Trần Phong Viêm hiện tại chính là Giáo Chủ, cho dù đột phá chưa bao lâu nhưng cũng là đại năng..
Nhưng mà, bây giờ lại có hai người xa lạ lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện ở trước người mình, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào?
Hơn nữa còn là hai người!
Hắn không nói hai lời, trực tiếp xuất thủ, bởi vì cái gọi là tiên hạ thủ vi cường.
– Viêm tiểu tử, ngươi đang bất kính tôn trưởng sao?
Hầu ca hừ một tiếng, duỗi tay ra nắm lấy cổ tay Trần Phong Viêm, làm cho đối phương không thể động đậy một chút.
A?
Trần Phong Viêm lập tức ngẩn ra, hắn biết người gọi hắn là Viêm tiểu tử, trên thế giới này cũng chỉ có một người.
– Hầu, Hầu thúc?
Hắn nhìn Hầu ca, vừa mừng vừa sợ.
– Chính là Tôn gia gia nhà ngươi!
Hầu ca gật đầu.
Khốn kiếp.
Trần Phong Viêm nhổ nước bọt, ngươi là thúc ta, không phải gia gia của ta!
Hầu ca nói chuyện rất kéo thù hận.
– Vị này là?
Trần Phong Viêm nhìn về phía Lăng Hàn, hắn cảm ứng được, trên người đối phương mơ hồ có khí tức Giáo Chủ, thậm chí còn mạnh hơn hắn.
Bởi vậy, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ liên hệ với Lăng Hàn.
Nói giỡn, căn bản chuyện không thể nào.
– Đây là Lăng thúc của ngươi!
Hầu ca trợn mắt nói, hắn nhe răng, lộ ra vẻ mặt hung ác.
Lăng, Lăng thúc?
Trần Phong Viêm mơ hồ, tại sao lại có thêm một thúc.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
– Viêm tiểu tử, ngươi quên ta nhanh như vậy?
Giọng nói này là của Lăng Hàn!
Trần Phong Viêm lập tức trợn mắt hốc mồm, hắn khó nói thành lời.
Hắn có thể nghĩ đến bất cứ kẻ nào, nhưng tuyệt đối sẽ không nghĩ đến là Lăng Hàn.
Lúc trước hắn đã là Hóa Linh Chân Quân, nhưng Lăng Hàn thì sao? Còn chưa bước vào Tiên đồ, chênh lệch quá xa.
Hiện tại, hắn bước vào Giáo Chủ, về mặt thời gian đã là rất nhanh, không đến trăm năm mà thôi, so sánh với nhau, Lăng Hàn đã bước tới Tiên đồ bước thứ sáu, đây không phải trò đùa hay sao?
Hắn đã có thể tính là thiên tài, Lăng Hàn tính là cái gì?
Ba!
Hầu ca tát vào ót Trần Phong Viêm một cái, nói:
– Sững sờ cái gì, còn không nhanh chào hỏi, có biết trưởng ấu tôn ti hay không?
Trần Phong Viêm cực kỳ buồn bực, vốn cho rằng bước vào Giáo Chủ cấp thì hắn có thể trâu bò, ai nghĩ tới, Hầu ca cũng tiến thêm một bước, vẫn áp chế hắn gắt gao, mà Lăng Hàn đã ngang hàng với hắn.
Đây là biến hóa nhanh nhất cuộc đời hắn, trái tim có phần không chịu nổi.
– Ngươi thật sự là Lăng Hàn?
Hắn hỏi.
– Không thể giả được.
Lăng Hàn gật đầu, hắn cười nói.
Hắn có thể lý giải tâm tình của Trần Phong Viêm, bởi vì dựa theo tiến cảnh tu vi của phần lớn người, cho dù có thể bước vào Giáo Chủ nhưng cũng dần dần già đi, mà Trần Phong Viêm là thiên tài, hắn đột phá vào lúc tráng niên.
Nhưng so sánh với Lăng Hàn, tốc độ của hắn chẳng khác gì rùa bò.
Không có biện pháp, Lăng Hàn đang tranh với ai?
Thế hệ hoàng kim, còn có lão thiên tài sống không biết bao nhiêu năm tháng như Dương Dịch Hoàn, còn có bá chủ Nguyên thế giới!
Hắn chỉ có thể dũng cảm tiến tới, hắn không thể ngừng lại chút nào.
– Ngươi thực sự là Giáo Chủ?
Trần Phong Viêm ngây ngốc hỏi một câu.
Kỳ thật hắn cũng có thể cảm ứng được khí tức của Lăng Hàn, nhưng thật sự quá khiếp sợ, nhất định phải xác nhận một chút.
– Không sai.
Lăng Hàn gật đầu lần nữa.
Trần Phong Viêm thở dài:
– Ta tu luyện nhiều năm như vậy mới đột phá Giáo Chủ, ngươi chỉ tốn thời gian chưa tới trăm năm đã sánh vai với ta!
Thật đả kích người mà.
Lăng Hàn lắc đầu:
– Sai, không phải sánh vai, ta là Giáo Chủ tam tinh, ta lợi hại hơn ngươi.
Phốc!
