Thần Đạo Đan Tôn

Chương 669: Mười mắt!




Chân Phượng!

Trong truyền thuyết, Chân Phượng đặt ngang hàng với Chân Long, mà Chân Long chính là Thần thú mạnh nhất, như Lăng Hàn tu Cửu Long Bá Thể thuật, tại sao phải lấy Cửu Long làm tiêu chuẩn lực lượng, vì Chân Long lực là mạnh nhất.

Thần thú, được trời ân sủng, căn bản không cần tu luyện, thành niên liền nắm giữ thực lực đáng sợ, Chân Long Chi lực càng có thể đập Thương Khung, phá Tinh Vũ, bởi vậy trở thành tiêu chuẩn cân nhắc sức mạnh ở Thần giới.

Đương nhiên, võ giả tu luyện, vẫn có thể vượt qua Chân Long Chi Lực, nếu không sẽ không có chuyện Cửu Long Chi Lực rồi.

Nhưng ở nơi này, lực lượng của Chân Long Chân Phượng tuyệt đối là cực hạn trong cực hạn, nếu Thanh Phượng Thần Hậu thật có thể nắm giữ hoàn toàn lực lượng của Chân Phượng, như vậy chỉ cần nàng tùy tiện đập một cái, con Thi Vương kia sẽ thành bộ xương rải rác.

Ngũ đại tông môn đều truyền thừa từ Thần giới, như Tử Tuyết Tiên chính là hậu duệ của một đại tộc ở Thần giới, vô cùng mạnh mẽ, bởi vậy Thanh Phượng Thần Hậu cũng có khả năng là hậu duệ của Thần giới, nên nắm giữ một tia huyết mạch Chân Phượng hoàn toàn không kỳ quái.

Cửu Nhãn Thi Vương lộ ra vẻ kiêng dè, đây đối với Thi Binh không sợ chết, không biết đau mà nói là chuyện khó mà tin nổi.

Này là bởi vì đẳng cấp của Cửu Nhãn Thi Vương quá cao, còn diễn hóa ra ý thức, mới sẽ biết cân nhắc thế cuộc.

Có điều, trong cơ thể Thi Binh chung quy đều là bạo ngược, nó đè xuống kiêng kỵ trong lòng, hét lớn một tiếng, leng keng leng keng, cả người mọc ra gai xương trắng toát, mỗi một thanh đều dài mười trượng, để nó như biến thành một con nhím.

Thi Vương giết tới Thanh Phượng Thần Hậu, trên mỗi một cây gai xương đều có mạch văn màu xám phát sáng, tỏa ra khí tức khiến người ta tuyệt vọng.

Lăng Hàn thất sắc nói:

- Không xong!

Hiện tại đám người Chư Toàn Nhi sợ nhất chính là nghe được Lăng Hàn nói không xong, mỗi lần hắn nói vậy, khẳng định sẽ có việc không lành phát sinh.

- Em rể, có thể đừng nói không xong hay không?

Lý Phong Vũ run rẩy nói.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Con Thi Vương này chỉ vừa thức tỉnh, trước đó chín mắt cùng mở, hiện tại sinh gai xương. Ta nghĩ, nó còn đang trong quá trình dung hợp những thi thể khác, mà chưa đạt đến trạng thái hoàn mỹ.

Tần Liên Nguyệt biến sắc nói:

- Ngươi là nói, chờ nó hoàn thành dung hợp, còn có thể trở nên... càng mạnh hơn!

- Tất nhiên.

Lăng Hàn thở dài.

Hí!

Hiện tại Thanh Phượng Thần Hậu cũng chỉ ngang tay với Cửu Nhãn Thi Vương, nếu như con Thi Vương này trở nên mạnh hơn, chẳng phải là ngay cả Thanh Phượng Thần Hậu cũng áp chế không được? Nhìn dáng dấp con Thi Vương kia, thật giống như có thể dung hợp tử thi, nếu như Thanh Phượng Thần Hậu bị giết, thi thể hấp thu vào, vậy nó lại mạnh đến mức nào?

Muốn phá cực hạn của Phá Hư Cảnh, bước vào Thần cấp sao.

Tất cả mọi người tay chân phát lạnh, nếu thật như vậy, toàn bộ đại lục sẽ không còn tịnh thổ, đều bị con Thi Vương kia giết sạch sành sanh, nuốt chửng huyết nhục, dung hợp hài cốt, tiến hóa ra một Thi Binh mạnh nhất trong lịch sử.

Lăng Hàn thầm nghĩ, chuyện này có quan hệ tới Thiên Thi Tông hay không?

Nơi này hẳn là một thượng cổ chiến trường, cao thủ của Thần giới ngũ tông giáng lâm, cùng người phản kháng tiến hành quyết chiến ở đây, kết quả cuối cùng tự nhiên là chôn xuống võ đạo thịnh thế của vạn năm trước.

Thiên Thi Tông cũng là Thần giới đại tông, tất nhiên có thủ đoạn tránh được kiếp nạn, vậy bọn họ có thể giở trò ở đây, làm cho thi thể nguyên bản phải hóa tro bụi chuyển biến thành Thi Binh.

Nhưng có ngũ đại tông môn tọa trấn, bọn họ không dám làm trắng trợn, chỉ có thể từ từ đi, kết quả làm ra một quái vật như thế?

