Thần Đạo Đan Tôn

Chương 591: Con rối




Đại Thiết Đầu hừ một tiếng nói:

- Còn không cho chúng ta vào!

- Khà khà, Thiết đại ca chờ một chút.

Tiểu Chu lại đi về phía trước, rất nhanh thì có ánh sáng kỳ dị lấp lóe, thật giống như tiến vào một không gian sền sệt, mạnh mẽ ép ra ngoài.

- Thiết đại ca mời tới.

Bốn người nói.

Ba người Lăng Hàn lên thuyền nhỏ, bốn người vùng vẫy, lại chen vào.

- Ồ, sao nữ nhân này còn mang theo một cục gạch?

Bốn người nhìn thấy đồ vật trong tay Hách Liên Tầm Tuyết, không khỏi hiếu kỳ, nàng không phải muốn dùng đồ chơi này đi đập lão đại của bọn họ chứ.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Cô nàng này thiếu hụt cảm giác an toàn, viên gạch là dùng để phòng thân.

Bốn người cười khà khà nói:

- Theo đại ca của chúng ta, nhất định sẽ có cảm giác an toàn mười phần.

Lăng Hàn không để ý tới bọn họ, khoảng cách hơn một dặm đối với cao thủ mà nói không tính là gì, Hắc Mộc Đảo này không chỉ khắp nơi mọc ra quái thụ màu đen, ngay cả đất đai cũng màu đen, đạp lên cảm giác rất cứng rắn.

- Lão đại đâu?

Đại Thiết Đầu hỏi.

- Đại ca còn ở trong hang động.

Một tên tạp Binh thuận miệng nói.

- Hang động ở đâu?

Lăng Hàn chen lời nói.

Một tên tạp Binh nhìn Lăng Hàn, đánh giá một hồi nói:

- Thiết lão đại, tiểu đệ này của ngươi có chút không hiểu quy củ, đây là sự tình hắn nên hỏi sao?

Đùng, Đại Thiết Đầu bộc lộ bộ mặt hung ác, lập tức quất tên tạp Binh kia một tát, quát lên:

- Hỏi ngươi liền nói, sao nói nhảm nhiều như vậy!

Lần này làm bốn tạp Binh đều sợ hết hồn, sao trở mặt liền trở mặt vậy? Bọn họ hai mặt nhìn nhau, có người nói:

- Thiết lão đại, đại ca đã phân phó, thời điểm hắn tiến vào địa quật, tuyệt đối không cho phép người quấy rối, nếu ngươi đã đưa mỹ nữ tới, thì mời trở về đi!

- Ca, ngươi nói làm sao?

Đại Thiết Đầu nhìn Lăng Hàn hỏi.

Lăng Hàn cười nói.

- Giải quyết bọn họ đi.

- Vâng!

Đại Thiết Đầu lập tức ra tay, đùng đùng đùng đùng, bốn chưởng đập qua, bốn người kia lập tức biến thành bốn bộ thi thể.

Lăng Hàn đưa Hổ Nữu ra, nha đầu này cực kì quỷ linh tinh, không cần lo lắng nàng sẽ gặp phải sự tình nguy hiểm đến tính mạng, còn Chư Toàn Nhi vẫn là ở lại trong Hắc Tháp đi, mặc dù nàng là một thiên tài, nhưng còn lâu mới có thể so với Hổ Nữu.

- Dẫn đường.

Lăng Hàn đá Đại Thiết Đầu một cước, đối phương còn đang khiếp sợ vì Hổ Nữu đột nhiên xuất hiện, không gian linh khí có thể chứa đựng vật còn sống, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe, tự nhiên để hắn chấn kinh rồi.

Đại Thiết Đầu dẫn đường, ba người Lăng Hàn theo ở phía sau, Hách Liên Tầm Tuyết lạ lẫm nhìn bốn phía, một bên dùng tay trái kéo góc áo của Lăng Hàn, dáng dấp như cô dâu nhỏ.

Trên đảo tự nhiên còn có rất nhiều tạp Binh, nhưng Đại Thiết Đầu mở đường, hắn tốt xấu gì cũng là cường giả Sinh Hoa Cảnh, phát hiện một cái liền giết một cái, lòng dạ độc ác, ngược lại cũng không phụ thân phận thủy tặc.

Nhưng dần dần, tự nhiên không thể diệt khẩu hết, nhất thời, trên đảo có tiếng nổ lớn.

Oành! Oành! Oành!

Chỉ nghe nổ vang truyền đến, ba con quái vật to lớn xuất hiện.

Đây thực sự là quái vật, hình người, nhưng cao tới ba trượng, cả người đều toả ra ánh kim loại màu đen, là ba bộ người sắt.

- Con rối?

Lăng Hàn kinh ngạc, trước đó rất nhiều người đều cho rằng Thạch Linh là con rối, trên thực tế ba tên to xác trước mặt này mới thật sự là con rối. Trong lòng hắn hơi động, gọi Thạch Linh ra:

- Đánh bọn chúng!

Thạch Linh khua tay, sau đó đột nhiên xông ra ngoài, triển khai ác chiến với ba con người sắt.

