Càng đi về phía trước, chỉ thấy vùng thế giới này càng lớn, nhưng hai bên bờ sông không có gì thay đổi, chỉ là dòng sông kia biến rộng, không ngừng rộng thêm, từ khoảng mười trượng đến hiện tại trăm trượng, hơn nữa còn có xu thế không ngừng biến rộng.
Trong lòng Lăng Hàn hơi động nói:
- Nếu này là do Á Long biến thành, như vậy Huyết Hà này... lẽ nào là mạch máu của nó sao?
Hách Liên Tầm Tuyết gật đầu:
- Trước chúng ta ở mạch phụ, vì lẽ đó hơi nhỏ, nhưng càng tiếp cận chủ mạch, dĩ nhiên sẽ càng to.
Lăng Hàn đáng tiếc nói:
- Vậy này chính là máu rồng? Đáng tiếc, bị sức mạnh không tên ăn mòn, không cách nào luyện hóa.
- Ta nghe phụ vương nói, nơi này tình cờ có một hai nơi có thuần huyết không bị ô nhiễm, nếu như chúng ta may mắn, vẫn có thể thu được.
Hai mắt của Hách Liên Tầm Tuyết phát sáng nói.
Đối với nàng, loại người nắm giữ huyết mạch Long tộc mà nói, có thể luyện hóa máu của Á Long, dù cho chỉ vài giọt cũng có rất nhiều chỗ tốt.
Lăng Hàn gật đầu, Quỷ Long Quật tồn tại ở Bắc Hải không biết bao nhiêu năm, tuy cách năm trăm năm mới mở ra một lần, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, Hách Liên tộc tự nhiên cũng tích lũy đủ tư liệu.
Bọn họ lại đi một lúc, chỉ thấy Tiên Vu Thải ngừng ở phía trước, thật giống như đang chờ bọn hắn.
Thấy bọn họ đến gần, Tiên Vu Thải vô cùng kiêu ngạo nói:
- Ta không có chờ các ngươi, chỉ là đi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút.
Lăng Hàn không để ý tới, trực tiếp sượt qua người, để Tiên Vu Thải tàn nhẫn giơ giơ kiếm, nếu không phải thực lực kém quá nhiều, nàng thật muốn đuổi tới chém đầu của Lăng Hàn. Nàng tức giận theo sát ở phía sau ba người, tuy nàng rất kiêu ngạo, nhưng cũng biết nơi này hung hiểm, theo ba người Lăng Hàn có thể gia tăng an toàn rất nhiều.
Rầm!
Phía trước đột nhiên lật lên bọt nước to lớn, mơ hồ có thể nhìn thấy một vật đỏ như máu lóe lên rồi biến mất, nhưng thấy không rõ lắm này là cái gì.
Lăng Hàn phát động Chân Thị Chi Nhãn, bắt lấy một cái bóng thật dài ở dưới đáy nước, cảm giác như rắn, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt liền biến khỏi tầm mắt của hắn, không để Lăng Hàn nhìn cẩn thận.
Có điều Lăng Hàn cũng không có lấy ánh mắt đuổi theo, mà nhìn chằm chằm đáy sông nói:
- Long Huyết Thảo dài ra sao?
- Toàn thân đỏ như máu, bình thường mọc ba lá cây, hoa văn trên lá cây hình Long. Niên đại càng cao, số lượng lá cây càng nhiều, hoa văn Long hình cũng càng rõ ràng.
Hách Liên Tầm Tuyết sững sờ, nhưng vẫn hồi đáp.
Vẻ mặt của Lăng Hàn càng thêm quái lạ:
- Long Huyết Thảo đều sinh trưởng ở bên bờ sao?
- Đúng vậy!
Hách Liên Tầm Tuyết gật đầu.
Ở phía sau, Tiên Vu Thải nghe rõ ràng, không khỏi lộ ra vẻ mặt xem thường, đầu của Nhân tộc này có vấn đề sao, chuyện đơn giản như vậy còn muốn tìm căn nguyên mà hỏi.
Lăng Hàn chỉ vào lòng sông nói:
- Nơi đó ta nhìn thấy một cây Long Huyết Thảo, giống như ngươi nói, mọc ra ba lá cây, trên phiến lá còn có hoa văn.
- Cái gì!
Hách Liên Tầm Tuyết kinh ngạc thốt lên.
- Sao có thể có chuyện đó, Long Huyết Thảo đều sinh trưởng ở trên bờ!
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, cười nói:
- Các ngươi chỉ tìm Long Huyết Thảo ở trên bờ, là bởi vì các ngươi chưa từng tiến vào đáy sông tìm qua.
