Mỗi người đều biết, cảnh giới càng cao, vượt cấp chiến đấu càng khó.
Thời điểm ở cảnh giới thấp đúng là có người nghịch đại cảnh giới đánh thắng đối thủ, khi tu vi tăng lên, khả năng vượt cấp chiến đấu càng nhỏ.
Mà tới được Tôn Giả, cũng chỉ có thế hệ hoàng kim mới có thể vượt qua thất tinh.
Nhưng Lăng Hàn thì sao?
Hắn vượt qua một đại cảnh giới không tính, hơn nữa còn có không ít tiểu cảnh giới.
Ngươi là quái vật gì thế?
Hàn Vân cũng không nghĩ tới, hắn sửng sốt một chút sau đó xuất thủ lần nữa, oanh, oanh, lần này bảy dòng sông ập tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn tiện tay tấn công và hóa giải công kích sạch sẽ, hắn làm rất dễ dàng.
Vào lúc này mọi người không thừa nhận không được, Lăng Hàn thật sự nắm giữ thực lực sánh ngang Tôn Giả cửu tinh, hơn nữa Tôn Giả cửu tinh còn là thế hệ hoàng kim.
Có thể nói, Lăng Hàn đã quét ngang toàn bộ cấp độ Tôn Giả.
Quả thực biến thái mà.
Từ xưa tới nay, có ai làm được?
– Không nên nói với ta, mặc dù cảnh giới Lăng Hàn bị giam cầm ở Giáo Chủ nhưng thực lực của hắn tăng lên vô hận, thậm chí có thể đạt tới Thánh Nhân!
– Ha ha, không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!
– Ngươi xác định sao? Phải biết, nếu trước đó có người nói Giáo Chủ có thể ngang hàng Tôn Giả, ngươi có tin hay là không? Hơn nữa, còn không phải Tôn Giả nhất tinh nhị tinh, chính là Tôn Giả cửu tinh, càng là thế hệ hoàng kim?
– Nhưng đây là vượt qua hai đại cảnh giới, hơn nữa, Thánh Nhân cường đại cỡ nào, đốt lên thánh hỏa đã thoát ly cấp độ cường giả, mà là đại năng vô thượng!
Mọi người kinh ngạc vì thực lực của Lăng Hàn, nhưng vẫn không cho rằng Lăng Hàn có thể trưởng thành vô hạn, thậm chí ngang hàng với Thánh Nhân.
Nếu bọn họ đoán được thập ngũ tinh là điểm cuối của Lăng Hàn, hắn đã không cách nào tiến thêm một bước đạt tới thập lục tinh.
Hàn Vân không xuất thủ, đạt tới độ cao của hắn, sâu cạn của đối thủ chỉ cần một chút thăm dò là biết rõ, mà hắn có thể khẳng định, Lăng Hàn tuyệt đối không dựa vào ngoại lực ngang hàng với hắn, mà là chính thức có được chiến lực như vậy.
Hắn không nghĩ ra, vì cái gì chỉ là Giáo Chủ có thể mạnh tới mức này?
Lăng Hàn luôn đánh vỡ nhận thức của mọi người, đánh vỡ thường thức và sáng tạo ra kỳ tích.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, hắn còn có đường lui sao?
Tôn Giả cửu tinh không làm gì được Giáo Chủ, nếu không xóa tâm ma này đi, hắn làm sao đột phá Thánh vị?
– Chết!
Hắn giết tới lần nữa.
– Thượng bích lạc hạ hoàng tuyền, thiên hà vạn dặm diệt!
Oanh, từng dòng sông máu xuất hiện, chúng giống như thác nước đổ xuống.
Lăng Hàn cười nhạt, hắn lao tới nghênh đón công kích của Hàn Vân.
Bành! Bành! Bành!
Hai người kịch chiến, nhưng có thể thấy rõ ràng, Lăng Hàn rất nhẹ nhõm, khi thì chỉ dùng tay trái, khi thì chỉ dùng tay phải, khi thì thả lỏng hai tay, hắn chỉ dùng chân né tránh.
Trái lại Hàn Vân, hắn đã dùng toàn lực ứng phó, gương mặt dữ tợn, tâm tình sắp sụp đổ.
– Lăng, Hàn!
Hàn Vân hét lớn một tiếng, oanh, trong người hắn sinh ra một tia thánh uy.
Hắn quyết tâm.
Lăng Hàn phát động Phượng Dực Thiên Tường tránh né một kích này.
Bây giờ trong cơ thể thế hệ hoàng kim đều bị cắm vào Thánh Cốt, từ đó có thể gia tăng sức chiến đấu của bọn họ, có thể giúp bọn họ nhanh chóng đột phá Thánh cấp.
Mặc dù Lăng Hàn yêu nghiệt nhưng trước mắt hắn không có lực lượng chống lại Thánh cấp, cho nên, hắn không thể đối đầu, không thì tự chuốc khổ vào thân, thậm chí tự tìm đường chết.
