Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5163: Chân Long Đại Đế?




Mang theo Lăng Hàn lao đi như bão táp, phải đi nửa năm Đa Gia Phật mới ngừng lại.

Nơi xa, tốc độ của hỏa diễm phong bạo chậm lại, chậm rãi biến mất không thấy.

Tê, Lăng Hàn nhe răng.

Với tốc độ của Chuẩn Đế cũng phải chạy nửa năm, nơi này kinh khủng cỡ nào?

– Đây là lửa gì?

Lăng Hàn hỏi, rõ ràng không có nửa điểm quy tắc, nhưng lại mạnh đến mức khủng khiếp.

Đa Gia Phật trầm ngâm một lần, nói:

– Đây là năng lượng thiên địa bản nguyên nhất, ta cũng không rõ ràng.

– Vậy bây giờ?

Lăng Hàn không dây dưa nhiều ở phương diện này, hiện tại hắn không có tư cách nắm giữ quy tắc cửu tinh, chớ nói chi đến bản nguyên?

Võ đạo, tiến hành theo chất lượng.

– Tiếp tục đi tới.

Hai người lại tiếp tục tiến lên, sau khi hỏa diễm phong bạo bao phủ, nơi này lại khôi phục bình tĩnh, nguyên nhân đại địa áp súc vô số lần, một hạt cát cũng nặng như tinh cầu, cho nên, dù hỏa diễm quét qua lưu lại vết cháy đen nhưng cũng không có tạo thành phá hư quá lớn.

Lăng Hàn nhíu mày, nguyên nhân thời điểm đi qua nơi này lần đầu tiên, hắn cũng không nhìn thấy mặt đất cháy đen.

Hắn nhìn về phía Đa Gia Phật, mà Đa Gia Phật thì gật gật đầu, nói:

– Nơi này cũng không chỉ có hỏa diễm phong bạo, còn có thiên tai khác.

Cho nên, muốn thông qua khu vực này chẳng những tốn thời gian, còn phải xem vận khí.

Vận khí không tốt, có lẽ mấy trăm năm cũng chỉ có thể tới tới lui lui.

Quả nhiên, hai tháng sau, hai người Lăng Hàn không đi tới cuối đã nhìn thấy mưa thiên thạch rơi xuống.

Bành bành bành, quá kinh khủng, mỗi một viên nện xuống sẽ tạo thành hố nhỏ trên mặt đất, đường kính to khoảng mười trượng.

Việc này làm Lăng Hàn hoảng sợ, phải biết hắn toàn lực ứng phó, một quyền cũng chỉ có thể đánh ra cái hố nhỏ một trượng, cái hố mười trượng là khái niệm gì?

Lực sát thương cấp Chuẩn Đế sao? Thậm chí Đại Đế?

Mưa thiên thạch bao phủ phía trước, cho nên, không có biện pháp, Lăng Hàn và Đa Gia Phật chỉ có thể lui lại.

May mắn chính là, tốc độ mưa thiên thạch không nhanh, cho nên bọn họ có thể thong dong lui lại.

Vấn đề là, như thế quá chậm.

Nếu không phải nơi này thời gian chảy phải nhanh, một trăm năm qua đi, bên ngoài chỉ mới trôi qua một năm, không thì Lăng Hàn sẽ gấp chết.

Hắn mất ba năm mới chờ được.

Mưa thiên thạch đã ngừng lại, Lăng Hàn và Đa Gia Phật lại tiếp tục tiến lên.

Trước mặt uy năng thiên địa, Lăng Hàn không có suy nghĩ dùng Thanh Trúc kiếm hay Hỗn Độn Cực Lôi tháp tới chặn.

Phải biết, nơi này có thể làm Đại Đế vẫn lạc, Đế binh không tính là cái gì.

Bọn họ tiến lên, hai tháng, nửa năm, tám tháng, lần này, vận khí của bọn họ tốt hơn trước, không tiếp tục gặp được bất kỳ tai nạn nào.

Lại đi thêm hai năm, phía trước xuất hiện một tòa thành.

Nhìn từ xa có thể nhìn thấy cái đầu rồng, nơi này đủ bá khí.

Cái này!

Thật sự có Chân Long Đại Đế?

Lăng Hàn dao động, nhưng hắn rõ ràng đã xác định, Chân Long đã chết.

Đa Gia Phật cũng không có lỗ mãng tiến vào, hắn thả thần thức dò xét tòa thành.

Oanh!

Chỉ trong nháy mắt, một đạo khí tức bá đạo và vô cùng lạnh lùng bộc phát, trong khí tức không mang theo chút tình cảm nào.

– Đạo chích phương nào?

Một ý niệm nổ tung trong thức hải của Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật.

Lăng Hàn thất khiếu phun máu, hắn suýt nữa đã hôn mê, còn tốt, thức hải của hắn còn có đại đạo quang, cho nên hắn miễn cưỡng tỉnh táo lại.

Sắc mặt Đa Gia Phật trắng bệch.

Oanh!

Đúng lúc này, trong tòa thành phía trước xuất hiện một móng vuốt.

