Nhưng bây giờ không phải là thời điểm nghĩ những chuyện này. Lăng Hàn còn tạo dựng thiên địa của mình, chỉ có lẻ loi trơ trọi hai loại yếu tố, chỉ có thể giúp hắn làm dàn khung, không thể tạo vật. Bởi vì hắn cũng không có nắm giữ yếu tố Sáng Tạo. Không có năng lực sáng tạo, thiên địa của hắn trống rỗng, cũng không có sinh mệnh. Sinh mệnh không phải sinh ra từ vô căn cứ, mà cần thực thể. Cho nên, muốn tạo vật, hắn còn phải nắm giữ yếu tố Sáng Tạo. Hắn khó khăn lắm mới tạo dựng ra thiên địa của mình, chuyện này không khó, Nguyên thế giới chính là tham chiếu tốt nhất. Quá thống khổ, yếu tố Hủy Diệt cùng yếu tố Sinh Mệnh xung đột, thời khắc nào cũng làm hắn tê liệt, nếu không phải Lăng Hàn một đường thành đạo đã rèn luyện ý chí cứng cỏi, tin tưởng hắn đã sớm từ bỏ. Chết cũng không có khó chịu như vậy. Nhưng trong thống khổ đó, Lăng Hàn lại kiên trì chừng một triệu năm. Rốt cục, hắn đã tạo dựng thành thiên địa
Lập tức, thống khổ không còn. Sinh Mệnh, Hủy Diệt đã ngoan ngoãn chiếm cứ một góc thân thể của hắn và tích lũy. Chuyện này quá kinh người. Phải biết, cho dù Đại Đế cấp thứ tư cũng chỉ có thể vận dụng chứ không thể tích lũy yếu tố. Lăng Hàn thì sao? Suy nghĩ của hắn không có sai, sau khi tạo dựng thiên địa, hắn có thể diễn hóa thiên địa. Nhưng mà, hiện tại thiên địa thủng trăm ngàn lỗ, bởi vì thiếu khuyết Tử Vong cùng Sáng Tạo, cũng không hoàn chỉnh. Nếu Lăng Hàn rời khỏi Đế đảo, bởi vì thiên địa không hoàn chỉnh, cho dù là yếu tố Sinh Mệnh hay Hủy Diệt đều xói mòn thật nhanh, mà hắn sống hơn một nghìn vạn năm, thọ nguyên đã khô cạn, rời đảo vẫn phải chết. Lăng Hàn vươn người đứng dậy, khóe miệng nở nụ cười. Hắn lúc này rất tự tin. Bởi vì cho đến nay, hắn đã nhìn thấy con đường thành đạo chân chính của mình. Tốt, đi giết người trước! Xèo, Lăng Hàn chạy tới chiến trường. Chiến đấu tại đây không như ngày xưa, các Đại Đế đang vây công lão Thần thú, kéo dài tiến độ đào Tử Vong động của đối phương, mà tuyệt địa chi chủ đang giúp đỡ lão Thần thú, song phương đánh rất kịch liệt, nhưng đều vô công.
Nơi này, sẽ không chết người, bị thương nặng cũng khôi phục rất nhanh. – Lăng Hàn! Sâm La Đại Đế lạnh lùng nói. Lúc này, mười hai tuyệt địa chi chủ đã xuất hiện đầy đủ. Không hổ là Đại Đế, chỉ cần cho bọn họ một đường hi vọng, bọn họ có thể sáng tạo vô số khả năng. Nhìn đi, hơn ngàn vạn năm trôi qua, bọn họ đều bước vào cấp thứ tư. Lăng Hàn cười nhạt một tiếng: – Bại tướng dưới tay, lại nghĩ tự rước lấy nhục sao? Sâm La Đại Đế giận dữ: – Thằng nhãi ranh, trước đó bản đế không thể thi triển toàn lực, hiện tại giết ngươi dễ như trở bàn tay! Mười một tên tuyệt địa chi chủ khác ngừng tay và vây quanh Lăng Hàn. Muốn nói bọn họ hận nhất, khẳng định chính là Lăng Hàn, phá hủy kế hoạch bọn họ chuẩn bị vô số năm. Đương nhiên, kế hoạch này chỉ làm áo cưới cho người khác. Nhưng không thể phủ nhận, Lăng Hàn tuyệt đối là kẻ mười hai tuyệt địa chi chủ muốn giết nhất. Lăng Hàn ngoắc ngón tay: – Đến, lần này, ta đưa sẽ tiễn các ngươi lên đường! – Phách lối!
