Lăng Hàn tìm Ân Hồng, nói với nàng hắn không chỉ tham gia tỷ thí đan đạo, tỷ thí võ đạo cũng đạp một cước.
- Sớm đoán được, lão nương đã báo tên của ngươi lên.
Ân Hồng không khách khí nói.
- Ngươi cái này là tiên trảm hậu tấu, không nghĩ tới tính cách ham muốn hòa bình, chưa bao giờ đi đánh đánh giết giết của ta sao?
Lăng Hàn cười nói.
- A phi, loại người như ngươi vừa nhìn chính là phần tử hiếu chiến, đặc biệt gặp phải thiên tài cùng thế hệ, nằm mộng cũng muốn giẫm đối phương ở dưới chân, huống chi Hiên Viên Tử Quang còn đánh chủ ý vợ của ngươi!
Ân Hồng liếc xéo hắn một cái.
- Này, Hải Nữu thật không phải vợ của ta.
Lăng Hàn thở dài.
- Không phải vợ của ngươi, sao dính ngươi chặt như thế?
Ân Hồng đương nhiên không tin, còn dùng mị nhãn nhìn nữ nhân đang đứng ở phía sau Lăng Hàn, một tay cầm lấy góc áo của hắn, một tay khác thì nắm viên gạch.
Lăng Hàn lại thở dài, hiện tại Hách Liên Tầm Tuyết quá dính hắn, thậm chí còn dính hơn Hổ Nữu, chí ít Hổ Nữu còn có thể dùng đồ ăn lừa gạt, nhưng Hải Nữu này hiển nhiên không phải kẻ tham ăn.
- Ta hiểu! Ta hiểu! Tân nhân thẹn thùng thôi mà!
Ân Hồng một bộ hiểu rõ.
- Không quấy rầy chuyện tốt của các ngươi nữa, nhớ kỹ, giữa trưa ngày mai chính là tỷ thí đan đạo, ngươi đừng tiêu hao quá nhiều tinh lực, đến thời điểm đó ngay cả đan cũng luyện không ra.
- Nữ lưu manh!
Lăng Hàn vô lực nói.
Đối với đan đạo đế vương mà nói, tỷ thí đan đạo tự nhiên là một việc nhỏ, căn bản không cần để ở trong lòng, buổi tối ngày đó Lăng Hàn vẫn đặt tinh lực ở võ đạo, hắn muốn cốt văn bám vào trên Kiếm Khí tổ hợp.
Cốt văn của Lão Hung Mông thực rất tốt, có thể tăng lực sát thương lên một hai lần, lấy uy năng hai mươi ba đạo Kiếm Khí tổ hợp của Lăng Hàn hiện tại, nếu lạc ấn thêm cốt văn, vậy cho dù không sánh bằng Kiếm Mang, cũng sẽ không thua kém quá nhiều.
Nếu cốt văn này có thể bám vào, Lăng Hàn liền có lòng tin hạ Hiên Viên Tử Quang, mà không phải số lượng năm năm nữa.
- Còn có, nếu ta tổ hợp Kiếm Khí, có thể xưng là giả Mang, có thể thử thúc đẩy Vạn Pháp Quy Nhất hay không?
- Ở trên cơ sở của Huyền Diệu Tam Thiên, hợp ba ngàn kích làm một, công kích như vậy... Tin tưởng dù ta bước vào Linh Anh Cảnh, thể phách có thể so với trân kim cùng cấp, chỉ cần binh khí không quá kém, thì có thể chém phá!
- Đối đầu người của Thiên Kiếm Tông, xác thực phải cẩn thận một chút, thượng cổ tông môn này sừng sững không chỉ hai vạn năm, không biết có bao nhiêu Bảo khí, tin tưởng cấp chín cấp mười đều không phải số ít, nhắm ta phát động một chiêu Vạn Pháp Quy Nhất, vậy cũng không phải là đùa giỡn.
Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp thôi diễn Vạn Pháp Quy Nhất, chiêu này dùng Kiếm Khí phổ thông là căn bản thúc đẩy không được, nhưng tu ra Kiếm Mang, nguyên bản kiếm quyết tối nghĩa khó hiểu liền trở nên trôi chảy.
Có điều, Lăng Hàn hình thành chỉ là giả Mang, bởi vậy hắn thôi diễn vẫn rất chậm, trường kiếm quyển lên cao, Kiếm Khí rất không ổn định.
Hắn mệnh danh thanh kiếm mới là Tử Sát kiếm, bởi vì dùng Tử Kim Long Văn Thiết chế tạo, nhưng từ uy năng trước mắt mà nói, kỳ thực còn không bằng cốt kiếm, chỉ là sắc bén hơn một ít, cứng rắn hơn một ít.
Hết cách rồi, cốt kiếm là Linh khí cấp sáu hàng thật đúng giá, có ý chí võ đạo của Công Phúc, một khi triển khai, áp lực đáng sợ như núi. Nhưng Tử Sát kiếm thắng ở tiềm lực, chỉ cần Lăng Hàn không ngừng lấy ý chí võ đạo bản thân ôn dưỡng, thời gian lâu dài nhất định có thể trở thành Linh khí.
