Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4975: Chiến Trường




Hầu ca là Tôn Giả, hơn nữa, Đấu Chiến Thánh Hoàng sinh tử không rõ, sẽ không ai muốn lão Thánh Hoàng đột nhiên từ biên giới vũ trụ giết trở về.

Cho nên, Hầu ca chỉ cần đừng phạm tội ác tày trời, như vậy Đế tộc có không vui cũng không nhắm vào hắn.

Hắn ỷ thế làm bậy cũng không cần quá nhiều cố kỵ.

Đám người Lăng Hàn tách ra khỏi Hầu ca, Hầu ca liền có thể buông tay buông chân.

Tạm biệt với Hầu ca, Lăng Hàn ngồi không hạm tiến vào tinh không.

Bọn họ đi chuyến này rất đơn giản, cũng chỉ có Lăng Hàn, Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long và sắc trư, không phải Giáo Chủ thì chính là Hóa Linh Chân Quân, có thể nói chiến lực Lăng Hàn mạnh nhất.

Bảy tiểu oa nhi bị Lăng Hàn phái đi bảo vệ đám người Nữ Hoàng, những người này sẽ dùng truyền tống trận đến, cho nên sẽ chậm hơn một chút.

Không hạm nhanh chóng tiến vào tinh không, mắt thấy cách chiến trường phía trước càng ngày càng gần, bầu không khí trên không hạm khẩn trương.

– Ha ha, một đám lính mới!

Có người chế giễu.

– Không phải ta nói, các ngươi khẩn trương như vậy, lên chiến trường chưa được mười phút nhất định phải chết.

Mọi người càng căng thẳng hơn, dính đến sinh tử của mình, có ai không quan tâm.

– Vị đại ca kia, ngươi có kinh nghiệm gì hay truyền thụ hay không?

Có người da mặt dày hỏi thăm.

Người trước đó lộ ra vẻ mặt ngươi vô tích sự, hắn lại cười nói:

– Nào có kinh nghiệm gì, chiến trường là nơi loạn chiến phần lớn thời điểm ngươi không biết công kích đánh từ đâu. Cho nên, ngươi cần phải tạo thành tiểu đội hợp tác với nhau.

Tất cả mọi người gật đầu, nhao nhao đi tìm đồng đội.

Các lão binh thì lắc đầu, lâm thời ôm chân phật, có thể phối hợp cái gì?

Đại quân âm hồn đánh một đòn những người này khẳng định mỗi người tự chạy.

Nhưng người sống sót sẽ hữu dụng, có thể thu nạp vào quân chính quy, thứ nhất là quen thuộc chiến đấu khốc liệt, thứ hai có thể sống sót trong đại chiến mới có thể chân chính nghe hiệu lệnh.

Hắn chính là tai mắt khai quật chiến sĩ tự do có giá trị.

Ánh mắt của hắn quét qua, hơi sững sờ.

Hắn nhìn thấy có bốn người không giống bình thường, chẳng những không có nói chuyện với người khác, lại kết thành đội ngũ, thậm chí trên mặt của bọn họ cũng không có chút khẩn trương, giống như cũng không phải đi khai chiến với âm hồn, mà là đi ăn cơm dã ngoại.

Các ngươi quá thoải mái.

Hắn âm thầm gật đầu, bốn người này hoặc là thực lực kinh người, hoặc là nghĩ bản thân quá tốt, căn bản không có ý thức được âm hồn đáng sợ.

Nhưng hắn cũng không có lắm miệng, bởi vì hắn chỉ là người quan sát.

Rất nhanh, bọn họ đã tới biên giới chiến trường.

Không hạm ngừng lại, cũng không có xâm nhập, lại tiến lên phía trước, không hạm sẽ bị tấn công, đây chỉ là một chiếc thuyền vận tải, cũng không có năng lực quá mạnh.

– Toàn thể rời hạm!

Có thuyền viên lớn tiếng kêu lên.

Có ít người lập tức nhảy ra khỏi boong thuyền và bay vào chiến trường, cũng có người sợ hãi.

Bọn họ có thể là ôm một bầu nhiệt huyết mà đến, có khát vọng to lớn, muốn thành lập công lao sự nghiệp bất thế.

Nhưng mà, thực sự tới nơi, dõi mắt nhìn chung quanh, nơi đây quả thực là địa ngục nhân gian!

Toàn bộ chiến trường phủ kín thi thể, có rất nhiều hoàn chỉnh, có không trọn vẹn, tay gãy, gãy chân, chặt đầu che kín khu vực này, làm cho mọi người sợ hãi, năng lực chịu đựng của tâm lý kém một chút sẽ nôn mửa.

Không phải sao, trên thuyền có mấy cái nữ tính đã bắt đầu nôn, còn có hai tên nam tử không nhịn được.

Lăng Hàn gật đầu với đám người Đại Hắc Cẩu, bốn người đồng thời nhảy ra và tiến vào chiến trường.