Hàn Vân nhìn thấy có thể chế trụ Lăng Hàn, hắn cười ha ha, hắn gia tăng thế công, mỗi một kích đều mang theo thánh uy, từ đó chiến lực của hắn tăng lên.
Liên tục nhường mười mấy chiêu, Lăng Hàn cũng tức giận.
Thật sự cho rằng hắn không còn chiêu sao?
Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, cuối cùng hắn sử dụng năng lượng hủy diệt.
Oanh, một quyền của hắn mang theo năng lượng màu đen và hóa thành tia sáng, tốc độ nhanh đến mức khó có thể hình dung tấn công Hàn Vân.
Hàn Vân vội vàng chống đỡ, trước người hắn xuất hiện hộ thuẫn hình tròn.
Nhưng bị năng lượng hủy diệt bao phủ, phòng ngự như thế có tác dụng gì chứ?
Hộ thuẫn lập tức hòa tan, lực quyền tiến quân thần tốc.
Nhưng việc này cũng tranh thủ thời gian cho Hàn Vân, từ đó hắn có thể toàn thân trở ra.
Lăng Hàn thừa thắng truy kích, song quyền công kích liên tục, năng lượng hủy diệt hóa thành sao băng đầy trời.
Hàn Vân vừa trốn tránh vừa phản kích, hắn dựa dẫm vào thánh lực trong người, mỗi một kích đều mang theo một tia, đây là điểm làm Lăng Hàn không cách nào ngang hàng.
Bởi vậy, hai người đều có đại sát khí uy hiếp đối phương, nguyên bản cận chiến vật lộn biến thành viễn trình và né tránh.
– Ai!
Tất cả mọi người sợ hãi thán phục.
Mặc dù trước mắt chỉ ngang tay, nhưng ai càng cường đại, chỉ cần nhìn là thấy rõ ràng.
Lăng Hàn vận dụng đều là năng lực tự thân mà Hàn Vân lại vận dụng thánh uy, đó là bởi vì trong cơ thể hắn bị cắm vào một khối Thánh Cốt.
Có thể so sánh sao?
Nhưng thế giới này chỉ nhìn kết quả, không hỏi nguyên nhân
Hàn Vân không có thua, như vậy đủ rồi, hắn sau này có thể bước vào Thánh Nhân, Lăng Hàn thì sao?
Bị giam ở Giáo Chủ vĩnh viễn.
– Cùng tiến lên, diệt tai họa này!
Lại có Đế tử nói, đó là Y Thái Thư, trước đó hắn đánh cược với Lăng Hàn nên thua hơn một trăm đạo tiên khí bát tinh, vừa nghĩ tới hắn đã giận dữ.
Hắn hiện tại đã là Tôn Giả bát tinh, trong cơ thể cũng có Thánh Cốt, chiến lực chỉ kém hơn Hàn Vân một phần.
Xèo, hắn lao lên và gia nhập chiến đấu.
– Các ngươi quá hèn hạ!
Tiểu Thanh Long quát, hắn muốn gia nhập chiến đoàn.
– Không cần tới!
Lăng Hàn cười to, hắn bộc phát hào khí vạn trượng.
– Hôm nay, ta sẽ đánh tan đám gà đất chó sành này!
Cái gì?
Dám xem thế hệ hoàng kim như gà đất chó sành?
Thế hệ hoàng kim còn sót lại đều nổi giận, hơn nữa, Lăng Hàn cho bọn họ cảm giác quá nguy hiểm, rõ ràng đã bị giam ở Giáo Chủ vĩnh viễn nhưng thực lực lại không ngừng tăng lên, nội tâm của bọn họ khó bình an.
Giết, chỉ có giết, bọn họ mới có thể bỏ xuống tảng đá trong lòng.
Lần lượt từng thế hệ hoàng kim gia nhập chiến đoàn, trừ mấy Đế tộc bảo trì trung lập ra, các thế hệ hoàng kim của Đế tộc khác đều tham dự.
Trong chiến đấu như thế, Tôn Giả thế hệ bạch ngân không có tư cách tham chiến, Tôn Giả ngũ tinh trở xuống sẽ bị Lăng Hàn miểu sát.
Lăng Hàn cười ha ha, hào hùng như biển.
Tới đi!
Oanh, hắn bộc phát toàn bộc hiến lực, chín mươi chín đạo quy tắc lục tinh hiển hiện và đan vào thành một cây gậy, hắn cầm trong tay quét ngang đối thủ.
Thần hồn của hắn quá cường đại, mặc dù số lượng quy tắc có cực hạn nhưng thần niệm của hắn gia trì, quy tắc không ngừng phóng đại, một kích này mang theo uy lực cực kỳ khủng bố.
Nếu ai đụngvào sẽ phải chết.
Tất cả mọi người là trợn mắt hốc mồm, tại sao có thể như vậy?
Vừa rồi đơn đả độc đấu, Lăng Hàn chỉ ngang tài ngang sức với Hàn Vân, nhưng bây giờ hắn có thể đấu với nhiều Đế tử như thế mà không lâm vào hạ phong.
Trời!