Sâm La Đại Đế giết tới đây, hiện tại hắn đã có chiến lực cấp thứ tư, hơn nữa đạt đến cấp thứ tư đỉnh phong, chiến lực của hắn đáng sợ cỡ nào? Oanh! Hắn điều khiển sức mạnh vô thượng mạnh mẽ không thể hình dung. May mắn đây là vực sâu nguyên thủy, bằng không hắn đánh một kích có thể hủy một thiên vực. Lăng Hàn cười một tiếng và nghênh tiếp, hắn kịch chiến với Sâm La Đại Đế. Hắn hiện tại có tu vi gì? Cấp thứ ba! Cấp thứ ba đấu cấp thứ tư, hắn áp chế đối phương toàn diện, nhưng không có nghiền ép giống cấp thứ hai đấu với cấp thứ tư. Dù là như thế, Sâm La Đại Đế cũng lâm vào hạ phong. Mặc hắn mạnh hơn thì như thế nào, kém nhau một cấp, đây là nghiền ép. Lăng Hàn liên tục đánh Sâm La Đại Đế bại lui. Cái này! Các tuyệt địa chi chủ cũng im lặng, bọn họ đều tu thành cấp thứ tư, hơn nữa cũng đạt tới cảnh giới đỉnh phong, nếu không phải Đại Đế chỉ có thể nắm giữ một đạo yếu tố, nói không chừng bọn họ đã là cấp thứ ba, cấp thứ hai. Nói cách khác, bọn họ đã đứng ở võ đạo đỉnh phong. Sự thật cũng như thế, bọn họ tranh phong với các Đại Đế khác nhưng không lâm vào hạ phong. Người có thể thành Đế, người nào yếu hơn người nào chứ?
Thế nhưng mà, ở trước mặt Lăng Hàn, vì cái gì Sâm La Đại Đế bị áp chế toàn diện? Mặc dù không có chiến lực vô song như lão Thần thú, Lăng Hàn đã mạnh tới mức khó nói thành lời. Lúc này, chẳng những tuyệt địa chi chủ, cho dù là lão Thần thú, các Đại Đế khác cũng ngạc nhiên. Trừ lão Thần thú ra, lại xuất hiện một người có thể áp chế cấp thứ tư? – Móa, tiểu tử này này thật thành công? Đấu Chiến Thánh Hoàng thì thào, hắn tự nhiên biết rõ Lăng Hàn những năm qua lĩnh ngộ yếu tố Hủy Diệt. Hắn thấy, đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành, bởi vì hắn sớm thử qua vào trăm vạn năm trước, cũng bị các Đại Đế chứng thực qua, đây là việc không có khả năng thành công. Nhưng mà, nếu không phải như thế, Lăng Hàn dựa vào cái gì cường đại như vậy? Lão Thần thú cũng nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, hiếm thấy lộ ra vẻ ngưng trọng như vậy. Trước đó, cho dù Đại Đế bay nhảy thế nào, hắn cũng phớt lờ. Bởi vì, hắn không thể bị ngăn cản, chỉ có hắn mới có thể đánh vỡ không có khả năng, đồng thời nắm giữ hai đạo thậm chí ba đạo yếu tố. Thế nhưng mà, người trẻ tuổi kia cũng làm được. Việc này làm hắn sinh ra nguy cơ mãnh liệt. Đây là việc hắn không thể tha thứ, hắn có thể không sững sốt hay sao. Đại Đế cấp thứ hai duy nhất trong thiên địa, hắn lại sinh ra cảm giác nguy cơ?
Chuyện cười lớn! Oanh! Bên này, Lăng Hàn đang kịch chiến với Sâm La Đại Đế, nhưng nghiêm chỉnh mà nói, đây là chiến đấu nghiêng về một phía, ở trước mặt Lăng Hàn, Sâm La Đại Đế không có sức hoàn thủ, chỉ có thể bị động bị đánh. Nếu như ở bên ngoài, cho dù sinh mệnh lực Đại Đế ương ngạnh cũng không chịu nổi bị oanh tạc như thế. Nhưng nơi đây lại khác. Yếu tố Sinh Mệnh dồi dào, vết thương nhỏ sẽ khép lại rất nhanh, cho dù chịu trọng thương cũng có thể đặt sang một bên, cùng lắm thì tìm thời gian chữa thương, qua vài ngày là khôi phục hoàn toàn. Thậm chí, chết cũng không có quan hệ, hoàn toàn có thể sống lại. Ở chỗ này, mỗi người đều có thân thể bất tử. Cho nên, Sâm La Đại Đế hoàn toàn không cố kỵ, chết cũng không sợ, còn có cái gì phải cố kỵ? Chọi đối như thế, hắn càng đánh càng bại lui. Qua mấy trăm chiêu, Lăng Hàn đã đánh Sâm La Đại Đế nằm trên mặt đất. – Ha ha, ngươi giết không được bản đế! Sâm La Đại Đế cười lạnh. – Lúc nào Đại Đế truy cầu thấp như vậy, không bị giết chết đã là thắng lợi? Lăng Hàn lắc đầu, mặt mũi xem thường, nhưng sắc mặt lập tức trầm xuống. – Nhưng ai nói ta không thể giết ngươi?
Hắn nắm lấy Sâm La Đại Đế và nâng lên cao. Hắn thu đối phương vào cơ thể. A? Các tuyệt địa chi chủ cũng kinh ngạc, Sâm La Đại Đế đâu? Tại sao biến mất? Phải biết, cho dù pháp khí không gian thu được vật sống cũng không cách nào thu Đại Đế. Bởi vì Đại Đế quá mạnh, căn bản không chứa được.