Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4935: Triệu Hoán




Phải biết, tiến vào Đế lộ là có tuổi tác hạn chế, không phải ai cũng có thể đi vào.

Cho nên, lão đầu này tuổi tác lớn như thế, cho dù thế nào cũng không phù hợp điều kiện nha?

Chẳng lẽ, hắn là thổ dân?

Hàn Vân cười cười, nói:

– Yên tâm yên tâm, lão phu không thuộc về nơi này, tất cả chỉ là người đứng xem, không thể lấy, nếu không lão thiên gia sẽ không tha cho lão phu!

Tê!

Lời này có ý gì?

Chẳng lẽ hắn cũng không phải là thổ dân nơi đây, mà là kẻ bên ngoài, chỉ việc hắn không phù hợp quy củ xuất hiện trong Đế lộ, mà là không biết dùng phương pháp gì đi vào, cho nên, hắn cũng không thể phá hư quy củ, cũng không thể “cướp đoạt cơ duyên” với người trẻ tuổi.

– Tiền bối, nơi này thực sự có chôn một vị Đại Đế sao?

Lăng Hàn hỏi.

Hàn Vân lắc đầu:

– Nơi này cũng không có thi thể Đại Đế, nơi này lại có cơ duyên liên quan tới Đại Đế, cũng không biết các ngươi có ai lấy được.

Hắn vừa nói lời này, mọi người đều hưng phấn.

Chỉ cần liên quan tới Đại Đế, đây là cơ duyên kinh người.

– Đi thôi, lão phu cũng chờ các ngươi mở Đế lộ ra, ta cũng nên đi ra ngoài.

Hàn Vân cười nói.

– Dù sao, lừa gạt lão tặc thiên lâu như vậy, nếu lại phá hư quy củ, có khả năng lão tặc thiên sẽ chém chết lão phu.

Lời này nghe dọa người, bởi vì có mấy người đủ tư cách bị lão thiên gia chém chết?

Dù đột phá thành Thánh Nhân, thiên địa cũng chỉ giáng tâm ma!

Trừ phi làm ra tội ác tày trời, Thiên Đạo mới có thể hạ xuống lôi phạt, từ đó xóa người đó đi.

Cho nên nói, người có thể bị Thiên Đạo xuất thủ xóa đi, khẳng định đều mạnh đến mức không hợp thói thường.

Hàn Vân không nói nữa, thân hình trở nên mông lung, không người nào có thể khám phá.

Ngay cả Tôn Giả cũng không thể khám phá, thực lực lão đầu mạnh cỡ nào?

Thánh Nhân?

Tất cả mọi người không dám quấy nhiễu, thiên hạ thời kì không đế, tự nhiên lấy Thánh Nhân vi tôn, ai dám bất kính?

Bọn họ nhao nhao vượt qua Hàn Vân, tiếp tục đi tới.

Nơi này cũng không có cơ quan gì, cũng không có cấm chế gì, tất cả đều là rất bình tĩnh, giống như chỉ là hang động bình thường.

Nhưng mà, lại đi một đoạn thì khác.

Lực cản lại tới.

Sức cản này cũng không phải là tuyệt đối, mà là bởi vì cảnh giới khác nhau sẽ có nhắm vào khác nhau, mặc dù Hầu ca là Tôn Giả, nhưng hắn sẽ không nhẹ nhõm hơn Lăng Hàn, hắn tiếp nhận áp lực còn cường đại gấp trăm lần thậm chí nghìn lần.

Sau khi đi lên phía trước trăm trượng, mạnh như Hầu ca cũng không thể không ngừng lại.

Sức cản đã mạnh tới mức hắn không thể tiến lên nhưng với bá khí của Hầu ca thì làm sao đồng ý dừng bước?

Hắn hét lớn một tiếng, côn sắt trong tay vận chuyển, hắn mạnh mẽ bổ tới và tiến lên.

Cương mãnh phải nói đạo lý, hắn lại đi tới mười trượng, nhưng lần này là thật sự đạt tới cực hạn, Hầu ca có vung côn sắt cũng không thể làm gì.

Hầu ca tức giận gào to, hắn há miệng cắn vào không khí, giống như muốn cắn chết kẻ thù vô hình.

Lăng Hàn tâm niệm vừa động, hắn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp và đi tới gần Hầu ca.

Nhưng mà, lần này ngay cả Chuẩn Đế binh cũng vô dụng, đối mặt lực cản, nó lại không có hiệu quả chút nào.

A, vậy phải làm thế nào?

Lăng Hàn nhanh tay động thủ, oanh, năng lượng hủy diệt sôi trào, lập tức, lực cản biến mất.

Hắn kinh ngạc, vận chuyển năng lượng hủy diệt cũng chỉ đánh cược một lần mà thôi, nhưng hiệu quả lại tốt hơn hắn tưởng tượng, tất cả lực cản đều lui lại.