Trần Phong Viêm cảm thấy trái tim của mình bị đâm mấy đao, hắn bị đả kích nặng hơn trước.
Ngươi có cần ức hiếp người như vậy hay không?
– Ha ha ha!
Hầu ca cười to, sau đó nói.
– Viêm tiểu tử, có cần lão Tôn hỗ trợ hay không?
– Tạm thời không cần.
Trần Phong Viêm lắc đầu.
– Ta còn tích lũy lực lượng, chờ đến thời gian thành thục sẽ lãnh đạo Thiên Hải tinh độc lập, trùng kiến hoàng triều Trần thị!
– Được.
Hầu ca gật gật đầu, hắn nói với Lăng Hàn.
– Huynh đệ, chúng ta đi.
– Hầu thúc!
Trần Phong Viêm vội vàng kêu lên.
– Ngươi cứ đi như vậy sao?
– Không thì sao?
Hầu ca quay đầu lại hỏi, hắn làm việc sảng khoái nhất, chán ghét dây dưa dài dòng.
– Ngươi không thể khách khí một chút hay sao?
Trần Phong Viêm buồn bực, Hầu thúc cũng quá thẳng, may mắn hắn không phải giả khách khí, nếu không thật sự bị tức chết.
Hầu ca trợn mắt, trực tiếp cất bước rời đi.
Lăng Hàn không có đi, hắn nói:
– Bằng hữu và hậu nhân của ta tốt chứ?
– Rất tốt.
Trần Phong Viêm gật đầu, không có làm bộ làm tịch làm gì, hơn nữa Lăng Hàn là trưởng bối của hắn, việc này hắn bóp mũi nhận, thứ hai, tu vi Lăng Hàn còn cao hơn hắn, hắn cũng định phải bảo trì tôn trọng.
– Nhưng con gái và con rể của ngươi rời khỏi Thiên Hải tinh, đi học viện nào đó trên Nguyệt Hoa tinh.
Hắn lại bổ sung một câu.
A, Lăng Hi đi Nguyệt Hoa tinh?
Hiện tại Nguyệt Hoa tinh đã sớm không phải thiên hạ của Thanh Long Hoàng Triều, mà là tinh thể phụ thuộc Ảnh Nguyệt Hoàng Triều quản lý, nhưng dù sao từng là trung tâm của hoàng triều, cho nên cấp độ võ đạo của Nguyệt Hoa tinh là số một số hai trong tinh vực.
Lăng Hi và Phù Thiên Hành đi Nguyệt Hoa tinh tu luyện võ đạo cũng bình thường, dù sao nơi đó có điều kiện tu luyện tốt hơn nơi này nhiều.
Lăng Hàn gật đầu, sau đó hắn phất tay với Trần Phong Viêm, nghênh ngang rời đi.
Trần Phong Viêm: …
Các ngươi đến đả kích ta sao?
Ta thật vất vả bước vào Giáo Chủ, coi ta muốn thi triển hoành đồ bá nghiệp, Hầu ca bước vào Tôn Giả vẫn ép hắn một đầu, mà Lăng Hàn càng khoa trương hơn, kẻ đến sau nhưng lại vượt lên trước, đã là Giáo Chủ tam tinh.
Hắn chính là thất bại điển hình.
Quá thương tâm.
Lăng Hàn quay về chốn cũ, hắn đi thăm bằng hữu ở Nguyên thế giới, hậu nhân như Lăng Kiến Tuyết vẫn lưu lại Thiên Hải tinh, có Trần Phong Viêm chiếu cố, hắn rất yên tâm.
Nhìn thấy Lăng Hàn trở về, tất cả mọi người Lăng gia, bao quát Duyên Sinh Thiên Tôn, Vô Nhạc Thiên Tôn đều vui mừng.
Lăng Hàn giới thiệu Hầu ca cho mọi người quen biết, cũng nói những gì mình trải qua những năm gần đây.
Sau đó, hắn lấy ra lượng lớn đan dược, thiên tài địa bảo phân cho mọi người, với hắn mà nói, thứ này không có tác dụng, nhưng đối với đám người Lăng Kiến Tuyết mà nói, nó lại rất trân quý.
Những người này có thể đi vào thế giới mới, nói rõ bọn họ đã tu tới Thiên Tôn nhất trọng trong Nguyên thế giới, đã chứng minh thiên phú của bọn họ, bởi vậy, đi vào thế giới mới, bọn có tu vi tiến cảnh rất nhanh.
Tiến bộ nhanh nhất chính là Kỷ Vô Danh, đã là Chú Đỉnh.
Nhưng mà, năm đó Kỷ Vô Danh còn là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của Lăng Hàn, hiện tại chênh lệch quá lớn.
Lăng Hàn hỏi thăm một chút, Lăng Hi cùng Phù Thiên Hành bái nhập vào Nguyệt Hoa tinh Ngân Nguyệt học viện, mới đi vào ba năm trước.
Hắn nhớ thương nữ nhi sốt ruột, Lăng Hàn quyết định một người đi Nguyệt Hoa tinh thăm nữ nhi, sau đó lại lập kế hoạch nên làm cái gì tiếp theo.