– Chia ra hành động.

Bốn người bọn họ đều quá mạnh, tập hợp lại với nhau sẽ chói mắt.

Lăng Hàn xông vào chiến trường, đã có nhiều âm hồn lao tới.

Chúng chỉ là Chú Đỉnh, cũng không có tư cách làm hắn động thủ.

Lăng Hàn nhanh chân đi tới, bốn đầu âm hồn xông lên và vỡ nát.

Hắn cảm thấy thất vọng, âm hồn nơi này mặc dù nhiều nhưng không có cấp Giáo Chủ, hơn nữa, nhân viên hỗn tạp, đã có âm hồn, cũng có sinh linh, thời điểm hắn xuất thủ còn có điều cố kỵ, không thể vừa xông lên đã làm thịt âm hồn.

Nơi này hiển nhiên không thích hợp với hắn, hắn phải đi lên phía trước.

Liên tiếp đi qua, Lăng Hàn cũng không có hạ thủ lưu tình, hắn đánh chết tất cả âm hồn trên đường đi.

Hắn tiến lên phía trước, cấp độ âm hồn dần dần cao lên, xuất hiện Chân Ngã cảnh, thậm chí Hóa Linh cảnh.

Vẫn không phải Lăng Hàn muốn.

Hắn lại tiến lên phía trước, trong khu vực này, cho dù võ giả hay âm hồn đều là cấp Giáo Chủ.

Lăng Hàn nhìn về phía trước, nơi đó còn có cấp Tôn Giả chiến đấu.

Đế tộc liên minh áp dụng phòng vệ tầng tầng, sách lược bắt lớn thả nhỏ, do Tôn Giả ngăn ở tuyến đầu, sau đó là Giáo Chủ, Hóa Linh Chân Quân, tầng tầng sàng lọc như thế, âm hồn cũng bị tách rời.

Người mạnh nhất bị ngăn ở tuyến đầu, sau đó Giáo Chủ ở tuyến hai, vừa vặn, đều có đối thủ.

Mặc dù số lượng Giáo Chủ của dương gian rất nhiều, nhưng sinh linh cần nghỉ ngơi, không có khả năng chiến đấu liên tục, cho nên, nhiều cường giả Giáo Chủ tạo thành mấy nhóm, một nhóm xông lên, những người khác nghỉ ngơi.

Sau đó cũng giữ một nhóm cơ động, chỗ nào cần sẽ đi tới trợ giúp, còn phải đề phòng âm hồn đột nhiên gia tăng thế công.

Trái lại âm hồn, bọn nó không cần nghỉ ngơi, cũng sẽ không thụ thương, có thể chiến đấu liên tục, lại thêm có ưu thế số lượng tuyệt đối, biểu hiện càng ngày càng mạnh, mỗi tên Giáo Chủ cần phải gánh hai âm hồn Giáo Chủ.

Còn tốt, chiến lực bản thân âm hồn kém một chút, hơn nữa nơi này là dương gian, lại gọt đi một phần thực lực của chúng, một đấu hai, Giáo Chủ dương gian vẫn chịu được.

Nhưng chiến đấu vẫn khốc liệt như cũ, thỉnh thoảng có người tử vong.

Dù sao âm hồn cũng không ngốc, làm sao có khả năng chỉ hai đánh một, ta không thể bốn đánh một, mười đánh một hay sao?

Song phương đều thương vong thảm trọng, âm hồn bên kia không sợ chết, bên phía dương gian không có khả năng thấy chết không sờn, bởi vậy sĩ khí sẽ kém hơn rất nhiều.

Cứ theo đà này, dương gian có thể chống đỡ mấy ngày?

Còn tốt, Đế tử cũng gia nhập chiến đấu, nhất là thế hệ hoàng kim, cùng là Giáo Chủ, bọn họ quá mạnh, lấy một địch trăm cũng không phải không có khả năng.

Bọn họ liên tiếp tung hoành, đánh đâu thắng đó.

Lăng Hàn cũng giết ra ngoài, hắn thấy những âm hồn này chính là bổ dược giúp hắn gia tăng tu vi.

Hắn rất ít xuất hiện, cũng không hề sử dụng toàn lực, nhưng hắn quá mạnh, chỉ hai ba quyền là có thể giải quyết âm hồn.

Sau khi giết mấy ngàn âm hồn, hắn cuối cùng là đạt được thiên địa ban thưởng, năng lượng tinh khiết bao phủ thân thể, kim tuyến thứ sáu trên Đạo quả đậm hơn.

Sảng khoái!

Lăng Hàn tươi cười, dựa theo tốc độ giết chóc, chỉ cần thời gian mười ngày, hắn có thể tăng lên tới thất tinh.

Nhưng mà, mới đánh bốn ngày, âm hồn bên kia thu binh

Lăng Hàn bất đắc dĩ, hắn đành phải quay về không hạm.