Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5314: Hai Bên Bất Đắc Dĩ




Lão Thần thú liên tục oanh kích, hắn đều dùng tất cả đại chiêu. Hắn thực sự rất cường đại, nắm giữ ba loại yếu tố, đáng sợ tới khủng bố. Phải biết, Lăng Hàn chỉ nắm giữ năng lượng hủy diệt, khi đó có thể làm các Đại Đế kiêng kị, mà lão Thần thú cũng nắm giữ yếu tố Hủy Diệt, lực lượng một kích của hắn còn mang theo yếu tố Hủy Diệt. Oanh! Oanh! Oanh! Yếu tố Hủy Diệt hóa thành từng con Hắc Long, từng con Hắc Phượng, từng con Hắc Hổ, đều là hình thái Thần thú, tất cả đều u ám và lao tới chém giết Lăng Hàn. Lăng Hàn bị đánh thân thể run rẩy dữ dội, chỉ thấy trên người xuất hiện từng lỗ đen, từng bộ phận thân thể biến mất. Nhưng mà, trong nháy mắt mà thôi, yếu tố Sinh Mệnh trong cơ thể hắn tuôn ra khôi phục thương thế. Hắn thật sự bất tử. Như các vị Đại Đế khác, mặc dù bọn họ cũng nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, nhưng bị thương cũng cần rút yếu tố Sinh Mệnh trong cơ thể mới có thể sử dụng để khôi phục thương thế, bằng không bị trọng thương sẽ phải đi Sinh Mệnh động, bởi vì nơi đó có yếu tố Sinh Mệnh nồng nặc nhất. Cho dù là lão Thần thú, kỳ thật hắn cũng chỉ có thể vận dụng ba loại yếu tố, còn không có cách nào tới mức thân nạp yếu tố.

Từ điểm đó mà nói, Lăng Hàn đã vượt lên trước. Đối mặt với sức khôi phục như vậy, lão Thần thú cũng sinh ra sợ hãi. Nếu như Lăng Hàn nắm giữ yếu tố Sáng Tạo, như vậy người trẻ tuổi này về mặt yếu tố đã sánh bằng hắn, nói về nắm giữ yếu tố, hắn không mạnh bằng người ta. Cho nên, tuyệt đối không thể để Lăng Hàn lại nắm giữ yếu tố thứ ba! Lão Thần thú rống to, trên người xuất hiện hư ảnh và gia trì bí lực. Đây là thần kỹ hắn chưa từng dùng qua. Bởi vì lúc đấu với các Đại Đế, hắn căn bản không cần toàn lực ứng phó. Ngược lại, cho dù hắn dùng toàn lực thì tính sao? Dù sao vẫn sống lại. Cho nên, hắn đặt phần lớn tinh lực vào đào Tử Vong động, chỉ cần có thể lĩnh ngộ yếu tố Tử Vong, hắn có thể đánh chết các Đại Đế trong nháy mắt. Nhưng bây giờ, hắn cảm nhận áp lực cực lớn. Không thể lại bỏ mặc Lăng Hàn trưởng thành tiếp, tiểu tử này quá nghịch thiên. Lăng Hàn thong dong trấn định, hắn đã sớm đi ra con đường của mình, Hàn quyền bá đạo. Hắn cũng lấy Hỗn Độn Cực Lôi tháp ra, đây chính là siêu Đế binh, dung hợp Sáng Tạo Chi Kim, tương đương với nắm giữ một bộ phận yếu tố Sáng Tạo, cho dù là yếu tố Hủy Diệt cũng không cách nào phá hư. Một người một tháp cùng phối hợp, mặc dù vẫn lâm vào hạ phong nhưng cũng có thể liều mạng Không có cách, năng lực khôi phục của Lăng Hàn quá mạnh. Chiến chiến chiến! – Lên!

Các vị Đại Đế nhìn nhau, từ trước tới nay, bọn họ lần đầu nhìn thấy hi vọng chiến thắng lão Thần Thú, tối thiểu cũng có thể đánh ngang tay. – Mơ tưởng! Tuyệt địa chi chủ cũng hét lớn, bọn họ lao tới. Đế cấp đoàn chiến bắt đầu. Nếu có người ngoài chạy tới sẽ bị hù chết. Đế cấp đoàn chiến, đây là giấc mơ hay sao? Không có một Đại Đế nào xuất thủ sẽ có cố kỵ, ở chỗ này, trừ Lăng Hàn yêu nghiệt ra, Đại Đế khác đều không thể giết được Đại Đế, dù là lão Thần thú cũng không ngoại lệ, cho nên, bọn họ yên tâm xuất thủ. Mặc dù kịch liệt, nhưng đối với Đại Đế mà nói chỉ là hình ảnh thu nhỏ trong vô số năm tháng mà thôi, khác biệt ở chỗ nhân số tham gia nhiều hơn một chút. Lão thần đầu thú buông tha đào móc Tử Vong động và toàn lực tiêu diệt Lăng Hàn, hắn muốn giải quyết tai họa này trước. Hắn không có nghĩ ra biện pháp, nhưng đầu tiên hắn cần làm chính là trấn áp Lăng Hàn. Làm sao giết chết, từ từ cân nhắc. Trước đó hắn vẫn không đặt các Đại Đế vào trong lòng, ngược lại hắn bị kiềm chế không nhiều, bởi vì Tử Vong động quá khó mở, cho nên mới dây dưa với các Đại Đế. Trên thực tế, một mình hắn đào hang ở nơi này cả trăm tỷ năm cũng nhàm chán. Nhưng khi Lăng Hàn xuất hiện, hắn sinh ra cảm giác nguy cơ. Nếu như hắn là Đại Đế, chỉ cần hắn đồng ý bỏ ra cái giá lớn vẫn có thể tiêu diệt, nhưng Lăng Hàn thực sự làm hắn khó giải quyết.

