- Lần sau tái chiến a.
Lăng Hàn cười nhạt, Cổ Minh chủ động thối lui, tự nhiên là không chắc thắng, bằng không hắn sẽ thả xuống Văn Nhân Thiên Thiên và Chư Toàn Nhi sao?
Có điều, vừa nãy hai người đối đầu đều là man lực thuần túy, nếu thêm nguyên lực và võ kỹ, tình thế sẽ xuất hiện biến hóa.Lăng Hàn cười tự tin, mặc kệ là so nguyên lực hay so thể lực, hắn đều vô địch cùng cảnh giới!
Sức chiến đấu toàn mở, hắn nắm giữ ba môn thần thông cần sợ ai?- Lăng huynh thực sự là kỳ tài ngút trời, có thể sánh ngang đệ tử xuất sắc nhất của năm đại tông môn, Thiên Thiên khâm phục!
Văn Nhân Thiên Thiên cười nói, đôi mắt đẹp sáng quắc, không phải nàng có ý nghĩ đặc thù gì với Lăng Hàn, mà thuần túy chỉ muốn kết giao với một thiên tài mà thôi.
Bằng không, Cổ Minh theo đuổi nàng như vậy, chỉ cần nàng hơi lấy nhan sắc liền có thể thu hoạch được một giúp đỡ.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Đi thôi, chúng ta cũng nên đi vào.- A phi, các ngươi thật không có lương tâm, lại bỏ rơi thỏ gia!
Một bóng trắng lướt qua, chỉ thấy con thỏ từ đằng xa bay vọt lại, trong miệng ngậm một “cây cải củ”, cũng không biết nó làm sao còn có thể nói trôi chảy như vậy.
Liên quan tới sự tình con thỏ biết nói chuyện, ở Bổ Thiên Học Viện đã không phải bí mật gì, trong học viện có mấy vị đại nhân vật đã nói sáng tỏ, không cho phép ai đánh chủ ý nó, để nó có vẻ rất thần bí.
Bởi vậy, tuy nó "làm nhiều việc ác", trộm không biết bao nhiêu linh dược, nhưng vẫn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, không ai tìm nó tính sổ.Cái này tự nhiên là năm đại tông môn nhận ra thân phận của nó, đây là tồn tại ở trong "thanh toán" cũng có thể miễn, ăn trộm chút linh dược lại coi là gì?
Lăng Hàn cười nói:
- Không phải thấy ngươi ở trong học viện như cá gặp nước, mới không gọi ngươi sao.
- Phi, những tiểu tử kia đều chạy, nước cũng không còn, thỏ gia làm sao như cá gặp nước?
Con thỏ rất bất mãn.
- Được rồi, phía dưới chính là một di tích cổ, nói không chắc có linh dược, vừa vặn mũi chó của ngươi rất linh.
Lăng Hàn nói.- Phi, ngươi mới là mũi chó, cả nhà ngươi đều là mũi chó, a…
Con thỏ đắc ý vênh váo, lại bị Hổ Nữu cắn mông một cái, đau đến nó nhảy lên, trực tiếp lọt vào trong hố sâu.
- Đau chết thỏ gia a!
Tiếng kêu thảm thiết của nó từ trong hố sâu truyền ra, nhưng một chữ xa hơn một chữ, hiển nhiên tốc độ rơi xuống nhanh kinh người.Lăng Hàn kéo tay của Chư Toàn Nhi nhảy vào trong hố.
Xèo xèo xèo… những người khác cũng thả người nhảy xuống, Văn Nhân Thiên Thiên khẽ thở dài, nàng cũng chiêu mộ được không ít người, nhưng thời khắc mấu chốt thấy nhân tâm, căn bản không có ai sóng vai nghênh địch với nàng, nàng cũng lười đi gọi những người kia trở về.
Nàng cũng nhảy xuống dưới theo.
Lăng Hàn ôm Chư Toàn Nhi, mỹ nhân tuyệt sắc này như bạch tuộc, ôm hắn thật chặt, trên mặt tràn đầy vẻ mê ly, hưởng thụ khí tức nam tử của hắn.
Dáng dấp kia thật rất mê người.
Suýt chút nữa Lăng Hàn nhịn không được, muốn mang Chư Toàn Nhi vào Hắc tháp, đẩy ngã vưu vật mê người này. Hắn mạnh mẽ nhịn xuống, sau khi bay xuống dưới một khoảng cách, hắn giống như tiến vào một khu vực lầy lội, tốc độ chậm lại, sau đó tốc độ lại bắt đầu gia tăng, cùng lúc đó, trước mắt cũng sáng choang lên.
Bọn họ lại tiến vào một vùng trời mới, phía dưới là bình nguyên, có bãi cỏ xanh tươi, có đại thụ che trời, xa xa còn có dãy núi chập trùng.Phốc phốc phốc… người phía sau cũng dồn dập xuất hiện, phía trước là Hổ Nữu còn cắn đuôi con thỏ, mà con thỏ thì vừa lao nhanh, vừa oa oa kêu thảm thiết.
