Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4947: Đế Tộc Tham Dự




Lăng Hàn rất mạnh, nhưng mà, lão Tôn Giả mạnh hơn.

Người ta là Tôn Giả, dù chỉ có thực lực chuẩn Tôn Giả, cũng không phải thổi phồng lên.

Nhưng mà, lão Tôn Giả muốn xử lý Lăng Hàn cũng không được, bởi vì thực lực hai người chênh lệch không lớn, huống chi Lăng Hàn còn nắm giữ vô số át chủ bài, thậm chí, hắn sử dụng năng lượng ngọc thạch, hoàn toàn có thể hại chết đối phương.

Lão Tôn Giả càng đánh càng kinh hãi, tại sao có thể có Tiểu Thừa cảnh biến thái như vậy?

Quá mạnh mà.

– Này, lão Tôn đến đấy!

Trong tiếng quát lớn, chỉ thấy một đạo côn ảnh từ trên trời hạ xuống, cũng đánh vào đầu của lão Tôn Giả.

Hầu ca tới.

Lão Tôn Giả quá sợ hãi, làm sao có thể chứ, Nguyệt Hoa tinh còn có cường giả Tứ Cực cảnh?

Hắn không phải là người duy nhất hay sao?

Hắn không quan tâm tới Lăng Hàn, vội vàng lui về phía sau, hắn tạm tránh phong mang.

Đừng nói thực lực của hắn bây giờ rớt xuống chuẩn Tôn Giả, cho dù hắn duy trì trạng thái đỉnh phong cũng không phải đối thủ của Hầu ca.

Hầu ca là ai?

Có thể so sánh với thế hệ hoàng kim, lại thêm có binh khí dùng thánh liệu tạo thành, một côn này đánh xuống, cho dù là Tôn Giả cửu tinh cũng không dám đón đỡ, huống chi hắn chỉ có thực lực chuẩn Tôn Giả.

Một côn của Hầu ca oanh kích, lão Tôn Giả liên tục lui lại, hắn bị áp chế hoàn toàn.

– Là ngươi!

Lão Tôn Giả sợ hãi, hắn nhận ra Hầu ca.

Điểm này cũng không khó khăn, bộ dáng Hầu ca không thay đổi, ba ngàn năm trước và hiện tại không có biến hóa gì, hơn nữa, xấu xí lại thêm tính tình nóng nảy, từ đó tạo thành ấn tượng sâu sắc cho người khác.

Nhưng làm cho lão Tôn Giả không tưởng tượng được là, qua nhiều năm như thế, Hầu ca đã thành Tôn Giả!

Khốn kiếp, bình chướng cảnh giới đâu?

Ngươi thật sự cho rằng bình chướng cảnh giới là nói đùa sao, không tồn tại, nghĩ đột phá là có thể đột phá?

Nghĩ hắn năm đó, đạt tới Giáo Chủ cửu tinh là bao nhiêu tuổi?

Hai vạn tuổi.

Chỉ hai vạn tuổi mà thôi, nhưng hắn nhưng lại bỏ ra ròng rã một vạn bảy ngàn năm mới có thể đột phá Tôn Giả, hơn nữa, bởi vì tuổi tác quá mức già nua, khí huyết suy bại, hắn rõ ràng có lĩnh ngộ nhưng kém chút thất bại.

Cũng bởi vậy, chiến lực của hắn luôn luôn không có cách gì phát huy hoàn toàn, cho nên trong chiến đấu sau đó lưu lại ám thương, chôn xuống họa lớn.

Nhưng Hầu ca thì sao?

Không thể so sánh, không dám so sánh.

Nhìn Lăng Hàn bên cạnh, hắn càng tức chết, người ta nhiều lắm chỉ mấy trăm tuổi mà thôi.

Xoát, một côn quét tới, khủng bố vô biên.

Lão Tôn Giả vội vàng lấy lại tinh thần, hắn liều mạng trốn tránh, căn bản không dám đón đỡ một chiêu.

Trên thực tế, dù Hầu ca không cần binh khí thánh liệu, hắn cũng không dám đón đỡ, bởi vì chiến lực chênh lệch quá xa, hắn tiếp chiêu là phải chết.

Nhưng mà, hiện tại hắn chỉ có thể kéo dài hơi tàn, không chống được mấy chiêu.

Lão Tôn Giả sắp khóc.

Hắn dễ dàng sao?

Lúc trước đào tẩu như chó nhà có tang, thật vất vả ngóc đầu trở lại, lẽ ra nên nở mày nở mặt, nhưng ai ngờ lần này lại là thảm bại.

Hắn nghiêm túc nói:

– Hầu Tử, ngươi cũng biết, bản Tôn phụng lệnh ai tới đây hay không?

Lăng Hàn cười thầm, quả nhiên, lão gia hỏa này có người trợ giúp.

– Quản hắn là ai, lão Tôn ta một côn quất ngã hết!

Hầu ca không để ý tới, hắn xuất một côn như muốn diệt thế.

– Đó là Tử Vi Đế tộc!

Lão Tôn Giả nói.

– Bản Tôn được Tử Vi Đế tộc trợ giúp chữa khỏi thương thế, hiện tại, bản Tôn cũng phụng lệnh của Tử Vi Đế tộc đến đây thu phục Nguyệt Hoa tinh, cũng khai phá cương thổ!