Giống như... Hắn câu thông yếu tố Sinh Mệnh không cần thời gian, cũng không cần con đường, cũng không hạn chế số lượng, thậm chí có thể nói, hắn chính là yếu tố Sinh Mệnh hóa thân! Loại tồn tại này, giết hắn thế nào? Trên thực tế, cho dù Lăng Hàn thật sự ném vào biển tử vong, hắn dựa vào tích lũy yếu tố Sinh Mệnh cũng có thể chèo chống một thời gian. Cho nên, lão Thần thú kéo Lăng Hàn xuống biển, người chết sẽ là lão Thần thú mà không phải Lăng Hàn. Mười năm, trăm năm, ngàn năm, trên Đế đảo không đáng giá tiền nhất chính là thời gian, một trận chiến này kéo dài ba vạn năm, có thể nói cục diện không khác gì lúc ban đầu, mặc dù lão Thần thú đè đánh Lăng Hàn, nhưng căn bản không có khả năng làm Lăng Hàn trọng thương, càng không cần nói giết chết. Nếu như có thể giết chết Lăng Hàn, như thế Thần thú sẽ đánh cược một ấn ký linh hồn dây dưa với ấn ký linh hồn của Lăng Hàn, trực tiếp tiến vào biển tử vong và diệt trừ yêu nghiệt này. Người dễ giết, ấn ký linh hồn khó diệt, đây là tinh túy của Đại Đế, cũng là căn bản sống sót. Hiện tại liền thành cục diện giằng co. Lão Thần thú nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, ngăn cản Lăng Hàn lĩnh hội yếu tố Sáng Tạo hoàn mỹ, hắn cũng không thể mở Tử Vong động, từ đó tạo thành cục diện giằng co. Ngược lại thời gian không đáng tiền, không có chút ý nghĩa nào, vậy thì đánh đi. Bảy trăm vạn năm qua đi Các vị Đại Đế đã trải qua trọng thương, tử vong mấy vòng, nhưng Lăng Hàn và lão Thần thú chiến đấu vẫn dây dưa với nhau. Đây là trận chiến không có ai thắng thua.

Nếu Lăng Hàn chết trận, vậy hắn khẳng định sẽ bị lão Thần thú không tiếc trả giá lớn cũng phải tiêu diệt, nếu lão Thần thú bỏ mặc Lăng Hàn tiếp tục cường đại, cuối cùng có một ngày hắn sẽ bị Lăng Hàn tiêu diệt. Nhưng mà, sau khi đánh bảy ngàn vạn năm, cho dù là lão Thần thú cũng hơi choáng. Hắn vẫn không hạ được đối thủ, hơn nữa không có hi vọng chém giết, việc này ảnh hưởng tới ý chí chiến đấu của hắn. Rốt cục, lão Thần thú từ bỏ, hắn nổi giận gầm lên và tiếp tục đào mỏ. Lăng Hàn không có truy kích, bởi vì việc này không có ý nghĩa chút nào. Không được cấp thứ hai, hắn không có khả năng giải quyết lão Thần thú. Các Đại Đế khác lao tới muốn kéo dài lão Thần thú, nhưng lão Thần thú xuất vung tay, mấy trăm Thần thú cùng nhau hiển hiện, trong nháy mắt đã oanh sát một nửa Đại Đế, không chết cũng trọng thương. Cái này! Mọi người biết rõ lão Thần thú đã mạnh tới mức nào. Trước đó người ta chỉ chơi với bọn họ, hoàn toàn không hề sử dụng toàn lực. Lăng Hàn xuất thủ đánh chết Thần thú vả bảo hộ các Đại Đế, cũng mang bọn họ vào Sinh Mệnh động. Dưỡng thương tốt thì đi đánh nhau sống chết. Lăng Hàn để mắt tới tuyệt địa chi chủ. Lão Thần thú không thể giết, nhưng tuyệt địa chi chủ... Không có vấn đề!