Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5292: Lão Thần Thú




Mặc dù tình huống bên ngoài không rõ, nhưng hai bên chênh lệch thời gian rất lớn, Lăng Hàn quyết định đi gặp lão Thần thú một lần. Nghe qua hung danh, nhưng xưa nay chưa từng gặp qua, Lăng Hàn vẫn có chút chờ mong.. Cho dù là địch nhân. Đấu Chiến Thánh Hoàng đi cùng hắn. Tốt. Lăng Hàn vừa vặn vững chắc một cảnh giới, sau mười ba ngày, Đấu Chiến Thánh Hoàng khỏi bệnh ra ngoài. – Đi. Lão Thánh Hoàng vác gậy đi ra cửa động Lăng Hàn theo ở phía sau, sau khi ra khỏi Sinh Mệnh động, hai người mới sóng vai mà đi. Bọn họ cũng không phải đi tới hướng cột sáng, mà là đi tới một góc khác. Tốc độ của Đại Đế quá nhanh, cũng không lâu lắm, phía trước xuất hiện hình ảnh kịch chiến. Thô sơ giản lược mà nói, chính là một đám người đang vây công một người.

A, đây là lão Thần thú? Lăng Hàn kinh ngạc, ba mươi sáu Thần thú đều có hình dáng dạng thú, nhưng lão Thần thú có thể hóa thành hình người? Nếu không phải trong lòng của hắn đã nắm chắc bị vây công là lão Thần thú, hắn khẳng định sẽ suy đoán lão Thần thú còn có nhân loại làm trợ thủ.. Mặc dù bị vây công, nhưng kỳ thật là lão Thần thú đang đánh những người khác. Hắn quá mạnh. Đấm ra một quyền, các Đại Đế bị đánh bay, căn bản không thể địch lại hắn. Đại Đế cấp thứ hai, hoàn toàn không phải Đại Đế cấp thứ tư có thể ngang hàng. Nhưng lão Thần thú cũng không có truy kích, trọng tâm của hắn là khai quật cái động bị phong ấn, hắn đã đào được một đoạn nhưng còn chưa tới đáy. Lăng Hàn biết rõ, đây là động Tử Vong, một khi để lão Thần thú đả thông hang động, lão Thần thú sẽ nhìn thấy yếu tố Tử Vong, sau khi nắm giữ, hắn chính là thiên hạ vô địch chân chính. Cho dù có yếu tố Sinh Mệnh, hắn muốn giết Đại Đế nào thì giết Đại Đế nào, cũng không còn cách nào cứu lại được. – Lão Tôn đến đấy! Đấu Chiến Thánh Hoàng vừa tới nơi này, hắn gào to và vác côn tấn công. Bành! Lão Thần thú lại vung tay lên, lập tức, mấy người Đấu Chiến Thánh Hoàng bị đánh bay đi ra ngoài. Nhưng các Đại Đế khác đều thuận thế tiêu trừ trùng kình, nhưng Đấu Chiến Thánh Hoàng vẫn cưỡng ép tiêu trừ, hắn là người đầu tiên giết tới lần nữa, hắn lại vung côn tấn công.

Nhưng chỉ là một Đại Đế, hắn làm sao có thể đánh lại lão Thần thú? Bành, lão Thần thú lại đập một cái, lần này thành Đấu Chiến Thánh Hoàng một người đón đỡ, một kích đủ làm hắn thổ huyết. Lăng Hàn lấy tay gia ngạch, Đấu Chiến nhất mạch a, để hắn làm sao có thể đình chỉ ở nhổ nước bọt trên đường tiến lên? – Lăng Hàn! Đa Gia Phật thanh âm truyền đến, vị này uy tín lâu năm Chuẩn Đế, hiện tại Đại Đế cũng xuất hiện ở Lăng Hàn trước mặt. – Tiền bối. Lăng Hàn gật gật đầu. – Ha ha, ngươi đã trải qua chứng đạo, không cần lại lấy tiền bối tương xứng. Đa Gia Phật cười một tiếng, hắn nhìn về phía Lăng Hàn, trong ánh mắt đã có cảm khái, cũng có cảm kích. Hắn có thể chứng đạo, mặc dù là ngộ tính của mình, thiên phú đầy đủ cao, nhưng chủ yếu nhất, còn là Lăng Hàn đem hắn dẫn tới nơi đây. Nếu không, hết thảy đừng nói. Lăng Hàn nghĩ nghĩ, thoải mái cười một tiếng. Nếu những này tiền bối đều là như thế thoải mái, hắn hà tất câu nệ đâu? – Vậy chúng ta cũng tới. Lăng Hàn cười nói. – Tốt! Đa Gia Phật gật đầu. Hai người cũng phóng lên trời, thẳng hướng lão Thần thú. Cái này... Cùng Lăng Hàn trong tưởng tượng cuối cùng đại chiến có rất lớn khác biệt a. Một đám Đại Đế a, quyết đấu sinh tử, lấy ức ức năm đo lường, vì cái gì lại là một cái mỏ than. Nói ra, có người có tin hay không? Phong cách cũng quá thấp a.

