Làm sao bây giờ?
Đây là uy hiếp vô cùng hiện thực.
Lăng Hàn không giao ra hạt giống, Thánh Nhân thi sẽ xuất động, bảo đảm có thể đánh Tứ Nguyên tinh không còn thừa cặn bã.
Đế binh?
Đế binh thật sự có thể ngăn cản Thánh Nhân thi, nhưng vấn đề là, Lăng Hàn tiếp tục trong bao lâu?
Nếu không, khi đó Đồng Minh cũng không đến mức bị một đám Thánh Nhân đuổi giết chạy khắp nơi.
Lăng Hàn cũng cau mày, mặc dù hắn có thể bày ra trận pháp Thánh cấp nhưng có thể kiên trì bao lâu khi đối mặt Thánh Nhân thi?
Nhưng mà, hạt giống thánh hỏa đã dung nhập làm một thể với hắn, hắn căn bản không có khả năng lấy ra.
Lui một bước mà nói, cho dù giao ra sẽ tạo thành phản ứng dây chuyền đáng sợ cỡ nào?
Nữ Đế vì đó bỏ mình, có thể thấy được quan hệ to lớn đến cỡ nào, hắn sẽ chắp tay nhường cho tuyệt địa chi chủ?
Rốt cuộc sẽ làm thế nào?
Nếu như Đa Gia Phật, Cát Thiên Thu có thể chạy đến thì tốt rồi.
– Nếu như ngươi là ở trông cậy vào Đa Gia Phật cùng Cát Thiên Thu, ngươi không nên ôm hi vọng này.
Chương Ngữ lại cho Lăng Hàn một kích.
– Hai vị này đã bị hai vị đại nhân khác mời đi uống trà, không có khả năng chạy đến.
Nói cách khác, có tuyệt địa chi chủ khác ra tay rồi!
Lần này, còn có hi vọng sao?
– Ta đếm tới ba, đến lúc đó, ta sẽ vung tay, những Thánh thi này sẽ tấn công.
Chương Ngữ từ tốn nói.
Đường đường Đế tử, hắn cần phải làm việc uy hiếp người khác như thế, hắn cũng cảm thấy khó chịu.
Nhưng không có biện pháp, viên hạt giống kia quan hệ quá lớn.
– Không được, tuyệt không thể giao ra hạt giống!
Có Thánh Nhân Đế tộc đứng ra, đó chính là Lạc Dương.
– Không sai, tuyệt đối không thể lấy ra!
Lại một tên Thánh Nhân đứng dậy, còn là con của Đại Đế.
Quả nhiên, con của Đại Đế đều là người nhìn ra cách cục, ở thời điểm này tuyệt đối không thể ngồi bàng quan.
Mặc dù bọn họ không biết hạt giống có hiệu quả như thế nào, nhưng âm phủ để bụng như thế, nó chắc chắn có quan hệ trọng đại.
Hiện tại dương gian cùng âm phủ thủy hỏa bất dung, vậy tuyệt đối tuyệt đối không thể để cho hạt giống rơi vào trong tay tuyệt địa chi chủ, nếu không thiên hạ sẽ thực sự nguy hiểm.
Lần lượt có từng con của Đại Đế đứng dậy, ở thời điểm này, người khác có thể lo cho thân mình nhưng con của Đại Đế lại không thể.
Bọn họ càng nhìn xa hơn.
Chương Ngữ cười lạnh:
– Nếu các ngươi đã mất khôn như vậy, đi chết đi.
Hắn vung tay, lập tức, Thánh Nhân thi hành động, bọn chúng lao xuống như nước thủy triều.
Thật là đáng sợ.
Thánh thi chiến lực không nhiều, phần lớn chỉ có cấp bậc nhất tinh nhị tinh, chợt có tam tinh tứ tinh, ngũ tinh hiếm như lông phượng sừng lân, nhưng kiến nhiều có thể cắn chết voi.
Lại nói, đây không phài là kiến, mà là một đám sói.
Thánh thi hành động, các Thánh Nhân lâm vào khổ chiến.
Quá gian nan, số lượng Thánh thi quá nhiều, hơn nữa làm cho người ta tuyệt vọng nhất là cái gì? Những thi thể này bị đánh nát sẽ rơi vào biển rộng, sẽ tái tạo thân thể thật nhanh, lại biến thành một “hảo hán” lần nữa , căn bản không cần chờ mười tám năm.
Đây là chiến tranh không có hồi kết, có ai ngăn cản nổi?
– Nhanh, tổ chức người rút lui.
Lăng Hàn tiến hành an bài.
Hiển nhiên, Tứ Nguyên tinh không thể giữ được, cho nên, hiện tại duy nhất có thể làm chính là rút toàn bộ sinh linh trên Tứ Nguyên tinh rời khỏi tinh cầu này.
Truyền tống trận mở rộng, từng làn người rời đi, nhưng số lượng sinh linh trên một tinh cầu nhiều cỡ nào, mà truyền tống trận mỗi lần chỉ đưa số ít người đi, muốn rút toàn bộ người rời đi, không có mấy trăm mấy ngàn năm thì đừng mơ tưởng.