Đáng tiếc là, năng lượng hủy diệt chỉ có thể che chở chính mình, bản thân nó là đại sát khí, không có khả năng bảo hộ Hầu ca vào bên trong.

Thấy Lăng Hàn tiến lên không trở ngại, Hầu ca gật đầu:

– Huynh đệ, ngươi đi trước.

Lăng Hàn do dự một chút, nói:

– Tốt!

Không mặc có thu hoạch gì, hắn cũng sẽ chia sẻ với Hầu ca.

Hắn nhanh chân tiến lên, sau lưng hắn, đám người Đinh Thụ, Phá Thiên đều vận chuyển năng lượng hủy diệt, áp lực cũng giảm đi, trái lại Vạn Đạo, Thủy Nhất dều là bá chủ Nguyên thế giới nhưng không có tu hành năng lượng hủy diệt, chỉ có thể lực bất tòng tâm.

Sau khi đi chừng mười phút, lực cản đột nhiên biến mất.

Phía trước xuất hiện rừng cột đá, số lượng nhiều không thể hình dung, mà mỗi một cây cột đá đều phát sáng khác nhau..

Hàn Vân nói tới đại cơ duyên, là đồ đạc liên quan tới Đại Đế, nó ở nơi này sao?

A?

Lăng Hàn ngẩn người ,hắn có cảm giác, giống như có cái gì đó đang triệu hoán chính mình.

Khó mà nói đây là thứ gì, tóm lại, nó thành lập liên hệ với hắn và chỉ hướng mông lung.

Hắn nhìn về phía đám người Đinh Thụ, chỉ thấy bốn người này cũng cũng nhìn về một hướng.

Xem ra, mỗi người đều có tồn tại đang kêu gọi..

Đại Đế di bảo?

Nhưng vì sao lại là bọn họ.

Phải biết, Thiên Đế mộ không xuất hiện vào những lần trước, điểm ấy do ba người Dương Dịch Hoàn chứng minh, như vậy có thể suy đoán, cái gọi là Thiên Đế cực kỳ có khả năng là một vị Đại Đế.

Vị Đại Đế này là ai, tư liệu lịch sử không có ghi chép, chỉ biết thật sự có một vị như thế tồn tại.

Vấn đề là, vị Đại Đế này có quan hệ gì với năng lượng hủy diệt?

Có quan hệ gì với Nguyên thế giới?

Muốn nói không có quan hệ, vì cái gì chỉ có bá chủ Nguyên thế giới mới có thể tu tập năng lượng hủy diệt, cũng chỉ có bọn họ mới có thể đi vào đây?

Nếu như tìm ra di bảo của Đại Đế này, có thể khám phá tất cả bí mật?

Đám người đều là bắt đầu chuyển động, đi vào sâu trong rừng đá.

Đi một hồi, bọn họ dần dần ngừng lại.

Bởi vì cảm ứng cực kỳ yếu ớt và đứt gãy.

Ở trong quá trình này, Lăng Hàn phát hiện, mỗi người cảm ứng có cường độ khác nhau, hắn là mạnh nhất, bởi vì liên hệ không có đứt gãy, kế tiếp là Đinh Thụ.

Đây là do nắm giữ cường độ năng lượng hủy diệt quyết định?

Xem ra, Lăng Hàn nắm giữ tám góc Hủy Diệt linh đồ, tiếp theo chính là Đinh Thụ, việc này quan hệ tới linh đồ.

Lăng Hàn tươi cười, xem ra di bảo Đại Đế là của hắn.

Hắn gia tốc tiến lên, hắn xuyên qua rừng đá, trái lách phải rẽ, hắn nhanh chóng bỏ rơi mọi người.

Ở chỗ này, rừng đá lít nha lít nhít, từ đó ảnh hưởng tới ánh mắt cực lớn, bọn họ cũng không nhìn ra xa, tia sáng có tác dụng che đậy thần thức, cho nên, tùy tiện đi mấy bước là có thể bỏ rơi người khác.

Lăng Hàn càng chạy càng nhanh, hắn nhất định phải nắm chặt thời gian.

Bước đi, rừng đá to lớn kinh người, hơn nữa, Lăng Hàn cảm ứng tồn tại thần bí mạnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ là tương đối, có rất nhiều thời điểm hắn phỉa dừng lại phân biệt phương hướng.

Cho nên, tốc độ của hắn không nhanh, nhưng khẳng định hắn dẫn trước những người khác.

Ba ngày sau, Lăng Hàn phát hiện cảm giác liên hệ đang tăng cường.

Điều này nói rõ hắn đã tiếp cận di bảo Đại Đế sao?

Lăng Hàn hưng phấn, hắn gia tốc tiến lên.

Sau khi đi gần nửa ngày, hắn đi trong rừng đá và phát hiện một tấm bia đá.