Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5294: Toàn Diệt




Lăng Hàn và Hỗn Độn Cực Lôi tháp liên thủ, hoàn toàn từ bỏ phòng ngự, cũng thôi phát công kích tới cực hạn. Bành! Bành! Bành! Đây là dùng máu trả máu, lấy mạng đổi mạng. Đại Đế khó giết, nhưng mà, Đại Đế liều mạng cũng phân sinh tử. Qua vài chiêu, một cánh tay của Lăng Hàn triệt để hóa thành bã vụn, nhưng mà, Chân Long Đại Đế cũng bị đánh nát. Lăng Hàn ngửa mặt lên trời thét dài, chiến ý hóa thành thực chất, tắm rửa máu tươi của Thần thú, hắn như hóa thành Tu La sát thần. Còn thừa lại Huyền Vũ, Bạch Hổ. – Ngang! Hai Đại Đế đều gào thét ngập trời, sau đó điều khiển lực lượng Đế cấp, liên thủ tấn công Lăng Hàn. Bọn họ hoàn toàn không có để ý sinh tử của bản thân, chỉ cầu có thể oanh sát Lăng Hàn là đủ.

May mắn chiến trường là ở chỗ này, nếu không, có lẽ vũ trụ cũng bị đánh nát. Lăng Hàn và Hỗn Độn Cực Lôi tháp nghênh kích một tên Thần thú Đại Đế, năng lượng hủy diệt sôi trào, đại đạo quang chiếu rọi, không bao lâu, Bạch Hổ Đại Đế cũng kêu thảm thiết, hắn bị đánh chết. Nhưng mà, Lăng Hàn cũng trả cái giá lớn, hai cái đùi bị đánh nổ, nửa thân thể biến mất. Không sao, chỉ cần có đầy đủ thời gian, đoạn chi trọng sinh là chút lòng thành. Huyền Vũ Đại Đế sắp giết tới, cũng giáng một kích trí mạng vào Lăng Hàn, lại bị Hỗn Độn Cực Lôi tháp cản lại. Phải biết, Hỗn Độn Cực Lôi tháp có chiến lực cấp thứ năm. Đương nhiên, chiến đấu thời gian quá dài, cường độ cũng quá lớn, năng lượng Hỗn Độn Cực Lôi tháp tiêu hao rất lớn, hiện tại chỉ có thể ngang bằng với Huyền Vũ Đại Đế, hoàn toàn không có ưu thế. Nhưng chỉ ngăn cản Huyền Vũ Đại Đế, Hỗn Độn Cực Lôi tháp vẫn có thể làm được, dù sao, phòng ngự của nó quá khó giải, miễn cưỡng ăn công kích của Huyền Vũ Đại Đế mà không hề hấn gì. Lăng Hàn không tiếp tục tấn công, hắn dừng lại điều chỉnh một chút. Bị thương quá nặng. Hắn vận chuyển Thập Tu thuật, mục đích cũng không phải là khôi phục thương thế, mà là ổn định. Huyền Vũ Đại Đế năm lần bảy lượt muốn phá vây, cũng đánh một kích trí mạng vào Lăng Hàn, nhưng Hỗn Độn Cực Lôi tháp lại tận tâm hộ chủ, mỗi lần đều ngăn cản Huyền Vũ Đại Đế ra bên ngoài.

Sau gần nửa ngày, Lăng Hàn vỗ tay một cái, thân thể mượn lực bay về phía Huyền Vũ Đại Đế, hắn xuất ra một quyền mang theo thần quang vô tận. Mặc dù Huyền Vũ Đại Đế dùng phòng ngự cường hoành nổi danh, nhưng thứ nhất hắn cũng không phải đệ nhất Huyền Vũ, thứ hai, lực phá hoại của Lăng Hàn cũng vượt xa Đại Đế tầm thường. Hắn không dám đón đỡ. Chỉ có thể lui. Mặc dù Lăng Hàn không có hai chân, nhưng trên lưng mở ra đôi cánh hỏa diễm, tốc độ của hắn cực nhanh. Hắn cùng Hỗn Độn Cực Lôi tháp liên thủ, hợp kích Huyền Vũ. Một đấu một, Huyền Vũ Đại Đế chưa hẳn ngăn cản được, huống chi là một đấu hai. Hắn không ngừng oanh kích nhưng đổi lấy bị thương rất nặng. – A! Hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị Lăng Hàn cùng Hỗn Độn Cực Lôi tháp đánh xuyên thủng ngực và đầu, hắn lập tức đi đời nhà ma. Nhưng một kích trước khi chết của hắn cũng lưu lại vết thương lớn trên bụng Lăng Hàn, máu tuôn chảy ra như suối, gần như không ngăn cản nổi. Thân thể Lăng Hàn đong đưa, hắn đặt mông ngồi xuống đất, trong nháy mắt đã mất đi tất cả khí lực. Đây là đại chiến thảm khốc, nhưng cho Lăng Hàn cảm giác, giống như những Đại Đế này đã hóa điên.

