Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4933: Con Đường Quy Tắc




Lăng Hàn liên tiếp tiến lên, trên đường đi hắn phát hiện không ít hang động tránh rét, hắn lại không tìm được bảo dịch và thứ gì khác.

Nghĩ lại cũng phải, bảo dịch thật sự vô cùng trân quý, nếu dùng tốt, hắn có thể đổi được không ít tiên dược thất tinh..

Người nên biết đủ.

Sau ba ngày, cuối cùng Lăng Hàn đi ra khỏi sông băng, phía trước xuất hiện một cái hạp cốc.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, quyết định luyện hóa Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan gia tăng thực lực của mình lên.

Hắn tìm một chỗ yên tĩnh, cũng cầm đan dược luyện hóa.

Một viên, hai viên, ba viên, sau khi hắn luyện mười một viên, lúc trước ăn một viên, lại cho Thủy Thanh Sưởng một viên, hiện tại còn chín viên.

Mỗi một viên đều mang tiên khí giúp Đạo quả lớn mạnh một đoạn, sau khi hắn ăn tám viên, sợ tơ màu vàng trên Đạo quả thứ hai đạt tới trạng thái viên mãn.

Giáo Chủ nhị tinh đỉnh phong.

Hắn bỏ ra chút thời gian đi xung kích Giáo Chủ tam tinh, hắn chỉ tăng lên một tiểu cảnh giới, cũng không cần tích lũy quá nhiều, hoàn toàn có thể tăng cảnh giới lên và chậm rãi củng cố..

Đạo quả thụ cũng trưởng thành hơn rất nhiều, nó chập chờn trong thức hải, có một loại vận luật kì lạ.

Lăng Hàn ăn một viên Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan cuối cùng, sợi tơ màu vàng thứ ba xuất hiện trên Đạo quả.

Lần này đột phá, hắn bỏ ra thời gian sáu ngày.

Lăng Hàn trở lại hẻm núi, hắn phát hiện nơi này đã có rất nhiều người tới.

Đã có khách quen như Dương Dịch Hoàn, Phong Diệu Lăng, cũng có bá chủ Nguyên thế giới như Đinh Thụ, Thủy Nhất, mặt khác, Đế Tử Minh, Đế Tử Thiên đều tới, nhưng hai Đế tử mạnh nhất lại cảm giác thất bại, giống như bị đả kích trọng đại.

Hơn nữa, các Đế tử khác càng bó tay bó chân giống như hài tử làm sai chuyện.

Đây là việc lạ.

Mặt khác, Hầu ca cũng đến, hắn đang vượt qua hẻm núi.

Bọn họ cũng không có tiến vào lối vào hẻm núi, mà là ở trên vách núi, kết nối hai vách núi này là từng sợi tơ, nếu quan sát tỉ mỉ sẽ phát hiện sợi tơ do quy tắc cụ thể hóa biến thành.

Người đi ở phía trên, sợi tơ quy tắc rung động, ngươi sẽ rơi xuống dưới, cho nên, người đi phía trên phải cộng minh với quy tắc, phải di động theo quy tắc, lại hòa làm một thể với quy tắc.

Lăng Hàn nhìn thấy một tên thế hệ bạch ngân đi lên, hắn kêu thảm thiết, cũng rơi ra khỏi sợi tơ quy tắc, hắn chẳng khác gì tảng đá lớn rơi xuống nước, hắn không thể bay và rơi xuống đáy cốc.

Quả nhiên, nơi này không thể bay?

Lăng Hàn đi tới, hắn không có chào hỏi Hầu ca, lúc này Hầu ca đang chuyên tâm cộng minh với quy tắc, ngàn vạn không nên làm đối phương phân tâm.

– Ha ha, Lăng Hàn!

Đám người Đinh Thụ còn chưa vượt qua, bọn họ tiến tới chào hỏi Lăng Hàn.

Lăng Hàn gật đầu, hắn hỏi thăm mọi người một chút.

Mặc dù đám người Đinh Thụ mới tới lần đầu, nhưng không phải tới từ lâu, hơn nữa còn có đám người Dương Dịch Hoàn tới đây quá nhiều lần, có thể tìm hiểu chút tình huống.

Sự thật không khác suy đoán của Lăng Hàn, nơi này chỉ có thể giẫm lên sợi tơ quy tắc vượt qua, bay là không thể, sẽ bị áp chế xuống đáy cốc, rơi ra khỏi sợi tơ quy tắc cũng thất bại, về sau không thể nhìn thấy sợi tơ quy tắc, không thể chạm vào sợi tơ quy tắc.

Ý nghĩa sẽ mất đi khả năng vượt qua sơn cốc, phải chờ tới khi Đế lộ đóng lại và bị ném ra bên ngoài.

Cho nên, mỗi người đến nói, cơ hội chỉ có một lần.