A, dùng Đế tộc trấn áp bọn họ?

Không biết bọn họ đã giết nhiều tên Đế tử hay sao?

– A, Tử Vi Đế tộc làm như thế có chỗ tốt gì?

Lăng Hàn hỏi, Đế tộc cái gì không có, cần cố ý giúp đỡ lão Tôn Giả thất bại thảm hại hay sao?

– Hừ, các ngươi biết cái gì!

Lão Tôn Giả lộ ra vẻ mặt cao ngạo, nhưng bị Hầu ca gõ mấy côn, hắn lập tức co đầu rụt cổ.

– Tử Vi Đế tộc có một vị Tôn Giả là sắp thành Thánh, cho nên muốn thu tín ngưỡng lực nhóm thánh hỏa!

Nghe nói như thế, Lăng Hàn đã hiểu.

Tôn Giả là Tứ Cực cảnh, trong thức hải có bốn cái thiên trụ, tiếp trời thông đất, mà muốn thành Thánh, bọn họ phải đốt thánh hỏa trên Tứ Cực trụ, như thế có thể chiếu sáng quy tắc và nắm lấy.

Nhen lửa thánh hỏa có hai loại biện pháp, thứ nhất, sử dụng võ đạo bản thân thiêu đốt, thứ hai cần thu thập tín ngưỡng thiêu đốt.

Rõ ràng, sử dụng lực lượng tự thân sẽ lợi hại hơn, hoàn toàn không dựa vào ngoại lực.

Nhưng luôn có người kém một chút, không có cách gì dựa vào lực lượng bản thân thắp sáng thánh hỏa, cho nên phải dựa vào thu thập tín ngưỡng.

Trên thực tế, có thể hoàn toàn dựa vào chính mình thắp sáng thánh hỏa, đếm khắp lịch sử, trừ Đại Đế ra, cũng chỉ có một ít Thánh Nhân siêu cường làm được, ví dụ như Cửu Dương Thánh Nhân.

Mặc dù Đế tộc nắm giữ lãnh địa bao la, thống ngự vô số nhân khẩu, nhưng Đế tộc cũng không chỉ có mộtThánh Nhân, mỗi khi tăng lên một cấp liền cần đại lượng tín ngưỡng lực, hơn nữa, tín ngưỡng có thể sửa đổi, hôm nay ta tin cái này, ngày mai ta tin cái kia.

Cái gì gọi là tín ngưỡng?

Tín ngưỡng lực, thứ này cần phải tinh khiết.

Hơn nữa, sau mỗi lần thắp sáng thánh hỏa, tín ngưỡng sẽ khóa chặt Thánh Nhân không có khả năng lại bị Tôn Giả, Thánh Nhân khác sử dụng.

Cho nên, trong lãnh địa của Đế tộc, tín dân đã phân phối xong, chỉ có thể đưa mắt nhìn lãnh địa bên ngoài.

Phật tộc mở rộng khắp nơi, kỳ thật cũng là vì thu thập tín ngưỡng lực.

Đương nhiên, một Nguyệt Hoa tinh nho nhỏ cách Tử Vi Đế tộc rất xa, bọn họ đương nhiên sẽ không xuất ra nhiều khí lực, vừa đúng, cứu một lão Tôn Giả, từ đó giúp đối phương thu được lãnh thổ bị mất, từ đó cung cấp tín ngưỡng lực cho Đế tộc.

Ngược lại nha, cũng không cần Đế tộc xuất lực, hơn nữa chỉ cần giúp lão Tôn Giả đè ép thương thế một chút, cũng không có tiêu hao cái gì.

– Các ngươi, các ngươi không sợ Đế tộc tức giận sao?

Lão Tôn Giả vừa vội vừa giận, hắn đã mang Đế tộc ra, tại sao Hầu ca còn không dừng tay, mà Lăng Hàn cũng không thuyết phục?

– Tại sao phải sợ?

Lăng Hàn cười nói.

Câu hỏi này làm lão Tôn Giả cũng không biết trả lời thế nào.

Các ngươi ngớ ngẩn sao?

Đây chính là Đế tộc, là bá chủ thiên hạ, có ai không sợ?

Các ngươi không sợ chết sao?

Nhưng mà, Hầu ca công kích cuồng bạo mạnh hơn, dường như muốn đánh chết hắn tại chỗ.

Phốc! Phốc! Phốc!

Lão Tôn Giả không ngừng thổ huyết, vì bảo mệnh, hắn không tiếc thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên gia tăng chiến lực, nhưng ngay cả như vậy hắn cũng không phải đối thủ của Hầu ca, hắn cực kỳ thê thảm.

– Tử Vi Đế tộc ít ngày nữa sẽ đến, các ngươi đều phải chết!

Lão Tôn Giả gào thét không cam lòng.

Hắn trở về báo thù, hiện tại thù đã báo hơn phân nửa nhưng hắn cũng góp cái mạng vào, cho nên hắn không cam tâm.

Hắn không muốn chết!

– Này!

Hầu ca hét lớn một tiếng, hắn gia tăng uy lực đánh ra một côn, hào quang vô tận lóe sáng, quy tắc thiên địa hưởng ứng..

Bành!

Một côn đánh xuống, lão Tôn Giả không thể ngăn cản, hắn bị đánh thành thịt nát.