Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5257: Giết Ra




Lăng Hàn mang theo Thạch Đầu Nhân một đường trở về. Hắn phát hiện, các thần thú Đại Đế còn đang tìm hắn, thỉnh thoảng sẽ “gặp” một lần. Nhưng bởi vì Lăng Hàn ít xuất hiện, đi đến cũng không nhanh, một đường cẩn thận từng li từng tí ẩn giấu thân tích, bởi vậy hắn cũng không có bị những Thần thú Đại Đế phát hiện. Bây giờ không phải lúc phát sinh xung đột với bọn chúng. Bởi vì. . . Bọn chúng chỉ là tiểu lâu la. Những Đại Đế này có chết hay không cũng không ảnh hưởng tới đại cục. Đương nhiên, nếu như thực lực Lăng Hàn đầy đủ, như vậy hắn không ngại tiêu diệt những Thần thú này, khẳng định cũng có thể suy yếu một chút thực lực của lão Thần thú. Nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, thật sự có thể tùy hứng sáng tạo Sáng Tạo Sinh Mệnh sao? Lăng Hàn động tâm, hắn cũng muốn phục sinh người khác. Ví dụ như Cát Thiên Thu lão gia tử.

Bây giờ nghĩ những này chuyện này khẳng định quá nhiều, hắn nhất định phải đột phá Đại Đế, sau đó nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, ân, có lẽ yếu tố Sáng Tạo cũng phải nắm giữ, nói không chừng hắn sẽ phục sinh người chết sống lại. Đây chỉ là một ý nghĩ, có được hay không phải chờ hắn đột phá Đại Đế lại nói. Lăng Hàn cố ý ẩn giấu tung tích, như vậy, chỉ cần những thần thú Đại Đế không có đối đầu chính diện, muốn phát hiện hắn hay sao? Hắn tốn một ít thời gian mới đi tới lối ra của vực sâu nguyên thủy lối. Ở chỗ này, Thanh Loan Đại Đế vẫn tọa trấn như cũ. Đại Đế khác đều đang tìm Lăng Hàn, vị này còn ở đây ngăn cửa, không cho người tiến vào sao? Lăng Hàn tự nhiên không sợ, hắn trực tiếp hiện thân đối mặt với Thanh Loan Đại Đế. Hắn căn bản không có tâm tư triền đấu với đối phương, hắn sử dụng năng lượng hủy diệt, đại đạo quang công kích ngay lập tức. Đối mặt công kích như vậy, cho dù là Thanh Loan Đại Đế cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, căn bản không dám chọi cứng. Không chết cũng bị trọng thương. Hắn không thể không tránh đường để phòng bị phong mang của Lăng Hàn. – Đi! Lăng Hàn phát ra hiệu lệnh với Thạch Đầu Nhân. Hiện tại Thạch Đầu Nhân đã hoàn toàn nghe lệnh của hắn, đại gia hỏa lập tức thả người rời đi, cũng không quay đầu lại.

Thanh Loan Đại Đế không có bận tâm Thạch Đầu Nhân, bởi vì Thạch Đầu Nhân căn bản không có ảnh hưởng gì, lại nói, hắn cũng không cho rằng xem đây là áp chế để Lăng Hàn tử chiến cùng hắn. Hiển nhiên, hắn cũng không tìm hiểu Lăng Hàn. Nhưng Đại Đế cuối cùng là Đại Đế, hắn chỉ đạt cấp thứ sáu, chiến lực vượt qua cấp thứ tám như Lăng Hàn, dù trong lòng có, nhưng chỉ cần kéo dài khoảng cách, oanh kích điên cuồng, Lăng Hàn vẫn bị áp lực như núi. Kịch chiến qua đi, Lăng Hàn bị bức lui trở về. Thanh Loan Đại Đế cười lạnh, hắn đã phát ra tin tức, tất cả Đại Đế sẽ tới đây rất nhanh, đến lúc đó tập thể vây quét, dù Lăng Hàn nắm giữ năng lượng hủy diệt các đại sát khí, cho dù có khả năng bị trọng thương hoặc chết một Đại Đế, khẳng định cũng có thể giết kẻ này. Thần thú Đại Đế nha, ý nghĩa tồn tại chính là chặn giết người giống như Lăng Hàn, cho nên, chết thì chết, đáng. Lại Sáng Tạo là được. Lăng Hàn lui lại từng bước, hắn tranh thủ thời gian cho Thạch Đầu Nhân, nhưng hai ngày sau đó, hắn phát hiện lại có Thần thú Đại Đế tiếp cận, hắn bắt đầu phá vây. – Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Thanh Loan Đại Đế cười lạnh. – Ha ha, vậy thì thế nào, ngươi còn có thể ngăn trở ta? Lăng Hàn cười to, hắn đã dùng tới Tử Vong Hàn Thủy.