Kỳ thật có rất nhiều sợi tơ quy tắc, nơi này có hơn bốn mươi người, hoàn toàn có thể cho mỗi người nếm thử.

– Các ngươi còn chờ cái gì?

Lăng Hàn cười nói.

– Chờ ngươi.

Thủy Thanh Sưởng nói.

– Chờ ta?

Lăng Hàn kinh ngạc, ngươi đừng nói mập mờ như vậy, ta và ngươi không có cái gì.

– Chờ ngươi đến so một lần.

Phá Thiên nói.

– Xem ai có thể thông qua đầu tiên.

– Ân!

Đám người Tỉnh Hạo Nhiên gật đầu.

Khốn kiếp, các ngươi rất rảnh rỗi sao?

Lại tưởng tượng, trình độ yêu nghiệt của hắn đã là đệ nhất thiên hạ, cho nên, mỗi thiên tài đều muốn đánh bại hắn, như vậy mới có thể đạt được danh xưng đệ nhất, nếu không, kiểu gì cũng cảm thấy không thích hợp.

Lăng Hàn lau mồ hôi lạnh, hiện tại người người đều nhìn chằm chằm vào hắn?

– Tốt, đến so tài một chút.

Hắn cười nói, nói đến so thiên phú và ngộ tính, hắn sợ ai?

Bảy người lựa chọn một sợi tơ, sau đó đồng thời bước ra một bước.

Sợi tơ quy tắc phát ra bắn ngược, đây là ý chí thiên địa diễn hóa, sẽ cho phép người ta chạm vào?

Cho nên, nhất định phải cộng hưởng theo.

Hiện tại, chân của mỗi người mặc dù đã giẫm lên trên sợi tơ quy tắc, nhưng kỳ thật đều chưa đạp xuống, toàn bộ đều nhờ vào chân khác trên vách đá duy trì.

Bảy chúa tể Nguyên thế giới đều vượt qua hệ hoàng kim, thậm chí Dương Dịch Hoàn, Phong Diệu Lăng còn hơi kém hơn bọn họ, thức hải suy nghĩ, đang cấp tốc phân tích quy tắc.

Xem ai là người bước ra một bước đầu tiên, kẻ đó sẽ chiếm tiên cơ.

Qua nửa phút sau, bảy người gần như đồng thời bước ra bước thứ hai.

Nói đến ngộ tính, bọn họ thật sự không thua ai.

Lăng Hàn âm thầm gật đầu, không hổ đều là bá chủ Nguyên thế giới, điều này có thể trổ hết tài năng từ ức ức vạn sinh linh, ngộ tính tuyệt đối đạt tiêu chuẩn, không có lời gì để nói.

Cho nên, kỳ thật, sau khi bọn họ đi vào thế giới mới, tu luyện cao thấp chỉ là vấn đề kỳ ngộ.

Mà kỳ ngộ chính là vận khí, tính cách thậm chí cách xử sự, ví dụ như Lăng Hàn có thể đạt được Mẫu Kim, đó chính là vận khí của hắn bùng nổ, đám người Đinh Thụ chưa chắc sánh bằng hắn.

Sau khi bước ra bước thứ hai, tốc độ của bọn họ cũng nhanh, sau đó bước ra bước thứ ba, thứ tư.

Nhưng thời điểm bước thứ mười, sợi tơ quy tắc lại bắt đầu rung động, mỗi người đều ngừng lại.

Không thể đi nữa, nếu không khẳng định sẽ rơi xuống.

Dương Dịch Hoàn chờ, bao quát thế hệ hoàng kim cũng chờ, chời sợi tơ quy tắc run rẩy ổn định lại mới đi tiếp.

Nhưng đám người Lăng Hàn lại không nghĩ như vậy.

Như thế, chính mình làm sao có thể trổ hết tài năng?

Muốn tranh thứ nhất phỉa làm ra chuyện khó tin.

Bởi vậy, bảy người đều thôi diễn trong thức hải, phải làm như thế nào mới có thể cộng minh với sợi tơ quy tắc đang rung động.

Khi đó độ khó tăng lên gấp mười gấp trăm lần.

Thật lâu sau, Lăng Hàn bước ra một bước.

Lúc hắn bước xong, đám người Vạn Đạo đồng thời nhấc chân.

Vẫn là Lăng Hàn dẫn trước!

Lăng Hàn mỉm cười, hắn bước ra bước thứ hai.

Hắn lại nhanh hơn người khác, bởi vì đám người Đinh Thụ nhấc chân lên lại thả xuống.

Bước thứ ba, bước thứ tư, tốc độ của Lăng Hàn càng lúc càng nhanh, thần trí của hắn đã rèn luyện quá hoàn mỹ, cho nên tốc độ cộng minh càng nhanh.

Hắn một ngựa tuyệt trần, không người có thể so.

Ai!

Đám người Đinh Thụ đều trơ mắt nhìn, cả đám trừ buồn bực ra, cũng chỉ có chịu phục.