Lăng Hàn không thể khẳng định, nhưng hắn có thể kết luận chuyện này có quan hệ tới Thiên Thi Tông.

Sau khi sinh ra gai xương, sức chiến đấu của Thi Vương tăng nhiều, mỗi gai xương tương đương với một thiên mâu, che kín mạch văn, có thể tạo thành uy hiếp to lớn cho Phá Hư Cảnh.

Thanh Phượng Thần Hậu cũng không dám tiêp xúc, thân hình không ngừng né tránh, dù sao thể phách của nàng không thể so với Thi Vương. Có điều, cũng không phải nàng một mực né tránh, vẫn lấy trường kiếm đánh trả, đánh ra Kiếm Mang kinh thế.

Hơn nữa, vĩ dực của nàng hoàn toàn là do hỏa diễm hóa thành, phất quét tầm đó cũng tạo thành quấy nhiễu cho Thi Vương, ngọn lửa kia tuyệt đối không phải phàm hỏa, lực phá hoại kinh người, quét đến trên người Thi Vương liền lưu lại vô số vết thương, thiêu sạch từng bộ hài cốt.

Trong thời gian ngắn, hai đại cường giả vẫn ở vào trạng thái thế lực ngang nhau.

Nhưng mà, chính như Lăng Hàn nói, kỳ thực con Thi Vương này tựa như hài tử vừa sinh ra, mới đầu chỉ có bản năng thuần túy, giết chóc là thiên tính của nó, chỉ theo bản năng mà động.

Nhưng chiến đấu kéo dài, nó hiểu được làm sao phải lợi dụng sức mạnh, mà bản thân thì như đang trưởng thành, trở nên càng ngày càng đáng sợ.

Loại biến hóa này hết sức rõ ràng.

Bởi vì, những hài cốt trên người nó đang dung hợp, cốt và cốt hợp lại với nhau, thật giống như này không phải xương cứng rắn, mà là bùn cát tạo thành. Ở trong quá trình dung hợp, thân thể của Thi Vương chậm rãi thu nhỏ lại, nhưng sức mạnh của nó lại không ngừng tăng cường.

Lăng Hàn run sợ nói:

- Trước đó, chỉ là hơn vạn Thi Binh cùng nhau ra chiêu, mà hiện tại là một ngàn, lại tới một trăm, cuối cùng chỉ có một.

Tất cả mọi người là người thông minh, lập tức hiểu được.

Số lượng giảm thiểu không phải chuyện tốt, ngược lại, đây là không tốt đến không thể tệ hơn rồi.

Một vạn người lại đồng lòng, đánh ra sức mạnh có thể bằng một vạn phần sức mạnh chồng chất sao? Khẳng định không được. Nhưng một ngàn người, sức mạnh của mỗi cá nhân tăng gấp mười, lại liên hợp ra tay, ngươi nói cái nào mạnh hơn?

Huống chi là trăm người, mười người, đến cuối cùng chỉ còn lại một người, sức mạnh tăng vạn lần, vậy hoàn toàn là lực lượng của vạn người, không mất một chút xíu.

Thi Vương đang phát triển như vậy.

Hiển nhiên Thanh Phượng Thần Hậu cũng nhìn ra, kiếm thế của nàng càng gấp, phốc phốc phốc… Kiếm Mang chém ở trên người Thi Vương, không ngừng quét xuống xương gãy, nhưng đối với Thi Binh mà nói, này hoàn toàn là chút lòng thành.

Hơn nữa, theo thân thể nhỏ đi, lực lượng của Thi Vương càng ngày càng mạnh, phòng ngự càng ngày càng cao, hơn nữa diện tích phòng thủ cũng đang thu nhỏ lại.

Cái này thật không phải một tin tức khiến người ta sung sướng.

Non nữa ngày sau, thân thể của Thi Vương đã thu nhỏ lại một nửa, chỉ cao năm mươi trượng, nhưng hào quang trong mắt lại cường thịnh gấp đôi, nhìn một chút liền khiến trái tim người ta khó chịu đến muốn nổ tung.

Đùng!

Động tác của Thi Vương cứng đờ, trên trán lại mọc ra một con mắt.

Mười mắt!

Chín mắt chính là Phá Hư tầng chín, như vậy mười mắt thì sao?

Kiên quyết không thể trở thành Thần cấp, nhưng sức chiến đấu chí ít lại tăng lên một tinh!

Sức chiến đấu của Phá Hư Cảnh vốn cực kỳ đáng sợ, muốn tăng lên một tinh khó như lên trời. Hiện tại Thi Vương tiến một bước dung hợp thân thể, cuối cùng thu được biến hóa về chất, khí thế cả người tăng vọt, oanh, toàn bộ Tỏa Quỷ Cốc đều đổ nát.

Thi Vương xuất kích, gai xương kinh thiên, ngôi sao sụp đổ, phảng phất như diệt thế.

Thanh Phượng Thần Hậu lộ ra vẻ thận trọng, đưa tay vẽ lên Thiên Phượng kiếm, nói:

- Mở!

Vù, mạch văn trên Thiên Phượng kiếm phát sáng, hơn nữa cường thịnh lên gấp mấy trăm lần, một con Phượng Hoàng to lớn từ trong thân kiếm bay ra, phảng phất như Thần linh giáng thế, tỏa ra thần uy vô tận.

Khí linh! Khí linh cấp mười!

---------------