Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5169: Lăng Hàn Phát Uy




Nhiều Đế tử như vậy, yếu hơn nữa cũng có chiến lực thập bát tinh, liên thủ oanh kích cũng không làm Lăng Hàn bị thương nhẹ.

Mẹ nó, còn đánh cái gì nữa.

Ngươi là Khô Lâu Thánh Binh sao, lấy thánh liệu xếp thành?

Lăng Hàn cúi đầu xem xét:

– Các ngươi làm hỏng y phục của ta, phải bồi thường.

Bồi thường em gái ngươi!

Những Đế tử tuyệt địa kia nhìn nhau, bọn họ quay đầu bỏ chạy.

Đánh không lại, gia hỏa này quá biến thái.

Lăng Hàn thở dài, hắn đưa ai ấn một cái.

– Ta ghét nhất có người nợ đồ của ta mà không trả.

Ông, uy áp trấn kinh khủng áp, mười mấy tên Đế tử đều bị vây khốn.

Quá dọa người rồi.

Phải biết, Thánh Nhân khó giết, muốn chạy, dù thức tỉnh Đế binh cũng rất khó đánh trúng.

Mà những thượng cổ Đế tử này có không ai không phải Thánh Nhân mạnh nhất đương thời?

Bọn họ chạy vẫn bị Lăng Hàn khốn trụ?

Khốn kiếp, ngươi thật sự là Thánh Nhân sao?

Một bên khác, gương mặt Lục Tầm tái xanh, hắn không dám ham chiến và vội vàng xoay người bỏ chạy.

Mặc dù hắn kịch chiến với Hầu ca nhưng vì cách Lăng Hàn quá xa, cho nên bản thân hắn dễ dàng thoát thân.

Dù sao, Thánh Nhân muốn chạy, thật sự rất khó đuổi kịp.

Hắn xé mở hư không rời đi, cũng không dám quay đầu nhìn lại.

Lăng Hàn không đặt trong lòng, trong lòng đang cười các Đế tử kia, nói:

– Hiện tại, các ngươi bồi thường hay không bồi thường?

– Bồi!

Những Đế tử này trăm miệng một lời, so sánh với nhau, đương nhiên là tính mạng của bọn họ trọng yếu hơn.

– Tốt, mỗi người cấp cho ta một gốc đại dược Thánh cấp.

Lăng Hàn nói.

Khốn kiếp, tại sao ngươi không đi cướp đi?

Chúng ta chỉ làm hỏng quần áo của ngươi, lại dùng đại dược Thánh cấp trả? Hơn nữa còn là mỗi người một gốc?

Lăng Hàn lại cười một tiếng:

– Ta cướp thì thế nào, các ngươi có tư cách phản kháng sao?

Các Đế tử lập tức im lặng, thực lực chênh lệch quá nhiều.

Mặc dù Lăng Hàn vẫn chỉ là Thánh Nhân, nhưng lấy chiến lực mà nói, sợ rằng không bằng cấp bậc Chuẩn Đế nhưng cũng chênh lệch không lớn.

Đây là Thánh Nhân nhị tinh?

Lừa gạt quỷ đi.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Sự kiên nhẫn của ta không nhiều, đếm đến mười, các ngươi không giao đại dược Thánh cấp ra, ta không thể làm gì khác hơn chính là giết các ngươi thành cặn bã.

– Cho dù chúng ta đáp ứng ngươi cũng không có khả năng giao ra trong thời gian ngắn.

Đồng Minh vội vàng nói, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, bọn họ đều là con của Đại Đế, tiền đồ vô lượng, vì đại dược Thánh cấp mà chết thì không đáng.

Nhưng vấn đề là, dạng đại dược này, bọn họ sẽ mang theo trong người?

– Không sao, ta cho phép các ngươi đi liên hệ ai đó, chỉ cần lấy vật ta muốn ra đây, ta sẽ thả các ngươi con đường sống.

Lăng Hàn nói.

Chúng Đế tử bất đắc dĩ, bọn họ bắt đầu liên hệ với người của mình.

Tinh võng của Thường gia hiện tại đã phục vụ vì bọn họ.

Qua một lúc, tinh không vỡ ra, từng đội chiến sĩ cao lớn đi tới và tỏa ra khí tức rét lạnh.

Khô Lâu Thánh Binh!

Lục Tầm cũng xuất hiện, hắn mang cứu viện tới.

Lần này, hắn không hề kinh hoàng thất thố, mà là tràn đầy lòng tin.

Lăng Hàn rất mạnh, hai trăm năm trước hắn có thể ngang hàng với ba Khô Lâu Thánh Binh, nhưng bây giờ cũng thế mà thôi.

Hiện tại, hắn điều động năm mươi Khô Lâu Thánh Binh, đây là lực lượng nghiền ép khủng bố cỡ nào?

– Lăng Hàn, giao người ra, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.

Lục Tầm từ tốn nói, hắn thong dong giống như nắm đại cục trong tay.

Lăng Hàn nhìn về phía Đại Hắc Cẩu, nói:

– Ta là người ăn thiệt thòi còn nuốt vào bụng sao?

– Dĩ nhiên không phải.

Đại Hắc Cẩu cười nói.