Nhìn như nhân loại, nhưng song phương to lớn khác nhau, vậy thì chính là con rối, giống như Thi Binh, không có sự sống. Nhưng Thạch Linh hoàn toàn khác, nó là thiên địa kỳ thạch súc tích ra sinh mệnh, có thể không ngừng trưởng thành, tăng lên chính mình.

Hiện nay, Thạch Linh đã đạt đến Sinh Hoa Cảnh đỉnh cao, chỉ kém một bước liền đột phá Linh Anh. Có điều, nó không phải dựa vào lĩnh ngộ bản thân đến đột phá, mà là hấp thu sức mạnh của kỳ thạch hoàn thành bước nhảy mấu chốt này.

- Đi, tìm hang động, đừng ngừng.

Lăng Hàn nói với Đại Thiết Đầu.

- Vâng, vâng.

Đại Thiết Đầu nhìn thấy Thạch Linh đại phát thần uy, hoàn toàn áp chế ba người sắt, tâm thần không khỏi run run, dưới cái nhìn của hắn, ba con rối kia chính là tồn tại vô địch trong Sinh Hoa Cảnh, đao thương bất nhập, lợi khí khó thương, hơn nữa sức mạnh cuồn cuộn vô tận.

Nhưng bây giờ thì sao, lại bị con rối của Lăng Hàn đánh cho không sức hoàn thủ, sắp biến thành ba khối sắt rồi.

- Ca, mời đi theo ta.

Hắn càng ngày càng cung kính, thiên bình trong lòng đã hoàn toàn hướng về Lăng Hàn.

Bọn họ đi tới giữa sườn núi, chỉ thấy lòng núi bị đào ra một cửa hang lớn, hiển hiện một không gian đen thẫm, có cây đuốc soi sáng, mơ hồ có thể nhìn thấy một ít tình huống bên trong.

Oành oành oành oành… tiếng nổ lớn truyền đến, chỉ thấy Thạch Linh đã chạy vội tới, hiển nhiên là giết chết ba con rối kia rồi.

Lăng Hàn đi vào sơn động, phát động Chân Thị Chi Nhãn, dù trong hang núi tối tăm cũng không ảnh hưởng đến tầm mắt, hắn rõ ràng nhìn thấy không gian trong sơn động lớn kinh người, thật giống như một thị trấn nhỏ vậy, hơn nữa, đường viền ở rất nhiều nơi có vẻ quái lạ.

Trong lòng hắn hơi động nói:

- Ngân Long Thuyền mà Phùng Vĩ Kỳ đưa cho ngươi, có phải lấy ra ở đây không?

- Ồ, ngươi thực sự là thần, cái này cũng đoán được!

Đại Thiết Đầu kinh ngạc nói, lần này không phải nịnh hót, mà là thật khiếp sợ.

Cũng không phải Lăng Hàn đoán, mà hình thái huyệt động này rất quái lạ, nếu như để từng chiếc từng chiếc thuyền ở chỗ này, sẽ vừa vặn có thể bổ sung rảnh dài trên đất. Hóa ra, Phùng Vĩ Kỳ là phát hiện một di tích cổ đại, thu được bảo vật.

Đối phương còn ở chỗ này cả ngày, hiển nhiên là đang khai quật thứ càng quý giá.

Lăng Hàn sinh hứng thú, Ngân Long Thuyền đã rất trâu bò, Nguyên tinh pháo cũng có thể tạo thành uy hiếp với Sinh Hoa Cảnh, màn ánh sáng càng đạt đến cấp bậc Linh Anh Cảnh.

Nghĩ đến, Kim Long Thuyền khẳng định càng mạnh hơn, mà Phùng Vĩ Kỳ còn ở phía dưới đào móc, có phải là có phát hiện càng thêm kinh người không?

Lăng Hàn bước nhanh, đi về nơi sâu xa trong động, chỗ này khắp nơi lưu lại dấu vết đào móc, nên khai quật không ít đồ vật nha. Nghĩ đến, ba con rối kia cũng có thể là khai quật ở đây.

Sau khi đi mấy bước, Lăng Hàn đột nhiên có cảnh giác, lập tức đãng ra một chiêu kiếm, mà Hổ Nữu phản ứng cũng không chậm, trong tiếng rít gào, đã giết đi ra ngoài.

Oành oành!

Hai con quái vật khổng lồ màu bạc xuất hiện, đó là hai con rối, nhưng lần này không phải người sắt, mà là người bạc. Không cứng ngắc giống như người sắt, hai người bạc này rất giống nhân loại, thân thể co dãn kinh người.

Lăng Hàn xẹt qua một chiêu kiếm, Hổ Nữu oanh qua một quyền, thân thể con rối màu bạc lập tức hãm xuống, nhưng không có phá tan, mà như sóng nước lay động, liền hóa giải công kích của hai người.

Vẫn là Sinh Hoa Cảnh, nhưng từ sức phòng ngự mà nói, lại mạnh hơn người sắt một đoạn dài.

Cứng thì dễ gãy, hai con rối này hoàn mỹ giải quyết khuyết điểm kia.

---------------