Lăng Hàn cười một tiếng:
– Cho dù ta có Đế kinh cùng Đế binh, tại sao phải giao ra?
– Thứ nhất, hiện tại là thời kỳ mấu chốt đối kháng âm phủ, Đế kinh có thể tăng lên thực lực của mọi người, ngươi không nên ích kỷ như thế, phải đứng trên đại nghĩa.
Lão Thánh Nhân nói.
– Thứ hai, ngươi đã có một khối Mẫu Kim, ngươi có Đế binh cũng không có ý nghĩa. Cho dù là Đại Đế cùng một thời gian mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của Đế binh, cho nên, nắm giữ hai kiện cũng không thể gia tăng chiến lực, ham hố có làm được cái gì?
Lăng Hàn cười to:
– Nói thế, tại sao các ngươi không giao Đế kinh ra? Tới đi, dùng ngươi làm gương, tạo phúc cho thiên hạ chúng sinh xem nào!
Lần này lão Thánh Nhân lập tức giận dữ.
Làm sao có thể so?
Đại Đế di thừa ở nơi này là vật vô chủ, Đế tộc thì sao?
Đây chính là một tộc đàn, nếu giao Đế kinh ra Đế tộc còn có thể cao cao tại thượng sao? Hơn nữa, Đế binh cần tu luyện Đế kinh đối ứng mới có thể tu luyện, như vậy Đế tộc đã mất đi nội tình mạnh nhất của mình?
Vật vô chủ cùng có chủ, có thể đặt chung một chỗ hay sao?
– Lăng Hàn, ngươi không muốn hung hăng càn quấy, thật hỗn hào.
Lão Thánh Nhân quát mắng.
A, cùng là giao ra Đế kinh, ta không giao là hung hăng càn quấy rồi?
Chậc chậc chậc, ta còn không bảo các ngươi giao Đế binh đấy.
– Lăng Hàn, ngươi quá ích kỷ!
Hàn Vân cũng đứng dậy, nói:
– Đây là Đại Đế truyền thừa, cũng thuộc về người trong thiên hạ, ngươi lại ích kỷ chiếm thành của mình, há không biết, thiên hạ vì công!
– Không tệ!
Lại có Đế tử đứng dậy, nói:
– Lăng Hàn, trước mặt phải trái, ngươi không thể ích kỷ như vậy.
– Không nên bị tư dục che mờ đôi mắt!
Tên Đế tử thứ ba cũng đứng dậy.
– Oanh!
Hầu ca nhịn không được, lấy côn sắt ra múa một vòng, sau đó hắn chỉ vào đám Thánh Nhân chung quanh.
– Chân của lão Tôn có thể buồn nôn chết đám dối trá các ngươi, đến, kẻ nào muốn đồ của huynh đệ ta, lão Tôn sẽ đánh người đó thành thịt nát!
Đại Hắc Cẩu và Tiểu Thanh Long không nói gì, nhưng bọn chúng lại đứng bên cạnh Lăng Hàn, dùng hành động biểu thị lập trường.
Trì Mộng Hàm sẽ không lùi bước, nàng cũng đứng bên cạnh Lăng Hàn, trong tay cầm chủy thủ phát ra thánh uy.
Nhưng mà, năm tên Thánh Nhân so với đám Thánh Nhân trước mặt lại ít tới thương cảm.
Đám người Đinh Thụ lui về sau mấy bước, đây là một loại tỏ thái độ, bọn họ sẽ không xuất thủ với Lăng Hàn nhưng cũng không tương trợ.
Ngồi bàng quan, bảo trì trung lập.
Lấy thân phận của bọn họ, có thể bảo trì trung lập đã là trợ giúp Lăng Hàn, dù sao, cùng là bá chủ Nguyên thế giới, cho dù bọn họ không có yêu nghiệt như Lăng Hàn, nhưng thực lực cũng hơn xa thế hệ hoàng kim, làm sao có thể xem thường?
– Hầu ca, lão Hắc, các ngươi lui xuống trước đi.
Lăng Hàn quay đầu đối nói với bốn người:
– Để ta tới trước, chờ gánh không được, các ngươi lại đến.
A?
Đám người Hầu ca cảm thấy kỳ quái, đối mặt nhiều Thánh Nhân như vậy, Lăng Hàn còn dám đánh một trận?
Nhưng mà, bọn họ đều hiểu rất rõ Lăng Hàn, nếu hắn nói như vậy, khẳng định là có nắm chắc.
– Tốt!
Đám người Hầu ca lui về phía sau.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hắn nhìn thế hệ hoàng kim, thản nhiên nói:
– Có người nào không phục, đến, ta sẽ thuyết phục kẻ đó.
– Lăng Hàn, ngươi đúng là ngông cuồng!
Thế hệ hoàng kim đều giận dữ.
Một đối một, ngươi đúng là yêu nghiệt, nhưng mà, ngươi chống đỡ mấy Thánh Nhân tam tứ tinh liên thủ?
– Hừ, mọi người cùng nhau tiến lên!
Hàn Vân vung cánh tay hô lên:
– Lần này chúng ta vì an nguy của dương gian, tuyệt đối không thể dung tha kẻ ích kỷ không giao Đế kinh và Đế binh kia.