Ngươi xem một chút, tuyệt địa chi chủ mưu đồ lớn cỡ nào, động một chút thì là Hủy Diệt tinh vũ. Đến nơi này... Ách, vì một cái quặng mỏ? Quả thực không thể so sánh a! Nhưng hết lần này tới lần khác, nơi này chiến đấu lại là quyết định toàn bộ thiên hạ vận mệnh. Lăng Hàn thở dài, hắn đã ở nhổ nước bọt đầu này không có đường trở về một đi không trở lại sao? – Ngươi! Lão Thần thú đột nhiên để mắt tới Lăng Hàn, oanh, chính là một chưởng vỗ lại. Làm gì, cùng ngươi có thù a? Một chưởng này, nhanh đến mức không cách nào hình dung. Lăng Hàn chỉ có thể đón đỡ, bành, hắn trong nháy mắt liền bị đánh bay đi ra ngoài, chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ toàn bộ đổi cái vị trí. Bành, hắn đâm vào trên mặt đất, toàn bộ thân thể đều là hóa thành bùn nhão, căn bản không thể động đậy. – Tiểu tử, có ta một tia phong thái. Đấu Chiến Thánh Hoàng nhảy lại, đem Lăng Hàn tóm lấy. – Ta đưa ngươi đi chữa thương. Lăng Hàn nhe răng, cũng chỉ là một kích mà thôi, hắn liền bị đả thương nặng? Chênh lệch có như thế lớn sao? Nhưng suy nghĩ lại một chút, hắn mới chỉ là tu ra hai đạo quy tắc cửu tinh, mà trên Sinh Mệnh yếu tố, hắn cũng chỉ là vừa mới nhập môn, cho nên, bên ngoài nhìn hắn là cấp thứ tư, nhưng thực tế hắn hẳn là năm ngăn, chỉ là ở cấp thứ năm bên trong có thể xếp tới rất phía trước rất phía trước đi.

Một kích này liền bị lão Thần thú trọng thương, liền không kỳ quái. – Quen thuộc liền tốt, cùng đầu kia lão thú đánh, cái nào không có bị đánh phải trọng thương, thậm chí Tử Vong qua? Đấu Chiến Thánh Hoàng thuận miệng nói. Xem ra, chư Đại Đế đã bị giày vò thói quen. Lăng Hàn cũng nhìn ra được, chư Đại Đế đều là cấp thứ tư, so với lão Thần thú kém ròng rã cấp thứ hai, chính là liên thủ như cũ không địch lại. Cho nên, chư Đại Đế cũng chỉ có thể kéo lấy lão Thần thú, thủy chung ở vào hạ phong. Trở lại Sinh Mệnh trì, Lăng Hàn bắt đầu chữa thương, một bên khác, hắn cũng lĩnh ngộ yếu tố Sinh Mệnh, từ đó nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh sâu sắc hơn. Sau mười bảy ngày, hắn chữa khỏi thương thế. Hắn quyết định rời đi, đi ra bên ngoài giải quyết tuyệt địa chi chủ cùng ba mươi sáu Thần thú. Muốn trừ bên ngoài phải yên bên trong. Đa Gia Phật cũng không có đi theo, Lăng Hàn nếu chứng đạo, lấy thực lực của hắn hoàn toàn có thể quét ngang, cho nên, Đa Gia Phật phải ở lại chỗ này tiếp tục chiến đấu, lấy hết khả năng tranh thủ thời gian. Lăng Hàn trở về, lần này lại vượt biển chết chi hải, hắn sẽ thời gian rút ngắn đến bảy năm. Bởi vì hắn hiện tại là chân chính Đại Đế. Hơn nữa, hắn đã dùng năng lượng hủy diệt rèn luyện bản thân, hắn đang nghênh đón thể phách, thể thuật bộc phát một lần, nếu đặt ở bên ngoài, hắn còn có thể tiếp tục tham ngộ quy tắc cửu tinh khác, có thể suy ra, chiến lực của hắn sẽ tăng lên tới cỡ nào. Sau khi vượt qua biển cả, Lăng Hàn không dừng lại chút nào, một đường lướt qua thành thị Thần thú, đi tới lối vào thông đạo hai giới.

Hả? Hắn kinh ngạc phát hiện, ba mươi sáu Thần thú lại liên thủ che đậy nơi này. Quả nhiên Chân Hoàng Đại Đế còn sống. Tuyệt địa chi chủ không ở trong đó, bọn họ và liên minh Thần thú vô cùng yếu ớt. Vấn đề là, những thần thú Đại Đế này chạy tới lúc nào? Nếu như vẫn thủ ở nơi này, khi đó còn có thể nghe được, nếu như đột nhiên tới, như vậy sẽ kỳ quái. Chẳng lẽ là lão Thần thú thông báo? Nhưng lão Thần thú rõ ràng ở Đế đảo, hắn làm sao phát tin tức tới đây. – Lăng Hàn, ngươi nên ngoan ngoãn lưu lại nơi này đi. Cùng Kỳ Đại Đế từ tốn nói. – Chỉ cần ngươi lưu lại nơi này, chúng ta cũng sẽ không ra tay với ngươi. Doanh Ngư Đại Đế tiếp lời. Mục tiêu của bọn họ rất đơn giản, chính là cho tuyệt địa chi chủ hủy diệt đại thế giới, về sau thiên địa va chạm tạo thành lực lượng hủy diệt rung chuyển Đế đảo, từ đó mở ra Tử Vong động. Việc này biến thành điều kiện tiên quyết, có giết Lăng Hàn hay không cũng biến thành thứ yếu.