Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5062: Thánh Hỏa trùng




Biết rõ đám côn trùng này chỉ là công kích lực siêu cường, nhưng phòng ngự lại thấp kém rối tinh rối mù, mọi người đều xuất thủ.

Lực lượng Thánh cấp tàn phá bừa bãi, đám côn trùng này tự nhiên bị xử lý trong nháy mắt.

Làm cho người ta kinh ngạc chính là, đám côn trùng này chết trên đất, cũng không có một cái bị chấn nát thành cặn bã.

– Kỳ thật, xác ngoài của chúng rất mạnh, lực lượng Thánh cấp cũng rất khó phá hủy, nhưng lực phòng ngự lại cực thấp, lực chấn động đủ để giảo sát nhục thân yếu ớt của chúng.

Mọi người phát hiện mánh khóe.

Loại côn trùng này quả thực chính là đại biểu lực công kích siêu cường, tốc độ cực nhanh, giáp xác siêu dày nhưng nhục thân vô cùng yếu ớt, hơi chịu lực chấn động đã chết.

– A, bản thánh nghĩ ra rồi, đây là một loại côn trùng trong truyền thuyết.

Có một tên lão Thánh Nhân đột nhiên vỗ tay một cái, nói:

– Đây là Thánh Hỏa trùng!

Cái tên này rất chuẩn xác, nắm giữ lực sát thương bán thánh nhưng lại phát sáng giống đom đóm.

– Tê!

Nghe lão Thánh Nhân nhắc nhở, có mấy lão Thánh Nhân khác cũng khiếp sợ lao tới thi thể đám côn trùng.

Mọi người đầu tiên là sững sờ, nhưng có thể làm cho Thánh Nhân thất thố, hiển nhiên đám trùng thi kia rất trân quý.

Bởi vậy, đâu để ý mọi việc, tất cả mọi người đều lao vào đội ngũ thu thập.

Mặc dù số lượng Thánh Hỏa trùng nhiều nhưng chúng rất nhỏ, chỉ lớn như quả đấm, cho nên chúng nhanh chóng bị Thánh Nhân chia cắt không còn.

– Cuối cùng chúng có thể làm được gì.

Cuối cùng có người hỏi.

Đúng vậy, dùng chúng làm gì?

– Các ngươi đúng là bại gia tử!

Một lão Thánh Nhân cảm khái nói, hắn là Thủy Nguyệt Thánh Nhân của Bích Lạc Đế tộc, đã là cấp bậc tứ tinh, nói:

– Bên trong Thánh Hỏa trùng thiêu đốt chính là thánh hỏa đấy.

– Mặc dù chỉ có một tia, nhưng đề luyện ra vẫn có chợ giúp chúng ta lớn lao.

Càn Thiên Thánh Nhân của Huyết Diễm Đế tộc cũng nói.

Đừng nhìn chỉ có một tia Thánh Hỏa, nhưng Thánh Nhân muốn tiến lên trước một bước thật sự quá khó khăn, cho nên, một tia Thánh Hỏa cũng vô cùng trân quý.

Lại nói, nơi này có hàng vạn con Thánh Hỏa trùng nha, nếu toàn bộ bị một người chiếm lấy sẽ có thể tiến thêm một bước.

– Nguy rồi, sau khi trùng hậu chết, thánh hỏa sẽ dập tắt, khi đó một tia cũng không có tác dụng.

Hàn Vân nhìn trùng thi trong tay, hắn ảo não hô to.

Mọi người cũng nhao nhao xem xét thu hoạch của mình, lúc này không cảm ứng được lực lượng thánh hỏa?

Ai, phí công kích động một hồi.

Lăng Hàn lại không có để ý, thứ nhất hắn còn không phải Thánh Nhân, hắn không có nhu cầu cần thiết với thánh hỏa, thứ hai hắn có lòng tin không mượn ngoại lực vẫn có thể tiến nhanh trong Thánh Nhân.

Cho nên, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào gốc đại thụ.

Vì sao Thánh Hỏa trùng lại nghỉ lại trên đại thụ?

Còn nữa, Thánh Hỏa trùng trưởng thành như thế nào?

Mặc dù Thánh Hỏa trùng cũng không phải sinh linh Thánh cấp chân chính, thậm chí còn chưa tới bán thánh, nhưng mà chúng có thể có được lực sát thương cấp bậc bán thánh, hơn nữa còn có một tia thánh hỏa, làm sao có thể bình thường cho được.

Bọn nó dựa vào cái gì trưởng thành?

Không có khả năng trống rỗng xuất hiện, không có lớn lên mà không có gì.

Cho nên, gốc cây này tất có chỗ thần kỳ.

Lăng Hàn quan sát thân cây, lá cây, hắn không nhìn ra cái gì.

Người có thể thành Thánh đều thông minh, bọn họ đều quan sát đại thụ, cố gắng nhớ lại tư liệu từng đọc và tiến hành so sánh.