– Tốt!
Mấy Đế tử khác đều gật đầu.
Lăng Hàn bật cười:
– Da mặt dày các ngươi thật dày.
– Giết!
Hàn Vân dẫn đầu, bảy Đế tử đã liên thủ giết tới.
Rầm rầm rầm, công kích Thánh cấp thật đáng sợ, hai ba chiêu đã có thể phá hủy tinh cầu, nhưng mà, nơi này chính là Đại Đế bí cảnh, có đạo tắc Đại Đế hóa thành phòng ngự, căn bản không phải lực lượng Thánh cấp có thể đánh xuyên.
Bởi vậy, chỉ thấy năng lượng trong không gian sôi trào, mỗi một đạo lực lượng đều có thể tùy tiện xé nát tinh cầu nhưng không thể ảnh hưởng tới nơi đây.
May mắn nơi này đều là Thánh Nhân, bằng không dư âm quét qua cũng làm người dưới Thánh Nhân phải chết
Lăng Hàn rất mạnh, ba mươi đạo quy tắc thất tinh đan vào nhau, có thể địch lại ba đạo quy tắc bát tinh, tương đương với chiến lực Thánh cấp tam tinh, lại thêm năng lượng hủy diệt, chiến lực của hắn có thể đạt tới tứ tinh.
Nhưng mà, đám người Hàn Vân cũng không yếu.
Mỗi người đều có thể đánh ra hai đạo quy tắc bát tinh, lại thêm Thánh khí trợ giúp, chiến lực cũng dễ dàng đạt tới tam tinh, cho nên, một đối một, bọn họ không ai là đối thủ của Lăng Hàn.
Bảy đấu một?
Đúng là mất mặt.
Như lúc trước đã nói, chênh lệch chiến lực một tinh cần ba đến bốn tên Thánh Nhân để đền bù, cho nên, bảy tên Thánh Nhân liên thủ, tương đương với trăng lên chiến lực hai tinh.
Ngũ tinh đấu tứ tinh, Lăng Hàn rơi vào hạ phong.
Còn tốt, Lăng Hàn còn nắm giữ Phượng Dực Thiên Tường, thân pháp này quá trâu bò, cho dù bị bảy thánh vây công, hắn cũng có thể tránh thoát dễ dàng.
Bởi vậy, mặc dù chiến lực Lăng Hàn không bằng nhưng không có nguy hiểm tính mạng.
Cũng mặc kệ nói thế nào, hắn vẫn lâm vào thế yếu.
– Phượng Dực Thiên Tường không hổ là thân pháp đệ nhất thiên hạ!
– Nếu có được…
Thật nhiều người đỏ mắt, đây chính là Chân Hoàng Đế thuật, truyền thừa từ Thiên địa, trâu bò đến rối tinh rối mù.
Nếu không Lăng Hàn đã bị đánh chết từ lâu.
Thánh Nhân khó giết được xây dựng trên cơ sở chạy trốn.
Lăng Hàn còn không có lấy ra Hỗn Độn Cực Lôi tháp, nguyên nhân là vì không cần.
Chỉ là bảy thánh không đủ tạo thành uy hiếp lên hắn, cho nên tự nhiên không cần vận dụng Chuẩn Đế binh.
– Đối phó loại người ích kỷ như vậy, không cần nói quy củ cái gì!
Lại có một tên Đế tử nói, sau đó hắn không biết xấu hổ lấy ra Thánh khí, gia nhập chiến đoàn.
– Không sai, vì thiên hạ, chúng ta mang tiếng xấu thì thế nào?
Tên thế hệ hoàng kim thứ chín giết tới.
– Tin tưởng người hậu thế sẽ lấy chính danh cho chúng ta!
Tên thế hệ hoàng kim thứ mười cũng gia nhập chiến đoàn.
Mười đánh một!
Lần này, Lăng Hàn có thân pháp đệ nhất thiên hạ cũng khó tránh thoát
Dù sao hắn chỉ là Tôn Giả, cũng không phải Thánh Nhân chân chính.
Hắn khó khăn lắm mới tránh được, nhưng không gian lưu cho hắn càng ngày càng nhỏ.
Đám người Hàn Vân lấy đạo tắc phong tỏa không gian, không ngừng áp súc không gian hoạt động của Lăng Hàn.
Thời điểm Lăng Hàn không thể trốn tránh cũng chỉ có thể ngạnh kháng các Đế tử, mà lấy sức một mình đi đối kháng mười Thánh Nhân, kết quả còn phải nói gì nữa sao?
Trì Mộng Hàm lo lắng, hai nắm đấm đã xiết chặt.
– Đệ muội, không cần lo lắng.
Đại Hắc Cẩu cười nói:
– Tiểu Hàn tử chưa bao giờ đánh một trận không nắm chắc cho nên, ngươi yên tâm đi.
Kỳ thật Trì Mộng Hàm cũng tin tưởng Lăng Hàn, nhưng nhìn thấy tình hình chiến đấu kịch liệt như vậy, nàng vẫn không nhịn được lo lắng.
Mấu chốt là, Lăng Hàn dựa vào cái gì lật bàn?