– Đối với người uy hiếp ta, ta nên làm gì?

Lăng Hàn lại hỏi.

– Đương nhiên là đánh, đánh tất cả nằm xuống.

Đại Hắc Cẩu tiếp tục đáp.

Lăng Hàn gật đầu, hắn nói với Lục Tầm:

– Ngươi nghe rồi chứ.

Đến lúc này ngươi còn dám đùa giỡn?

– Ngươi đừng tưởng rằng ta sẽ sợ ném chuột vỡ bình!

Lục Tầm uy nghiêm đáng sợ nói.

– Đánh chết ngươi chính là ưu tiên cao nhất, theo nguyên văn chính là “không tiếc trả giá lớn cũng phải diệt trừ”!

A, những Đại Đế tuyệt địa kia đúng là để ý tới mình.

Cũng khó trách, lần trước đã có hai thượng cổ Đại Đế ra tay, mặc dù cách khoảng cách xa xôi, hơn nữa còn làm Cát lão gia tử vẫn lạc.

Nghĩ tới đây, đôi mắt Lăng Hàn bắn ra hàn quang và sát ý.

– Lão Hắc, ta làm thịt người này!

Hắn nói.

– A, không muốn đại dược sao?

Đại Hắc Cẩu cảm thấy thịt đau.

– Từ bỏ!

Lăng Hàn nói như chém đinh chặt sắt.

– Được!

Đại Hắc Cẩu gật đầu, nó muốn xuất thủ.

– Dừng tay!

Lục Tầm quát to.

– Nhanh lên! Lên!

Oanh, năm mươi Khô Lâu Thánh Binh bay tới oanh kích Lăng Hàn, Đại Hắc Cẩu.

Lăng Hàn hừ một tiếng, đứng ra.

Hắn xuất ra một quyền, hắn dùng toàn lực ứng phó.

Thứ nhất, Khô Lâu Thánh Binh không có linh trí, chỉ biết chiến đấu, thứ hai, bọn chúng vô cùng cường đại, không sợ bất kỳ đả kích gì, cho nên, đối mặt tấn công chính diện, bọn chúng sẽ tránh né?

Đương nhiên là lấy mạnh đánh mạnh.

Bành!

Hai đấm va chạm vào nhau, lực lượng đáng sợ sôi trào, quy tắc lóe sáng.

Sau khi những hào quang biến mất, mọi người hoảng sợ phát hiện, Lăng Hàn chẳng những không có bị đánh bay ra ngoài, ngược lại còn đứng cao ngạo tại chỗ

Trái lại Khô Lâu Thánh Binh, mặc dù nó không bị đánh lui nhưng mà cánh tay phải của nó đã bị đánh nổ tới bả vai!

Trời!

Đây chỉ là một kích mà thôi.

Lăng Hàn mạnh đến mức nào?

Hai bên không có lui, nói rõ Lăng Hàn và Khô Lâu Thánh Binh về mặt sức mạnh đã đứng ở cùng cấp độ, lực phá hoại lại không cùng cấp bậc.

Đây là đương nhiên, Lăng Hàn đã sử dụng tới đại đạo quang cùng năng lượng hủy diệt, còn kém Thánh hỏa chưa sử dụng, lực phá hoại sẽ mạnh bao nhiêu?

Hủy thiên diệt địa!

Nhưng mà, Khô Lâu Thánh Binh vô cùng bá đọa mặc dù chỉ còn lại nửa bên người nhưng bản năng chiến đấu lại không giảm chút nào, lại xuất một chưởng tấn công Lăng Hàn.

Bành!

Lăng Hàn vung quyền nghênh kích, hắn đánh nát nửa bên thân thể còn lại cả Khô Lâu Thánh Binh, chỉ còn lại đầu lâu, thân thể sứt mẻ và cái đùi.

Nhưng nó không phải sinh linh, không thống khổ và e ngại tử vong, một chân nâng lên đá Lăng Hàn, thánh uy vô tận tràn ngập.

– Hừ!

Lăng Hàn lại đánh ra một quyền, bành, đầu lâu của Khô Lâu Thánh Binh bị đánh thành từng mảnh.

Tê!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người im lặng, da đầu run lên.

Đây không phải sự thật?

Khô Lâu Thánh Binh là tồn tại khủng bố cỡ nào?

Cho dù là Đế binh cũng chỉ có thể bức lui, cũng không thể đánh nát, bây giờ lại bị Lăng Hàn đánh nát.

Chuyện này chẳng phải đang nói, chiến lực của Lăng Hàn đã vượt qua Đế binh?

Không, mọi người đều lắc đầu, Lăng Hàn rất bất phàm, nhưng còn không có khủng bố đến tình trạng như vậy.

Về mặt chiến lực, kỳ thật Lăng Hàn không khác gì Khô Lâu Thánh Binh, nhưng mà, gia hỏa này nắm giữ năng lượng nào đó, lực phá hoại thật là đáng sợ, có thể tuỳ tiện đánh nát thánh liệu

Đây là tự nhiên, Lăng Hàn lúc ấy xuất ra một quyền, mặt đất trong vực sâu nguyên thủy cũng xuất hiện cái hố to một trượng, đó là khái niệm gì?