- Chỉ là chuyện này ít nhất phải mười mấy hai mươi năm, đến thời điểm đó, ta khẳng định đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, kiếm này với ta cũng không còn tác dụng gì nữa.
- Ai, đời này cảnh giới tăng lên quá nhanh, bắt được một binh khí tốt lại không thể ôn dưỡng nó thành Linh khí hợp với mình, khổ a!
Trong miệng nói khổ, nhưng nụ cười của Lăng Hàn lại cực kỳ xán lạn, ai không muốn tu vi tiến bộ như bay chứ?
- Tốt nhất có thể thu được một khối Thần kim, một bước đúng chỗ, luyện thành bản mệnh Linh khí của ta. Đáng tiếc, Thần kim chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, xuất hiện một khối, ngay cả Phá Hư Cảnh cũng cướp phá đầu, ta còn không có tư cách tham gia.
- Quên đi, vẫn là an tâm luyện kiếm a.
Một buổi tối kết thúc, Lăng Hàn đạt được một chút tiến bộ ở Vạn Pháp Quy Nhất, nhưng ở gia trì cốt văn lại có cảm ngộ rất lớn, tin tưởng thêm một ngày nữa liền có thể thu được tiến triển thực chất.
Có điều, trời đã sáng choang, không bao lâu nữa liền đến buổi trưa.
Lăng Hàn ra Hắc Tháp, tùy tiện ăn chút gì đó, liền ở dưới ba nữ làm bạn, đi tham gia tỷ thí đan đạo.
Tứ đại phân các lại thêm Trung Châu tổng bộ, hơn trăm người tụ hội một đường.
Luận võ như vậy, không chỉ quan hệ tới vinh quang của mỗi phân bộ hoặc tổng bộ, còn có ý nghĩa tính thực chất, bọn người Ân Hồng là ứng cử viên Các chủ của Linh Bảo Các tương lai, bọn họ biểu hiện bây giờ sẽ được chấm điểm, quan hệ bọn họ có thể tiến vào hàng ngũ ứng cử viên Các chủ hay không.
Bởi vậy, bọn người Ân Hồng mới để bụng như vậy.
Người phụ trách Đông vực Linh Bảo Các gọi Ân Hạo Khí, Tây Vực Linh Bảo Các là Ân Trí Minh, Nam vực Ân Nhạc, Trung Châu là Ân Tư Miểu, lại thêm Ân Hồng, tạo thành dàn giáo thế hệ tuổi trẻ.
Bọn họ tổng cộng có hai mươi năm biểu hiện, cuối cùng chỉ có một người có thể tiến vào danh sách Các chủ, người khác đều sẽ bị đào thải, sau đó tiếp tục lựa chọn năm người trẻ tuổi của Ân gia tiến hành sát hạch, lấy ra một ứng cử viên Các chủ.
Trong chín Đại Các Chủ đương nhiệm, nếu như ai chết già, hoặc bởi vì bất ngờ mà chết, như vậy trong danh sách Các chủ sẽ có người đi ra kế thừa vị trí, một cây cải củ một cái hố, có rất nhiều người đang xếp hàng chờ thượng vị a.
Mỗi phân các phân biệt báo lên danh sách ứng cử viên tham dự tỷ thí đan đạo, đều là thiên tài đan đạo rất kinh người, danh hiệu cao nhất chính là một tên Đan Sư Địa Cấp Hạ Phẩm, chỉ hai mươi chín tuổi, cực kỳ kinh người.
Người này tên Huyền Quý Vân, đến từ Nam vực, mà ba vực khác mời tới Đan Sư thì đều là Huyền Cấp thượng phẩm.
Có thể ở trước ba mươi đạt đến Huyền Cấp thượng phẩm, kỳ thực đã là chuyện không bình thường, điều này cũng có quan hệ tới hoàn cảnh biến hóa, hoàn cảnh thiên địa biến tốt, linh thảo nhiều hơn, Đan Sư có thể dùng để luyện chế đan dược cấp cao cũng nhiều hơn.
Luyện đan không phải là thử nghiệm vô số lần, ở trong thất bại tổng kết, cuối cùng bước về thành công sao?
Tỷ như thất bại chín mươi chín lần mới có thể thành công, lấy hoàn cảnh kiếp trước của Lăng Hàn, khả năng cần chín mươi chín năm mới có thể thu được nhiều vật liệu như vậy, nhưng phóng tới hiện tại chỉ cần năm mươi năm, ba mươi năm, chuyện này tự nhiên không thể so sánh.
Vì lẽ đó đời này bất kể là thiên tài võ đạo hay quái kiệt đan đạo, mỗi người đều như đốt tiền nhảy ra, nguyên nhân chỉ có một, hoàn cảnh thay đổi.
Tỷ thí đan đạo là khâu không có bất ngờ, Huyền Quý Vân là Đan Sư Địa Cấp Hạ Phẩm, tương đương đã tuyên cáo thắng lợi, để Đan Sư ba nhà khác hoàn toàn mất hết đấu chí, chỉ có Ân Hồng là tràn đầy tự tin.
Đùa sao, nàng mời đến là một vị Đan sư Thiên Cấp có được hay không?
---------------