Ngũ trảo, màu vàng kim.

Đây là long trảo!

Lăng Hàn làm bạn với Tiểu Thanh Long lâu như vậy, tự nhiên biết rõ móng vuốt Long tộc là dạng gì.

Chân Long?

Uy uy uy, thật hay giả?

Nhưng mà, hiện tại không có thời gian cho hắn suy nghĩ, Đa Gia Phật bắt lấy hắn và bỏ chạy.

Đánh với Đại Đế?

Ha ha.

Oanh, rõ ràng Long tộc Đại Đế không có hiện thân, nhưng một trảo từ phương xa đã ép tới gần.

– Cho!

Lăng Hàn lấy ra Thanh Trúc kiếm giao cho Đa Gia Phật.

Đa Gia Phật tiếp kiếm, trực tiếp chém ra ngoài.

Hắn hiện tại không thu phục Thanh Trúc kiếm, nhưng mà Chuẩn Đế vốn cường đại, lại thêm Mẫu Kim phát uy nên có thể miễn cưỡng ngang hàng một Đại Đế.

Xoát, một kiếm chém vào long trảo, chém ra một vết thương, nhưng Đa Gia Phật lại bay ra ngoài, hắn không ngừng phun máu tươi.

Không chỉ có hắn, ngay cả Lăng Hàn cũng phun máu tươi, hắn chỉ dính một ít đế uy, nhưng đế uy quá mạnh.

Hắn không phải không có tiếp nhận một kích của Đại Đế, mặc dù lúc đó hắn có Thanh Trúc kiếm ngăn cản đại bộ phận lực lượng nhưng mà, hắn có cảm giác, uy lực của long trảo còn trên cả tuyệt địa chi chủ.

Khả năng sao?

Người có thể trở thành Đại Đế, ai yếu hơn người khác?

Trừ phi lúc ấy tuyệt địa chi chủ không dùng toàn lực.

Cũng đúng, đối phó hắn là Thánh Nhân nho nhỏ, cần toàn lực phát huy sao?

Đa Gia Phật không ngừng lại chút nào, hắn tiếp tục mang theo Lăng Hàn phi nước đại.

Sau lưng, đế uy tràn ngập, chỉ thấy Thanh Long bay ra khỏi thành, hành vân giá vụ, nó không ngừng đuổi theo bọn họ.

Quá nhanh, đây chính là Đại Đế chân chính!

Khốn kiếp, Chân Long thật không có chết?

Đế tộc không cách nào xuất hiện Đại Đế, dường như thiên địa nguyền rủa, cho nên, Lăng Hàn tuyệt đối không cho rằng đây là dòng dõi Chân Long, mà là bản thân của Thánh Long.

Hắn đã hồ đồ.

Đa Gia Phật đã quen thuộc phương pháp sử dụng Thanh Trúc kiếm, một kiếm chém ra mang theo uy thế đáng sợ, đế uy tràn ngập giống như Nữ Đế còn sống.

Oanh!

Chân Long xuất thủ, lại bị cản lại, nhưng mà Đại Đế cường thế cỡ nào, hắn lập tức truy kích.

Đa Gia Phật vừa công kích vừa chạy, dựa vào uy lực của Đế binh, hắn tạm thời còn có thể chống đỡ, nhưng thời gian không có khả năng quá lâu.

Đế binh là binh khí do Đại Đế rèn đúc, làm sao có khả năng so sánh với Đại Đế chân chính?

Làm sao bây giờ?

Bị một vị Đại Đế truy sát, Đại Đế sống sờ sờ!

Lăng Hàn cũng vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp tiêu trừ một bộ phận đế uy dư âm, dù sao đây cũng là Mẫu Kim, hắn càng là Thánh Nhân mạnh nhất, tiêu trừ dư âm cũng không thành vấn đề.

Bọn họ đã chạy đi ba ngày.

Oanh!

Mặt đất phun ra một sóng nước và rộng đến vô hạn, sau đó ập tới trước và sau, vừa vặn ngăn chặn Chân Long Đại Đế cùng Đa Gia Phật, Lăng Hàn.

Đây là cứu mạng!

Nơi đây vô cùng nguy hiểm, cho dù là Đại Đế cũng phải cẩn thận từng li từng tí, bằng không có khả năng chôn xương tại nơi này.

Sóng nước ập tới, Chân Long Đại Đế cũng bị bức bách ngừng lại, sau đó quay người rời đi..

– Hừ!

Ý niệm Đại Đế sôi trào, nhưng cũng không cái gì không cam lòng.

Chỉ là Chuẩn Đế cùng Thánh Nhân, không đánh giết thì như thế nào, lần sau gặp được cũng có thể chém giết dễ dàng.

Lăng Hàn và Đa Gia Phật phi nước đại, bọn họ chạy suốt nửa năm,, sóng nước phía sau chậm lại, chỉ thấy bình nguyên hóa thành biển cả.

Đúng là nơi quái dị.

– Rời đi trước.

Đa Gia Phật nói.