Lần này, Thanh Loan Đại Đế cũng không thể không trốn, lúc này hắn không dám che chắn đường lui của Lăng Hàn, không đợi nổi Đại Đế phía sau chạy tới, Lăng Hàn có thể thong dong rời đi. Cho nên đây là việc không có ý nghĩa. Hắn nhường lối như thế, Lăng Hàn nhân cơ hội xông ra ngoài, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, tốc độ của hắn nhanh đến không cách nào hình dung. Thanh Loan Đại Đế đang đuổi theo, nhưng mà, khoảng cách với Lăng Hàn vẫn bị kéo ra. Không đuổi kịp. Hắn thở dài, sớm biết Lăng Hàn sẽ chạy đi, như vậy hắn sẽ cho tất cả Đại Đế chặn lại ở chỗ này. Không được! Không thể để cho tiểu tử này tiếp tục cường đại lên, bằng không sẽ “nguy hiểm” tới kế hoạch của bọn họ. Tập hợp tất cả Đại Đế giết ra khỏi vực sâu, nhất định phải đánh giết tiểu tử kia. . . . Tốc độ của Lăng Hàn cực nhanh, nửa ngày sau, hắn đã đuổi kịp Thạch Đầu Nhân. Đã đi tới nơi này, hắn hoàn toàn có thể không nhìn những hạt phát sáng kia, trực tiếp đụng vào, uy lực tinh thể nổ tung có thể gây tổn thương cho Đế cấp hay sao? Cho dù Thạch Đầu Nhân cũng không sợ, nó do những hạt này tạo thành, hơn nữa mật độ càng dày đặc, phòng ngự cường hoành vô cùng. Xèo, hắn và Thạch Đầu Nhân xông ra khỏi vực sâu nguyên thủy, tinh không đen kịt một màu.

Mặc dù nơi này là hư vô, nhưng Lăng Hàn lại có thể cảm nhận được khí tức quen thuộc đã lâu. Còn nữa, hắn cảm ứng được quy tắc. Trong nháy mắt, hắn có linh cảm tuôn ra như suối. Cho nên, không cần do dự, Lăng Hàn chỉ rời đi một lúc, hắn liền khoanh chân ngồi xuống, cũng hóa cảm ngộ thành của mình. Hắn bắt giữ quy tắc. Trên thực tế, quy tắc ẩn vào giữa thiên địa, muốn nhìn rõ là chuyện khó khăn. Nhưng Lăng Hàn ở trong vực sâu nguyên thủy quá lâu, hơn nữa lại đạt tới chiến lực Đại Đế, vừa mới xuất hiện tự nhiên đưa tới thiên địa dị trạng, từ đó quy tắc bắt đầu sôi trào. Kể từ đó, hắn muốn bắt giữ quy tắc cũng dễ dàng hơn nhiều. Trong vô số quy tắc, Lăng Hàn cẩn thận thăm dò, nhắm thẳng vào hạch tâm. Quy tắc cửu tinh. Tất cả quy tắc đều là quy tắc cửu tinh diễn hóa, đây là đầu nguồn, có chút cùng loại với bốn yếu tố, chỉ là quy tắc cửu tinh chỉ phục vụ thiên địa đại đạo, mà bốn yếu tố lại là cơ sở tạo ra thiên địa đại đạo, cả hai có bản chất khác nhau. Từng giờ từng phút, Lăng Hàn rút lấy quy tắc, ở trong quá trình này, hắn phát hiện thân thể tịch diệt của mình sinh ra ba động nhỏ. Hắn giật mình, quá trình lĩnh ngộ quy tắc cửu tinh chính là quá trình Chuẩn Đế từng bước đột phá. Sau khi thân thể hoàn thành thức tỉnh toàn bộ, như vậy có thể hoàn chỉnh nắm giữ một quy tắc cửu tinh, khi đó có thể đột phá Đại Đế.

Nhưng bước cuối cùng này phải xem thiên địa có chiếu cố hay không, một thời đại cũng chỉ có thể có một người đắc đạo, những người khác dù làm Chuẩn Đế, trong điều kiện tiên quyết có Đại Đế liền vĩnh viễn không cách nào nắm giữ hoàn toàn quy tắc cửu tinh, cũng liền không có khả năng thành Đế. Lăng Hàn không ngừng minh ngộ, đáng tiếc, chỉ minh ngộ lần này còn chưa đủ hoàn toàn thức tỉnh thân thể tịch diệt, bước vào làm Chuẩn Đế lục tinh. Hắn không vội, lần này đã nắm giữ quy tắc cửu tinh, cho dù chỉ một tia thì quy tắc của hắn cũng tăng lên. Ông, đúng lúc này, một đạo khí tức quét qua, mang theo một tia đế uy. Ngang! Thạch Đầu Nhân đang ngồi cách đó không xa đứng lên, nó nhìn sang nơi đó. Lăng Hàn phát ra một đạo ý niệm, bảo Thạch Đầu Nhân an tâm chớ vội. Chỉ trong nháy mắt mà thôi, liền có một người xuất hiện ở gần Lăng Hàn. Chương Ngữ, con của Hải Hoàng, Chuẩn Đế! – Ồ! Chương Ngữ giật mình, không nghĩ tới lại gặp được Lăng Hàn ở nơi này, hơn nữa, nhìn đối phương dường như đang bế quan cảm ngộ. Cơ hội tốt! Hắn vui mừng, nói không chừng chính mình có thể một lần hành động bắt lấy Lăng Hàn, lui một bước mà nói, dù chỉ ngăn cản Lăng Hàn tiếp tục tham ngộ cũng là công lớn. Lại nói, đây chính là biên giới vũ trụ, tinh võng Thường gia cũng không chạm tới nơi này, hắn muốn báo cho người khác cũng không được.