Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5301: Xuất Thủ!




Trong truyền thuyết, Lăng Hàn có thể đối kháng tuyệt địa chi chủ, Thần thú Đại Đế. Nhưng mà, việc này vẫn bị người Huyền Linh tinh xem thành trò cười. Làm sao có thể chứ, Chuẩn Đế có thể ngang hàng Đại Đế, ngươi cho rằng Đại Đế bá chủ thời đại là nói chơi hay sao? Nhưng mà, sau một kích này đã không có ai xem đây là chuyện cười. Trên đời này, thật sự có yêu nghiệt như thế! Kinh Thiên Đại Đế cũng nhíu mày, hắn biết rõ Lăng Hàn rất mạnh, một trận chiến trước đó, Lăng Hàn đã cho hắn một loại cảm giác sâu không lường được, dư lực chưa hết, nhưng mà, Chuẩn Đế có mạnh đến đâu đi nữa, có thể so sánh với Đại Đế hay sao? Hắn căn bản không có vận dụng toàn lực giết một Thánh Nhân, cần bao nhiêu khí lực? Còn nữa, đây chính là Huyền Linh tinh, hắn cũng có điều cố kỵ. – Có chút thực lực, khó trách phách lối như vậy! Kinh Thiên Đại Đế nói. Lăng Hàn cười một tiếng, ánh mắt của hắn nhìn sang tuyệt địa chi chủ: – Vừa vặn, các ngươi hôm nay đều tới, ta cũng không cần đi thêm một chuyến, cùng lúc giải quyết các ngươi.

Lời này, bá khí! Trong lúc nhất thời, tâm tình của tất cả mọi người giống như được đốt lửa, tràn ngập hưng phấn. Đây mới là khẩu khí của người đứng đầu thời đại, cho dù ngươi là tuyệt địa chi chủ, Thần thú Đại Đế, các ngươi cũng chỉ là đồ chơi bị ta chi phối mà thôi! Nhưng mà, mọi người lập tức thở dài, đáng tiếc, Lăng Hàn cũng không có chứng đạo. Dù Lăng Hàn yêu nghiệt, miễn cưỡng có thể ngang hàng Đại Đế, nhưng căn bản không có khả năng trấn áp, nhiều lắm chỉ có thể tự vệ. – Dù cho lập trường bất đồng, nhưng giết ngươi, ta vẫn có cảm giác tiếc nuối như đốt đàn nấu hạc. A Hàm Phật nói. Lần này, bọn họ đã bày ra thiên la địa võng, tuyệt đối sẽ không cho Lăng Hàn có cơ hội đào tẩu. Lăng Hàn mỉm cười, hắn bước vào tinh không: – Vậy thì đến đánh đi! – Lăng Hàn! Kinh Thiên Đại Đế quát to một tiếng, hắn cũng bước vào tinh không. – Đầu tiên ngươi giết hậu đại của bản Đế, về sau còn bất kính bản Đế, lại không muốn trả giá vì thương sinh, bản đế cũng không tha cho ngươi. Oanh, hắn xuất thủ tấn công Lăng Hàn. Tất cả mọi người cau mày. Đại địch phía trước, Kinh Thiên Đại Đế lại còn đấu tranh nội bộ. Khí lượng quá nhỏ

Tuyệt địa chi chủ cười lạnh, dựa vào chiến lực thông thường, bọn họ đã không phải là đối thủ của Lăng Hàn, muốn trấn áp Lăng Hàn nhất định phải khôi phục lại trạng thái mạnh nhất, hiện tại có người thay bọn họ xung phong, bọn họ tự nhiên mừng rỡ tiết kiệm một chút khí lực. Lăng Hàn tùy ý vung quyền hóa giải công kích của Kinh Thiên Đại Đế, dễ dàng. Cường đại như thế? Các Đế tộc đều ngây người, bọn họ biết rõ Lăng Hàn cường đại, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, một tên Chuẩn Đế lại có thể mạnh như vậy, cùng có thể ngang hàng với Đại Đế vừa chứng đạo. Thậm chí, Lăng Hàn biểu hiện quá nhẹ nhõm, giống như vẫn có dư lực. Trời, lại có Chuẩn Đế như thế! Người Huyền Linh tinh há hốc mồm, hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình. Đại Đế của bọn họ sống ở niên đại nào? Trong lịch sử, có vị Đại Đế nào không phải vừa chứng đạo đã có thể trấn áp càn khôn, vô địch trên thế gian? Nhưng còn bây giờ thì sao? Chẳng những có lão Đại Đế bò ra khỏi phần mộ, thậm chí có một tên Chuẩn Đế mạnh đến mức làm cho người ta giận sôi, nắm giữ thực lực ngang hàng Đại Đế. Đây là thời đại nào! Nếu Lăng Hàn có thể thành Đế... Tê! Tất cả mọi người không dám tưởng tượng, hắn sẽ mạnh tới mức nào? Trong lúc nhất thời, tâm tình Kinh Thiên Đại Đế phức tạp.