Hách Liên Tầm Tuyết nghĩ nghĩ cũng đúng, Huyết Hà có tính ăn mòn kinh người, dù bọn họ nắm giữ huyết mạch Chân Long, tu ra thể phách mạnh mẽ cũng không đỡ nổi, không quá lâu da dẻ sẽ thối nát, thời gian lại lâu thì ngay cả xương cũng hủ hóa.
Mọi người tự nhiên xem Huyết Hà là vùng cấm, hơn nữa giữa sông còn có quái vật đáng sợ, vậy thì càng không dám xuống.
Tiên Vu Thải tiếp tục bĩu môi, ấn tượng đầu tiên của nàng với Lăng Hàn quá tệ, theo bản năng thấy mỗi câu hắn nói đều là gạt người, trong sông mọc Long Huyết Thảo, ngươi lừa ai đó?
Huyết Hà này cách trở tầm mắt, đóng kín thần thức, ngươi sao nhìn thấy, hừ!
- Chờ ở đây.
Lăng Hàn muốn lặn xuống.
- Cẩn thận!
Hách Liên Tầm Tuyết vội vàng nói, tuy Huyết Hà này ăn mòn không nhanh, nhưng hiệu quả rất ngoan cố, căn bản không phải nguyên lực có thể chống đỡ. Hơn nữa Hải tộc đều biết, Huyết Hà càng rộng, lực ăn mòn càng mạnh, phát tác sẽ càng nhanh, hơn nữa quái vật ẩn núp ở trong nước cũng càng đáng sợ.
Lăng Hàn gật đầu, sau đó thả người nhảy một cái, đã tiến vào trong Huyết Hà.
Tiên Vu Thải không khỏi kinh ngạc, Nhân tộc này khẳng định là choáng váng, miệng thổi không tính, lại còn nhảy vào trong sông, đây là đang tìm chết sao? Nàng hừ một tiếng nói:
- Chỉ sợ đi vào không ra được!
Hách Liên Tầm Tuyết giận dữ, lãnh đạm nói:
- Tiên Vu Thải, một đường lại đây ta đều không hé răng, cũng không phải ta sợ ngươi, mà là cho Tiên Vu Vương tộc mặt mũi. Nhưng ngươi hết lần này đến lần khác cố tình gây sự, cho rằng ta không dám ra tay với ngươi sao?
Tiên Vu Thải không khỏi bị khí thế của nàng khiếp sợ, lúc này mới phản ứng được, đối phương là minh châu xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Bắc Hải Vương tộc, huyết mạch cực kỳ tinh khiết, là tồn tại óng ánh hơn nàng.
Nhưng trong lòng nàng tự nhiên cũng có ngạo khí, không phục nói:
- Ta nói sai sao? Kia là Huyết Hà, chảy hủ bại chi huyết của Á Long đại nhân, đại diện cho tử vong, héo tàn, đừng nói hắn chỉ là Hoá Thần Cảnh nho nhỏ, ngay cả Phá Hư Cảnh đại năng đến cũng không thể ngang hàng!
- Đó là người khác!
Hách Liên Tầm Tuyết lạnh lùng nói.
Tiên Vu Thải ngơ ngác, ý của đối phương là Lăng Hàn có thể làm được sự tình ngay cả Phá Hư Cảnh cũng không thể làm được? Đây là tự tin từ đâu tới? Hừ, nữ nhân này thật khờ, bị một xú nam nhân mê đến thần hồn điên đảo, ngay cả đạo lý đơn giản nhất cũng không thấy được.
Ầm!
Đúng lúc này, chỉ thấy Huyết Hà sinh ba, một đoàn bọt nước to lớn phóng lên trời, tiếp theo liền nhìn thấy Lăng Hàn đạp sóng mà động, trong tay cầm Tích Sinh Kiếm, hàn quang như rực cháy, nhắm phía dưới chém xuống.
Rầm, một trường ảnh màu máu cũng lao ra mặt nước, mới nhìn đó là một con đại xà, dài khoảng ba trượng, nhưng nhìn kỹ, lại có thể phát hiện sinh vật này không có mắt mũi và tai, chỉ có một cái miệng hình tròn mở rộng, lộ ra một vòng răng dài nhọn.
- Huyết Nhuyễn Trùng!
Hách Liên Tầm Tuyết và Tiên Vu Thải đều kinh ngạc thốt lên.
Tuy trước đó các nàng chưa tiến vào Quỷ Long Quật, nhưng không biết xem qua bao nhiêu tư liệu ở nơi này, bởi vì các nàng có ít nhất một cơ hội tiến vào nơi này, đương nhiên phải hảo hảo hiểu rõ tình huống.
Huyết Nhuyễn Trùng chính là Á Long chết rồi, ở trong máu của hắn đản sinh ra sinh mệnh đặc thù, theo Á Long mà sinh, nhưng không thể rời bỏ Á Long, cả đời bị giới hạn ở trong thân thể Á Long.
---------------