- Cái di tích cổ này... Lại là một không gian đặc thù!
Tất cả mọi người nói, nếu không, không gian nơi này có thể rất lớn, nhưng hoàn cảnh tuyệt đối không thể như vậy.Từ nơi này nhìn tới trước, có thể nhìn thấy đám mây bay bay, còn có mặt trời treo lơ lửng, nhưng chỉ cần cảm ứng một chút liền biết này không phải mặt trời chân chính, mà là một viên hỏa cầu bất diệt, chỉ là cách nơi này quá xa xôi, bởi vậy mới nhìn như một mặt trời.
- Rất bạo tay a!
Lăng Hàn thở dài, không phải hắn chưa tiến vào không gian đặc thù, tỷ như Ma Thiên Bí Cảnh, Thập Nhị Thiên bí cảnh, đều là thế giới do đại năng mạnh mẽ tách ra, luyện hóa thành một tiểu thế giới, nhưng ở bên trong tiểu thế giới còn có thể nhìn thấy Thái Dương, đây là lần đầu.
- Chẳng trách Tử Nguyệt hoàng triều và năm đại tông môn đều lâm thời ngừng chiến, muốn tiến vào nơi này trước.
Chư Toàn Nhi gật đầu, nàng lưu luyến rời vòng tay của Lăng Hàn, ánh mắt quyến rũ như tơ, để Lăng Hàn nuốt nước miếng, có kích động muốn ăn nàng.
- Hiện tại nên đi đâu đây?
Lý Tư Tiên hỏi.Lăng Hàn chỉ vào Thái Dương giả nói:
- Theo Thái Dương đi a.
- Ừm!
Tất cả mọi người gật đầu, nếu không có phương hướng sáng tỏ, không bằng đi theo tiêu chí rõ ràng nhất, dù sao đây cũng không phải Thái Dương chân chính, sẽ không lớn thái quá.
Con thỏ và Hổ Nữu cũng đuổi tới, con thỏ vẫn đang sờ mông, đã lâu không bị cắn, để nó có chút vênh váo đắc ý, hiện tại lấy được đầy đủ nhắc nhở a.
- Nơi này thật lớn.
Bọn họ ép sát mặt đất phi hành, tốc độ đã nhanh đến mức kinh người, nhưng đi thật lâu, nơi này vẫn là bãi cỏ xanh tươi, thỉnh thoảng có từng ngọn núi xuất hiện.
Ầm!
Phía trước đột nhiên có tiếng đánh nhau truyền tới, nhưng cấp tốc liền biến mất.Đây là con đường bọn hắn cần trải qua, đám người Lăng Hàn cũng không thay đổi phương hướng, chỉ nghe động tĩnh là không biết thực lực của hai bên chiến đấu đến cùng ra sao, chỉ như vậy liền muốn đi đường vòng thì quá cẩn thận rồi.
Bọn họ đi tới địa phương phát sinh chiến đấu, trên mặt đất có từng hố sâu, hiển nhiên chiến đấu lúc trước không dài, nhưng phi thường kịch liệt.Lăng Hàn tiện tay đánh một quyền, trên đất lập tức hiện ra một cái hố.
Mọi người thất sắc, bởi vì cái hố Lăng Hàn đánh ra còn lâu mới lớn bằng cái hố trước.Tuy Lăng Hàn chỉ tiện tay đánh một cái, nhưng bởi vậy cũng có thể thấy được song phương chiến đấu đều là nhân vật rất mạnh.
- Ở trước chúng ta, nên là Cổ Minh a.Lăng Hàn suy đoán.- Người này tự phụ, nhưng không có ham chiến, hiển nhiên đối thủ cực mạnh, rất có khả năng còn trên hắn.
- Hiện tại, kẻ địch mà Cổ Minh tao ngộ hẳn đang truy đuổi hắn.
Văn Nhân Thiên Thiên cũng theo dòng suy nghĩ này nói.
- Nếu như Cổ Minh có thể thoát thân, vậy sẽ đến phiên chúng ta tao ngộ cường địch này!
Lý Phong Vũ run run, ngay cả Cổ Minh thấy cũng chạy, vậy hắn tự nhiên càng không có tư cách đối kháng.
- Mẹ kiếp, ngươi cái miệng quạ đen này!
Con thỏ xùy xùy, phía trước đang có một con giun cực kỳ khổng lồ đang nhanh chóng bơi trở về.
Cái giun này dài gần trăm trượng, khá giống rết, cả người do từng đoạn tạo thành, mỗi một đốt đều sinh một đôi chân, cả người một nửa màu đen, một nửa màu trắng, bởi vậy nếu nhìn từ hai phía, sẽ có kết quả rất tương phản.
Nắm giữ thân thể dài như thế, độ cao của nó tự nhiên cũng không thấp, cả thân thể cao gần năm trượng, tuy cái này còn xa mới có thể so với chiều dài của nó.Con giun này không có mắt mũi tai, toàn bộ đầu là một cái miệng rộng hình tròn, vừa há mở, thì toàn bộ đầu đều nứt ra, hiển hiện từng vòng răng nhọn.
---------------