Đại Lục bài xích, trên đỉnh đầu lại có Tỏa Thiên Đại Trận, bài xích đi ra ngoài chính là muốn chết, hắn tự nhiên không làm.

Từ Thần giới tiến vào cũng không chỉ linh khí nồng nặc, còn có quy tắc hoàn chỉnh, làm cho tất cả mọi người đều giống như bắt được món đồ gì. Có mấy người trực tiếp ngồi khoanh chân, thu được thời cơ đột phá.

Trời mở ra, nhưng vẫn chưa hoàn toàn thành công.

Bởi vì hiện tại lỗ hổng quá nhỏ, không cách nào để cho toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục xuyên qua. Có điều, bị Thần giới dẫn dắt, Hằng Thiên Đại Lục cũng đang chen về Thần giới, thật giống như một sản phụ, trong ngoài ra lực, muốn sinh trẻ con ra.

Một đầu khác, lão giả kia biến sắc, còn tiếp tục như vậy, cho dù Lăng Hàn không ra tay, Hằng Thiên Đại Lục cũng có khả năng bị Thần giới hút qua.

Hắn vội rời đi, chỉ một lát sau, lại xuất hiện một bà lão tử y, trên đầu nàng lơ lửng bốn vòng Nhật Nguyệt, nhưng bất đồng chính là, bốn vòng Nhật Nguyệt của nàng đều to nhỏ giống nhau.

Đây mới thực sự là Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn, tu đến đỉnh cao, không đột phá Tinh Thần Cảnh là không thể tăng lên nữa.

Bà lão tử y lạnh lùng nhìn Lăng Hàn, oanh, sau lưng của nàng lộ ra hai Phượng Dực dài vạn trượng, sau đó tay phải thò ra, có liệt diễm vô tận thiêu đốt, dù cho cách xa nhau hai giới cũng làm cho người bay lên hàn ý vô tận.

Ngọn lửa này có thể thiêu sạch tất cả!

Xèo, trong nháy mắt, có một viên hỏa đạn đánh tới.

Rất đơn giản, không có Kiếm Mang Đao Mang dài ngàn trượng, chỉ có một viên hỏa đạn to bằng nắm tay. Nhưng uy lực của viên hỏa đạn này, lại vượt qua Đao Mang lúc trước gấp mười lần!

Quả nhiên, coi như cùng một cảnh giới nhỏ, tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh cao chênh lệch cũng lớn vô cùng, chẳng trách có thể vượt qua một tiểu cảnh giới nhỏ chiến đấu liền được gọi là thiên tài.

Đây là người mạnh nhất của Thần giới Ngũ Tông, như vậy chỉ cần chặn đòn đánh này coi như là chân chính thành công, có thể không sợ gì nữa?

Lăng Hàn ra tay, toàn lực ứng phó, đánh về viên hỏa đạn kia.

Ầm!

Nhưng vô dụng, sức chiến đấu Phá Hư hai mươi lăm tinh cũng không chặn được đòn đánh này, cả người bị ngọn lửa nuốt hết.

- Bệ hạ!

Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên, chẳng lẽ lại muốn thất bại, ở thời khắc như vậy sao? Phải biết trời đã mở ra, chỉ cần kiên trì một hồi, toàn bộ đại lục sẽ có thể phi thăng Thần giới.

Một đầu khác, bà lão kia cười gằn, Chân Hoàng Thần hỏa của nàng đáng sợ đến mức nào, dù Thần linh cùng cấp cũng không dám đón đỡ, huống chi là một Phá Hư Cảnh. Nhưng trong nháy mắt sau đó, nụ cười trên mặt nàng đã biến thành kinh ngạc.

Cái này, làm sao có khả năng!

Chỉ thấy, Lăng Hàn từ trong ngọn lửa đi ra, tuy cả người còn đang thiêu đốt, nhưng tinh khí thần cực kỳ dồi dào, khí huyết xông thẳng bầu trời.

Hắn vung phủ, tiếp tục khai thiên!

- Bệ hạ!

Vạn dân đều hô, không ai không kích động đến tê cả da đầu.

Đây thực sự là sơn cùng thủy tận tưởng không đường, hi vọng lại đột nhiên bay ra. Vốn tưởng rằng hết thảy đều chấm dứt ở đây, không nghĩ tới Lăng Hàn lại cho bọn hắn một niềm vui bất ngờ.

Trải qua chiến dịch này, trong lòng tất cả mọi người đều mai phục niềm tin Lăng Hàn vô địch, bất luận tình thế ác liệt cỡ nào, Vương của bọn họ đều có biện pháp giải quyết.

Dân tâm quy nhất, quốc thế đại thịnh!

Trên bầu trời Hoàng Đô, Hắc Tháp Đồ Đằng toả ra kim quang, vang lên thanh âm ong ong, quang mang chiếu toàn bộ cương vực.

Quốc thế hưng thịnh.

Bà lão tử y mặt đầy âm trầm, lần thứ hai triển khai công kích, từng viên từng viên hỏa đạn kéo tới, nhìn kỹ, trên hỏa đạn đều có thần văn hình dạng Phượng Hoàng, uy lực cực kỳ đáng sợ.

Lăng Hàn biết thực lực của mình không đủ để đối kháng, nên mặc kệ, chỉ vung vẩy Sơn Hà Phủ chém trời, dựa cả vào thể phách ngạnh kháng.

Đây mới là lá bài tẩy chân chính của hắn!

Thể phách cấp bậc Thần thiết, ngươi đến thiêu đi.

Nếu như ở Thần giới, Lăng Hàn đương nhiên không dám tùy hứng như thế, nhưng hiện tại còn cách hai giới hắn có gì sợ? Nếu như công kích của đối phương có thể phát huy hoàn toàn tác dụng, vậy nói rõ khai thiên đã thành công, có đúng hay không?

- Mở!

- Mở!

- Mở!

Lăng Hàn mỗi vung một búa, ngàn tỉ quốc dân cũng theo hô một tiếng, bọn họ không thể chia sẻ áp lực cho Lăng Hàn, như vậy chỉ có dùng phương thức này đến giúp Lăng Hàn.

Đừng nói người bình thường như vậy, ngay cả Thất Vương, Hách Liên Thiên Vân cũng bị bầu không khí cảm hoá, đồng thời thét lên.

- Mở! Mở! Mở!

Lăng Hàn cũng điên cuồng, hỏa đạn của bà lão có chút đáng sợ, ngay cả thể phách của hắn cũng có dấu hiệu thiêu dung, bởi vậy tuyệt không thể để cho nó thiêu đốt tiếp, phải mau chóng khai thiên, bằng không hắn thật có thể bị nung chảy.

Bà lão kia cũng gấp, khai thiên chỉ kém một đường, không kịp ngăn cản nữa Hằng Thiên Đại Lục sẽ thành con vịt đun sôi chạy mất. nàng cũng không tiếc đánh đổi mà ra tay, đánh ra hỏa đạn vô cùng vô tận, hóa thành hỏa vũ từ Thần giới rơi xuống.