Bốn con Thi Binh cùng tiến lên, đánh tới Bàng Hướng Minh, mỗi con đều toả ra tà khí mãnh liệt, như ác ma từ trong địa ngục bò ra.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, xác thực là như vậy.
Thi Binh và thi khí vốn đồng nguyên, hiện tại bốn con Thi Binh hấp thu bản mệnh thi khí của Ti Đồ Diệu, nhất thời uy lực tăng vọt, mà Ti Đồ Diệu thì có vẻ uể oải, hiển nhiên là tiêu hao rất lớn.
- Chỉ là mấy bộ xương khô mà thôi, có thể làm khó dễ được ta?
Bàng Hướng Minh cười gằn, dấu ấn mặt trăng trên trán toả sáng hào quang, hai tay hắn bay múa, bốn con Thi Binh lại bị cầm cố.
- Đứt cho ta!
Hắn quát to, xẹt xẹt... thật kéo rơi tay chân của hai con Thi Binh xuống.
Sức mạnh thật lớn!
Phải biết sau khi Thi Binh bị rèn luyện, thân thể cực kỳ mạnh mẽ, không ngừng bức tiến về phía trân kim cùng cấp. Mà có thể đến gần bao nhiêu, thì phải xem hỏa hầu rèn luyện và vật liệu gia nhập.
Thi thể cường giả chỉ là "nguyên liệu" cao cấp, muốn luyện chế thành Thi Binh, Thi Binh mạnh mẽ, tự nhiên còn phải đánh đổi rất lớn.
Bốn bộ Thi Binh của Ti Đồ Diệu tuyệt đối không coi là người tài ba trong Sinh Hoa Cảnh, nhưng có thể luyện chế thành Ngân Giáp Thi cấp ba cũng không đơn giản, lại bị Bàng Hướng Minh phá hỏng hai bộ, đủ để chứng minh Bàng Hướng Minh bất phàm.
- Đáng ghét!
Ti Đồ Diệu rống to, bốn con Thi Binh lại tấn công, dù sao Thi Binh không có cảm giác đau đớn, rơi mất tay chân cũng chỉ hơi ảnh hưởng sức chiến đấu mà thôi.
Bản thân của hắn cũng gia nhập chiến đấu, hợp công Bàng Hướng Minh.
- Bàng Hướng Minh sẽ thắng chứ?
Chư Toàn Nhi hỏi Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật đầu:
- Nếu Ti Đồ Diệu không còn lá bài tẩy khác, Bàng Hướng Minh sẽ thắng.
Hắn phán đoán mấy lần, đã để rất nhiều người tin phục, nên tâm đều an định. Tuy nơi này hầu như không có ai nhận thức Bàng Hướng Minh, nhưng hiện tại mọi người đồng sức đồng lòng, đều ngóng trông Bàng Hướng Minh có thể thắng được.
Có người chỉ thuần túy muốn tranh một hơi, có người nghĩ sau khi Bàng Hướng Minh thắng lợi, sẽ có mười tiêu chuẩn ra khỏi thành, không phải mình có thể mua một vé chứ?
Nguyên bản mọi người bền chắc như thép, đều đồng ý vì sinh tồn mà liều mạng, nhưng khi có hi vọng sống xuất hiện ở trước mặt bọn họ, lại làm cho tâm tư không ít người xảy ra biến hóa.
Quả nhiên Bàng Hướng Minh càng hơn một bậc, sau mấy chục chiêu liền diệt sát bốn con Thi Binh, lại cho Ti Đồ Diệu một chưởng, nhưng lại không thể giết đối phương, vì có một mảnh thi khí màu đen tịch quyển, Ti Đồ Diệu lùi vào trong đám người, phun ra một ngụm máu đen, biểu hiện cực kỳ suy nhược.
- Ha ha, Thập Thất Sư Đệ, xem ra ngươi vô duyên với thị vệ này.
Một người trẻ tuổi áo bào đen cười to, hắn nhanh chân đi ra ngoài nói.
- Ta, Biên Hạo, đệ tử thứ mười bốn của Tông chủ.
Bàng Hướng Minh mắt lạnh nhìn người trẻ tuổi áo bào đen nói:
- Ngươi tránh ra, hắn còn nợ ta ba cái dập đầu!
- Người trẻ tuổi, chẳng lẽ ngươi không muốn mười tiêu chuẩn rời đi?
Bạch Nguyên chen lời nói.
- Không cần!
Bàng Hướng Minh không chút do dự từ chối.
Ta sát, ngươi ngốc sao!
Trên tường thành nhất thời có rất nhiều người thầm hô lên, ngươi không muốn cho ta a! Con mẹ nó, con hàng này từ đâu tới, bởi vì tranh một hơi mà tình nguyện chôn thây ở đây, não khuyết sao!
Nhưng Lăng Hàn lại vỗ tay cười ha ha, Bàng Hướng Minh này đúng là rất có cá tính, đáng giá hắn cứu.
Hắn thờ ơ lạnh nhạt, có mấy người hắn dự định cứu ra ngoài, có mấy người thì chỉ xứng hóa thành bùn nhão ở đây.
- Khà khà, nếu ngươi tự nguyện từ bỏ mười tiêu chuẩn kia, vậy tùy ngươi.
Bạch Nguyên cười nói.