Các Thánh Nhân liên tục bại lui, có ai có thể ngăn cản Thánh thi?
Lăng Hàn đã thức tỉnh Đế binh, đại trận Thánh cấp cũng vận chuyển, chém giết Thánh thi giảm bớt áp lực cho mọi người.
– Ha ha, chỉ ngươi mới có Đế binh sao?
Chương Ngữ cười lạnh, hắn cầm lấy một cây búa màu tím tấn công Lăng Hàn, ầm, một tia chớp màu tím giáng xuống.
Quy tắc cửu tinh chí cao!
Đế binh, có thứ nào yếu hơn cái khác?
Thanh Trúc kiếm bị cây búa màu tím ngăn cản lại, cho nên không thể công phạt Thánh thi.
Hiện tại dựa vào một trận pháp Thánh cấp phát uy, mấu chốt là, phụ cận có rất nhiều tinh cầu bị thôn phệ, không cách nào lại cung cấp uy lực cho trận pháp Thánh cấp, cho nên uy lực giảm nhiều, cho nên uy hiếp Thánh thi không lớn.
– Đã đến mức sơn cùng thủy tận, còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại sao?
Chương Ngữ cười lạnh.
Đến lúc này, còn có hi vọng lật bàn?
– Ha ha, tiểu hữu đang gặp khó khăn nha!
Đúng lúc này, một giọng nói già nua vang lên.
Xoát, đột nhiên trong tinh không xuất hiện một người.
Đây là một lão giả, áo gai vải thô, cực kỳ đơn giản.
– Ồ!
Lăng Hàn nhìn lướt qua, hắn cũng phải sững sờ.
Đó là lão nhân cho hắn uống rượu Tuế Nguyệt trên Đế lộ.
Lão nhân coi mộ!
Hắn rời khỏi Đế lộ cũng không hiếm lạ, nhưng tại sao hắn lại xuất hiện ở nơi này.
– Ngươi là ai?
Chương Ngữ sững sờ, lão đầu này xuất quỷ nhập thần, hắn cũng không biết đối phương xuất hiện từ lúc nào.
Lão nhân coi mộ không quan tâm tới Chương Ngữ, dường như đối phương chỉ là con chó con mèo, không đáng cho hắn quan tâm.
Hắn nhìn vào biển cả và nói:
– Nên thu tay lại!
Hắn đang nói với tuyệt địa chi chủ!
Tê, ý tứ này chính là Chương Ngữ không có tư cách nói chuyện với hắn.
– Đáng chết!
Sắc mặt Chương Ngữ biến thành màu đen, nhưng hắn là con của Đại Đế, thời điểm Hải Hoàng quân lâm thiên hạ, hắn chính là thiên hạ đệ nhị, chưa từng bị người nào coi thường như thế?
Hắn vung tay lên, có rất nhiều Thánh thi tấn công lão nhân coi mộ.
Lão nhân coi mộ chỉ vung tay lên, lập tức Thánh thi ngã xuống từng phiến, chúng biến thành cặn bã.
Má ơi!
Thấy cảnh này, các Thánh Nhân cảm thấy da đầu tê dại.
Vị này là Đại Đế sao?
Chỉ vung tay là tiêu diệt Thánh thi?
Không không không, không có khả năng là Đại Đế, nếu có tân Đế xuất thế, thiên địa dị tượng sẽ xuất hiện, tại sao không có chút phản ứng nào?
Nếu nói là Đại Đế đời trước?
Đó là việc không thể nào, không có Đại Đế nào có thể sống lâu như vậy.
Cho nên
– Chuẩn Đế!
Các Thánh Nhân đều kinh hô.
Thánh Nhân cửu tinh cũng không có mạnh như vậy, lại không thể xuất hiện Đại Đế, cho nên, vị này chính là Chuẩn Đế.
Trừ bỏ tuyệt địa chi chủ không nói, vị này chính là Chuẩn Đế thứ ba của dương gian.
Chuẩn Đế xuất hiện, tự nhiên lòng tin mọi người tăng nhiều.
Được cứu rồi, cuối cùng được cứu rồi.
Lão nhân coi mộ phất tay mấy lần, Thánh thi chung quanh bị dọn dẹp sạch sẽ, hai tay của hắn thả lỏng phía sau, hắn không nhìn Chương Ngữ, mà là nhìn vào biển cả:
– Hải Hoàng, ngươi cũng có thể dừng lại được rồi.
Cái, cái gì?
Nghe được lão nhân coi mộ nói, tất cả Thánh Nhân cảm giác tay chân lạnh như băng.
Hải Hoàng?
Đại Đế!
Làm sao có thể!
Biển cả rung động, không gió dậy sóng, nhấc lên sóng lớn kinh thiên, nước biển vô tận phóng lên trời và hóa thành một mặt người to lớn.
– Tiền Dưỡng Hạo, ngươi còn chưa chết sao?
Một giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên, âm thanh phát ra từ gương mặt do nước biển biến thành.
Lão nhân coi mộ cười một cách tang thương:
– Ngươi còn chưa có chết, ta làm sao dám chết?