Nếu không, phàm là một kẻ muốn chạy, hắn đều phải tốn sức cực lớn mới có thể giết chết. Lão Thần thú có ma lực gì làm các Thần thú Đại Đế liều mạng như vậy? Phải biết, Chân Long Đại Đế, Chân Hoàng Đại Đế đã chết không chỉ một lần. Sau khi Đại Đế chết vài lần vẫn cố chấp như thế, bọn họ là tử sĩ? Quả thực là ô nhục hai chữ Đại Đế! Lăng Hàn ngồi xếp bằng, bắt đầu khôi phục thương thế. Nếu như cứ thế mà đi ra ngoài, hắn căn bản không có khả năng ngăn cản tuyệt địa chi chủ. Tổn thương quá nặng, dù Lăng Hàn nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, nhưng khôi phục vẫn gian nan. Nếu như ở Sinh Mệnh động thì tốt, tin tưởng nhiều nhất mười ngày, hắn có thể khôi phục như ban đầu. Nhưng chiến lực của hắn hiện tại tổn hại, căn bản không có khả năng vượt qua biển tử vong, sẽ chỉ chết ở trên đường. Cho nên, hắn không cần suy nghĩ. Lăng Hàn bắt đầu khôi phục dài dằng dặc. Mười năm, trăm năm, ngàn năm, hai chân của hắn và một tay phục sinh, chủ yếu là bi Đại Đế đả thương, trong cơ thể tràn đầy ý chí võ đạo của các Đại Đế, muốn chữa thương, hắn phải xua tan ý chí võ đạo.

Đối với Lăng Hàn mà nói, hắn đã tranh tài với ba mươi sáu Thần thú một lần, chỉ là lần này lại giao phong trong cơ thể càng thêm hung hiểm, động một tí sẽ lấy mạng của hắn. Tin tức tốt là, bởi vì chiến trường là thân thể của hắn, hắn nắm giữ quyền chủ động tuyệt đối, ý chí võ đạo của các thần thú như lục bình không rễ, hoàn toàn vô lực. Bởi vậy, sau khi chiến đấu ba ngàn năm Lăng Hàn đã xua tan tất cả ý chí võ đạo. Hắn đứng lên, hai đùi mọc ra, chỉ có quần áo ở bắp đùi rách rưới, hắn chẳng khác gì tên ăn mày. – Có Đại Đế nào trong lịch sử có hình tượng kém hơn ta không? Hắn cười tự giễu một tiếng, sau đó hắn bước đi thật nhanh. Hắn ra khỏi vực sâu nguyên thủy, thiên địa đại đạo biến mất đã lâu tái hiện. Oanh, lập tức, đại đạo áp chế, cũng sinh ra áp bách với Lăng Hàn rất mạnh. Đây là vùng đất trật tự, bao quát thiên địa xoay quanh, tu hành võ đạo, tất cả đều bị thiên địa đại đạo khống chế. Nhưng mà, Lăng Hàn tu thành Đại Đế, tự thành một thể, hắn đã siêu thoát ra khỏi thiên địa đại đạo, cho nên không hề bị nắm trong tay. Việc này dẫn tới thiên địa giận dữ oanh kích Lăng Hàn. Đổi cách nói, đây là Đại Đế kiếp. Vượt qua kiếp nạn này, Lăng Hàn sẽ được thiên địa tán thành, hắn có tư cách sống trong thế giới này. Lăng Hàn cười ha ha một tiếng, nghênh kích thiên kiếp. Tới đi, hắn cười nhạt.

Nhưng mà, lôi vân cuồn cuộn ập tới, từng đạo thiểm điện lóe lên. Làm gì? Lăng Hàn nhanh chóng biết rõ tại sao, bởi vì thiểm điện biến hóa, biến thành từng võ giả, mỗi võ giả tỏa ra đế uy vô tận. Đại Đế! Chín vị Đại Đế! Quả nhiên là đội hình làm người ta tuyệt vọng, vừa xuất hiện đã là Đại Đế, thiên địa biến ra chín Đại Đế trấn áp, có người nào có thể vượt qua. Lăng Hàn chỉ cười cười. Nói giỡn, trước đó hắn đã giết ba mươi sáu thần thú Đại Đế, hiện tại chỉ đối mặt chín người? Lại nói, hắn vừa mới thành Đế, cho dù thiên địa hạ xuống khảo nghiệm, chẳng lẽ những thiểm điện này đạt tới cấp thứ năm hay sao? Nhiều lắm là cấp thứ bảy và tám, nếu không chính là cố ý giết người. Thiên địa bất nhân, nhưng tuyệt đối sẽ lưu lại một chút hi vọng sống. Lăng Hàn không sử dụng tới Hỗn Độn Cực Lôi tháp, hắn cứ xông tới tấn công. Bành! Bành! Bành! Hắn xuất quyền đánh tới, năng lượng hủy diệt đánh vào thiểm điện, các Đại Đế lần lượt trọng thương. Lăng Hàn dễ như trở bàn tay, chỉ thấy chín thiểm điện Đại Đế bị hắn đánh ngã trái ngã phải, căn bản không hình thành công kích ra dáng.

Trải qua chiến dịch với ba mươi sáu Thần thú, chiến lực của Lăng Hàn đã mạnh hơn rất nhiều. Hắn cường đại chân chính!