Hắn chứng đạo mạnh nhất đương thời, nhưng chiến lực của hắn không phải mạnh nhất, hắn làm sao chịu nổi? Muốn nói tuyệt địa chi chủ còn tốt, dù sao trước đây cũng là Đại Đế, mọi người thuộc về một cấp độ, nhưng Lăng Hàn… Khốn kiếp, hắn chỉ là Chuẩn Đế! Chuẩn Đế dựa vào cái gì cường đại như vậy? Hắn hét lớn một tiếng, quy tắc cửu tinh xoay quanh. Trước đó, hắn chỉ nắm giữ một bộ phận quy tắc cửu tinh, đó là chiến lực nghiền ép Thánh Nhân nên gọi là Chuẩn Đế. Hiện tại, hắn cuối cùng đã nắm giữ một đạo quy tắc cửu tinh hoàn chỉnh, chiến lực tăng lên không biết bao nhiêu lần. Bỏ đi một chữ “Chuẩn”, đây là khác biệt to lớn. Oanh, hắn xuất chưởng trấn áp chư thiên, đế uy chân chính sôi trào, cho dù cách xa như thế, Thánh Nhân trên Huyền Linh tinh vẫn không thể ngăn cản nổi, hai chân run rẩy quỳ xuống. Lăng Hàn lắc đầu, hắn ra tay đánh một cái. Bành! Một chưởng đánh sang, Kinh Thiên Đại Đế bay ngược về phía sau. Cái, cái gì! Thấy cảnh này, cho dù là tuyệt địa chi chủ, còn có tất cả Đế tộc, hay là người Huyền Linh tinh, tất cả đều lộ ra vẻ mặt khó tin. Đại Đế... Một tay đánh bay? Trời ạ! Có Chuẩn Đế nào trong lịch sử mạnh như thế không? Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó!

Trước đó những Đế tộc lấy lòng Phác Kinh Thiên, ngồi châm chọc Lăng Hàn, hiện tại da đầu của bọn họ run lên. Lăng Hàn đã mạnh tới mức đáng sợ! Tại sao Chuẩn Đế có thể mạnh như vậy? Còn có thiên lý không? Còn có vương pháp sao? Trong thời gian ngắn, toàn bộ Huyền Linh tinh đều tịch mịch, không có người nào nói chuyện. – Ngươi đã chứng đạo thành Đế! Huyết Sát lão tổ nói, sát khí cuồn cuộn. Lăng Hàn cười nhạt một tiếng: – Ta nói muốn giết các ngươi, bình định thiên hạ, ngươi cho rằng ta trang bức sao? Mọi người rất tán thành, lời này trang bức quá lớn. Giẫm lên mặt của Đại Đế mà trang bức. Xèo, kim quang đại đạo trải rộng, Kinh Thiên Đại Đế đã xuất hiện ở trước người Lăng Hàn, hắn hét lớn một tiếng, đế uy đáng sợ bộc phát, chiến ý và sát ý đã thiêu đốt tới cực hạn. Hắn có phải Đại Đế thảm nhất lịch sử hay không? Mới vừa chứng đạo đã bị người ta đánh bay. Hắn nhất định sẽ bị ghi vào sử sách, hơn nữa là phương thức cực kỳ sỉ nhục. – Lăng, Hàn! Hắn nói từng chữ, hận không thể cắn nát cả hàm răng. Lăng Hàn bình tĩnh nhìn hắn, thản nhiên nói:

– Nhát gan sợ phiền phức cũng không ảnh hưởng người khác, nhưng mà, làm người nhất định phải có ranh giới cuối cùng, đáng tiếc, ngươi không có! – Ngươi biết cái gì! Kinh Thiên Đại Đế giết tới đây. – Bản Đế chỉ cần thời gian, chỉ cần bản Đế tu đến Đế cảnh viên mãn, nhất định có thể bình định náo loạn! Ngươi tính là gì, thiên địa không cho phép ngươi chứng đạo, thời đại này thuộc về bản Đế! Bành! Lăng Hàn không nói gì, hắn đánh ra một quyền. Một quyền này hủy thiên diệt địa. Dù là Đại Đế thì như thế nào, không chịu nổi một kích, Kinh Thiên Đại Đế lại bị đánh bay lần nữa, hắn bị đánh thổ huyết. Phải biết, chiến lực của hắn hiện tại đạt tới cấp thứ sáu, hơn nữa còn không thuộc về mạnh nhất, hắn còn kém hơn các Thần thú Đại Đế một chút. Mà Lăng Hàn thì sao? Nhưng hắn có thể dùng một địch ba mươi sáu, giết sạch tất cả Thần thú Đại Đế. Huống chi, thực lực Lăng Hàn bây giờ còn tiến bộ hơn khi đó. Kinh Thiên Đại Đế làm cách nào trở thành đối thủ của hắn? Liều mạng, dĩ nhiên không thể địch lại. Lăng Hàn đuổi kịp, hắn đánh ra từng quyền. Bành bành bành, đường đường Đại Đế lại bị Lăng Hàn đánh thành bao cát. Tất cả mọi người há hốc mồm, bọn họ không phát ra chút âm thanh nào. Đây chỉ là Đại Đế thảm nhất lịch sử?

Chắc chắn là thế. Hắn vốn nên trấn áp thiên hạ, vô địch một thời đại, kết quả thì sao? Hắn bị đánh no đòn trước mặt những người mạnh nhất thiên địa hiện tại! Thảm, thảm đến nhà.