Nhưng thật lâu sau, không có người nói chuyện.

Một đống người nghiên cứu hồi lâu, thậm chí có người còn cố ý ra ngoài bảo người trên tinh võng nghiên cứu, mời toàn bộ người trong vũ trụ nghiên cứu.

Mấy người Lăng Hàn cũng thảo luận.

– Thánh Hỏa trùng trưởng thành phụ thuộc vào gốc cây này như vậy, bọn nó hoặc là ăn lá cây, hoặc là hấp thụ nhựa cây.

– Cho nên, bên trong đại thụ khẳng định có chất dinh dưỡng mà chúng cần.

– Như vậy…

Đôi mắt đám người Lăng Hàn, Đinh Thụ sáng rực, bọn họ xuất thủ lấy một nhánh cây, mang theo vài miếng lá cây.

Mặc dù mọi người đều nghiên cứu, không hài lòng biện pháp phá hư của đám người Lăng Hàn, nhưng thứ nhất Lăng Hàn chỉ hái nhánh cây nhỏ, thứ hai, mấy người Lăng Hàn cũng quá mạnh, ngay cả thế hệ hoàng kim cũng không muốn đi trêu chọc.

Bởi vậy bọn họ chỉ nhìn thêm vài lần, cũng không có người nói chuyện.

Đám người Lăng Hàn hái lá cây xuống nghiên cứu tỉ mỉ, cũng không có thu hoạch, nhìn lại nhánh cây, giống như cũng không có gì đặc biệt.

– A, phương hướng chúng ta nghiên cứu là sai lầm sao?

Phá Thiên cau mày nói.

Lăng Hàn suy nghĩ, hắn dùng lửa đốt nhánh cây.

Oanh, nhánh cây bắt đầu cháy sáng.

– Ngọn lửa này!

Đinh Thụ, Hầu ca, Đại Hắc Cẩu khiếp sợ, bởi vì trong lửa mang theo thánh lực/.

Khốn kiếp, đây là thánh hỏa.

Làm sao có thể chứ?

Chỉ có Thánh Nhân mới có thể thiêu đốt Thánh Hỏa, đây là Thánh Nhân thụ?

Không có khả năng, mặc dù tiên dược Thánh cấp trân quý, nhưng số lượng cũng không tính là quá ít, gốc cây sinh ra thánh hỏa?

Ngươi tu thành tinh rồi?

Thủy Thanh Sưởng vội vàng thổi tắt ngọn lửa.

Đây là phát hiện của bọn họ, không thể để người khác biết, nếu không, bọn họ muốn cướp đại thụ sẽ bị người khác liều mạng ngăn cản.

Thánh hỏa có thể gia tăng tu vi của bọn họ.

Phải biết, cơ hội thành Đế đã mở ra, ai có thể thành Đế không chỉ cần thiên phú, còn xem ai đi xa hơn.

Bởi vậy, ai có thể độc chiếm cây đại thụ này, tận lực hấp thu thánh hỏa, nói không chừng sẽ một đường đi trước người khác.

Bọn họ lặng lẽ tiến lên, với thực lực của bọn họ, chỉ cần chặt gốc cây và mang đi, ai có thể ngăn cản?

Vào lúc này, đám người Lăng Hàn đều ăn ý với nhau.

Chờ bọn họ cướp đoạt cây đại thụ này, sau đó lại phân chia cho nhau.

Chậm rãi, bọn họ đi tới dưới đại thụ.

Nhưng mà, còn không có đợi bọn họ xuất thủ, đột nhiên một người chạy tới, lớn tiếng nói:

– Mới vừa nhận được tin tức, một vị lão Thánh Nhân cửu tinh nhận ra cây đại thụ này, đây là Thánh Hỏa thụ, thiêu đốt thân cây sẽ hình thành thánh hỏa.

Lúc này tất cả Thánh Nhân đều đứng lên, sau đó, ánh mắt của bọn họ nhìn sang đám người Lăng Hàn.

Ai, dám người này muốn ăn mảnh một mình?

– Hắc hắc!

Nếu những người khác cũng biết đến đại thụ trân quý, bọn họ khách khí làm gì? Đinh Thụ xuất thủ đầu tiên, hắn tiến lên muốn nhổ đại thụ.

– Ngươi dám!

Lập tức, Thánh Nhân khác nhao nhao xuất thủ tấn công Đinh Thụ.

Đám người Lăng Hàn, Hầu ca, Thủy Nhất cùng tiến lên ngăn cản.

Bọn họ ăn ý không cần phải nói, Đinh Thụ đoạt bảo, bọn họ chặn đường, đến lúc đó lại chia nhau.

Nếu như nội chiến lúc này, chỉ sợ thu hoạch sẽ nhỏ bé không đáng kể.

Oanh!

Lập tức, đại chiến bộc phát, những người ở đây đều là Thánh Nhân a, chiến lực tỏa ra khủng bố vô biên.