- Có điều, ngươi thắng hắn phải dập đầu, chỉ là mong muốn đơn phương của ngươi, hắn chưa có đồng ý.
Giỏi lừa gạt!
Nhưng tỉ mỉ ngẫm lại, xác thực, cá cược chỉ là ý của Bàng Hướng Minh, Ti Đồ Diệu chưa đồng ý, mong muốn đơn phương dù sao vẫn không được a? Bằng không, trên đời này nhiều mỹ nữ như vậy, ngươi yêu thích không phải có thể ôm về nhà sao?
Bàng Hướng Minh lộ ra vẻ giận dữ, nhưng không phát tác, mà lạnh lùng chỉ về Biên Hạo nói:
- Vậy ta liền giết ngươi!
- Giết ta? Ngươi không đủ tư cách này!
Biên Hạo cười to, hắn là Sinh Hoa tầng bốn, cao hơn Ti Đồ Diệu một đoạn, nhưng Thiên Thi Tông dựa dẫm chính là Thi Binh, hắn có bao nhiêu Thi Binh, Thi Binh lại mạnh tới trình độ nào mới là then chốt.
Chi… tiếng ma sát truyền đến, bốn quan tài đồng thời trượt ra, oành oành oành oành… nhảy ra bốn con Thi Binh, tự nhiên cũng là Ngân Giáp Thi cấp ba, trừ khi nắm giữ Tam Sinh Thi Quan, bằng không bọn họ không thể điều khiển Thi Binh vượt qua cảnh giới bản thân.
Điều này cũng có thể thấy được Tam Sinh Thi Quan đáng sợ.
Bàng Hướng Minh đương nhiên sẽ không sợ, giết tới Biên Hạo, nhưng bốn con Thi Binh lập tức đón nhận, vung vẩy bàn tay xương khô, tạo nên kình phong đáng sợ.
Hiển nhiên, bốn con Thi Binh này càng mạnh hơn!
- Sợ là sức chiến đấu đã đạt đến mười ba tinh.
Lăng Hàn gật đầu.
- Thật lợi hại!
Chư Toàn Nhi kinh ngạc thốt lên.
Võ giả chết rồi, chỉ còn dư lại một bộ hài cốt, dù cho trải qua luyện chế, nhưng có thể phát huy ra sức chiến đấu tương xứng cảnh giới cũng đã không đơn giản, mà vượt qua tinh cấp... Như vậy khi còn sống thi thể này rất bất phàm, hoặc là tiêu tốn đánh đổi lớn đi tế luyện.
Bất kể nói thế nào, bốn Thi Binh của Biên Hạo rất mạnh, dần dần chế trụ Bàng Hướng Minh, để hắn không thể hoàn mỹ tấn công Biên Hạo.
Oành!
Bên hông Bàng Hướng Minh chảy ra một đạo huyết hoa, chỉ thấy Biên Hạo cầm một thanh chủy thủ, trên chủy thủ còn có máu tươi đang nhỏ xuống, hắn liếm đầu lưỡi, lộ ra thị huyết dữ tợn.
Vừa nãy đúng vậy hắn đánh lén đắc thủ, cho Bàng Hướng Minh một đòn. Có điều, dưới tình huống như vậy, cũng không thể xem như đánh lén, người của Thiên Thi Tông, người thi là một, chỉ có thể nói, bốn con Thi Binh cho Bàng Hướng Minh áp lực quá lớn, mới để Biên Hạo có cơ hội đắc thủ.
- Ha ha ha ha!
Biên Hạo cười to.
- Ngươi đã trúng thi độc của ta, chỉ có thần phục ta, mới có thể giải cứu, bằng không, ngươi sẽ từ từ bị thi khí ăn mòn, hóa thành một Thi Binh chỉ biết giết chóc.
- Hừ!
Bàng Hướng Minh không để ý tới, trực tiếp bay trở về đầu tường, đặt mông ngồi xuống, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một bình thuốc, đổ ra mấy hạt đan dược ăn vào, bắt đầu vận công trục xuất thi khí.
- Ngu muội!
Biên Hạo cười gằn, lại nhìn về phía cửa thành nói.
- Còn có ai không phục, muốn đánh với ta một trận không?
Chỉ là đệ tử thứ mười bốn của Thiên Thi Tông Tông chủ mà thôi, sao lớn lối như vậy?
Tất cả mọi người nhìn về phía Hiên Viên Tử Quang, người trẻ tuổi này thần uy bá tuyệt, có thể sánh ngang Yêu Hồi Nguyệt cùng đám thiên kiêu thành danh đã lâu, tu vi Sinh Hoa tầng chín càng là đứng đầu thế hệ trẻ tuổi.
Nếu như hắn lên sân khấu, tất có thể thắng.
Hiên Viên Tử Quang lộ ra vẻ ngạo nghễ, hắn vốn không muốn xuống tràng nhanh như thế, thiên kiêu như hắn đương nhiên phải ở thời khắc cuối cùng mới ra tay, lóng lánh toàn trường. Nhưng hiện tại phương diện Vạn Bảo Thành hiển nhiên không có người trẻ tuổi càng mạnh hơn, hắn không lên nữa, e là đối phương khiêu chiến sẽ kết thúc.
Hắn nhìn Hách Liên Tầm Tuyết khẽ mỉm cười nói:
- Trận này, ta vì ngươi mà chiến!
---------------